Truyện sex ở trang web mikashop.ru1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website mikashop.ru1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với mikashop.ru1.com tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 41

Đạo mộ bút ký - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: mikashop.ru1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41

Chỉ chớp mắt đó, trong đầu tôi liền nảy sinh hai phương án, kia rốt cuộc là cái quỷ gì, vừa rồi không để ý, nếu nó ban đầu đã xuất hiện ở đó vậy có lẽ chính là hình dạng của những những tiểu cầu kia sau khi phát triển? Nếu không phải thế thì chẳng phải chúng là vật sống sao, chuyện này lại thêm có chút phiền toái.

Tiếng gõ kim loại đặc biệt rõ ràng, tôi nhìn quanh bốn phía, thầm nói đây có khi nào không phải là tín hiệu cầu cứu mà là một loại cảnh cáo? Ý chuyển như điện lập tức nghĩ ngay tới đường lui cho bản thân, nhưng giờ nhìn lại phát hiện không có thể nữa rồi, nếu Tiểu Hoa kia gặp phải biến cố chính vì cái quỷ này, tôi dưới tình huống đó hẳn sẽ thảm bại hơn, hắn còn có thứ gõ đập bày tỏ phiền muội, còn tôi chỉ có thể đập đầu vào tường mà thôi.

Có điều là tuy bản thân vô cùng bối rối, nhưng đầu óc tôi lại rất rõ ràng, hiếm khi tôi lại có thể tỉnh táo được như vậy, tôi không chờ cho tới khi cái thứ kia tới nói cho mình biết nó là cái gì, mà tiện tay rút trong hốc đá ra một quyển thẻ tre.

Cũng khá lắm, nặng chừng năm sáu cân, tôi quen dùng bản dập làm bằng giấy rồi, bưng một quyển tre nặng trịch này khiến trong lòng hơi lo lắng, tôi xoay nó ra rồi ném về phía đống tóc kia.

The tre bản thân nó được lối lại với nhau bằng dây, trải qua bao nhiêu năm như vậy, sợi dây đã sớm bị mục nát thành bùn, tôi nắm nó trong tay thì còn giữ nguyên được hình dạng, nhưng chỉ cần hất ra một cái là toàn bộ thanh tre ở bên trong tung ra như thiên nữ tán hoa vậy, văng tới trên bối tóc kia.

Có thể cảm thấy được rất rõa ràng là trong lùm tóc đó có vật thể, thẻ tre rơi lả tả đầy đất.

Tôi cảnh giác nhìn, nghĩ nếu thứ kia tự nhiên động đậy thì tôi phải lập tức nhảy xuống, mặc cho bên dưới chân đạp phải cái gì, trước hết vẫn phải chạy như điên ra ngoài đã rồi tính tiếp.

Nhưng thứ kia vẫn không nhúc nhích. Cái kiểu bất động đó chính xác là bất động hoàn toàn, giống như một vật chết.

Tôi cảnh giác trong giây lát, lòng vô cùng kháng cự, tôi hy vọng nó động đậy, như vậy tôi còn có khả năng để phóng cước đào tẩu, nhưng nó lại bất động hẳn còn có thể là vô hại. Có lẽ nơi này có dựng một cái cọc, bên trên quấn thật nhiều tóc. Dù là cái gì thì tới đây tôi cũng vẫn phải bước qua nó.

Bên tai vẫn vang lên âm thanh chói tai kia, tôi lấy lại bình tĩnh, không được do dự nhiều nữa, tiếp tục cắn răng bước về phía trước. Vài bước sau, tôi lại càng tới gần thứ kia.

Thử nghĩ xem, trong bóng tối lại xuất hiện một đống tóc lù lù quỷ dị dựng lên, bên trong không biết chứa cái quái gì, dưới ánh sáng đèn pin lay động lúc tỏ lúc mờ, cái cảm giác qủy dị này thực không hề thoải mái. Cuối cùng, tôi chọn cách không để ý tới nữa, chỉ nghĩ tới việc làm thế nào leo qua nhanh nhanh một chút.

Toàn bộ quá trình khiến gáy tôi tê dại đi, cảm giác như có cả ngàn cây kim châm vào tiểu não mình, tôi cắn răng chịu đựng, tự cười bản thân: Lúc nào qua được cửa ải này mới xem như là chết thật.

Nhưng khi đang bước qua đột nhiên tôi lại cảm thấy rùng mình, liền ngừng lại trấn định một khắc.

Gáy tôi thực sự rất ngứa, giật mình cảm giác đó lại không giảm đi ngược lại còn càng thêm nhột.

Toàn thân tôi phát lạnh, ý thức được đó không phải là ảo giác tự thân sinh ra.

Chết cmn tiệt, cái quỷ kia đang ở sau lưng tôi! Cả người bỗng chốc run lây bẩy, tất cả các giác quan đều dồn về gày, tôi gần như có thể tưởng tượng ra phía sau lưng mình là cái tình huống gì, vừa quay đầu lại, mặt tôi sẽ vùi ngay vào trong một lùm tóc.

Trong khoảnh khắc đó, không biết là vì cái gì mà tôi lại quyết đinh ngửa đầu ra sau tung thiết đầu công, muốn là củng cho vật kia choáng váng rồi lập tức bỏ chạy, nhưng lại nghe thấy một tiếng trầm đục, tiểu não tôi lại càng thêm đau nhức, vật đằng sau cứng như tượng thép vậy.

Va một chưởng không lưu lại bất kỳ ảnh hưởng, có thể hình dung ra được là nó chẳng hề hấn gì, chỉ có tôi bị va tới thất điên bát đảo, còn tưởng rơi vào hôn mê được. Hai tay mềm nhũn, chờ tới khi tôi kịp phản ứng thì đã bị đống tóc kia cuốn lấy người rồi.

Giãy giụa một lúc, trong tay đầy những tóc, bình gốm dưới chân bị đạp phát ra những tiếng kẽo kẹt vang dội, giằng co làm cho đèn pin trong tay tôi rơi ra, lăn vào trong đống tóc, tôi cũng không dám đi tới tìm. Chỉ cảm thấy tay đè lên tiểu cầu, tóc lập tức quấn lên ngón tay như mình vừa đè lên một mớ rẻ lau, lại có thứ dịch nhầy rỉ ra trong đó.

Cũng không có thời gian mà buồn nôn, trong hỗn loạn tôi lập tức ba chân bốn cẳng bỏ chạy, phía trước một khoảng đen kịt, chỉ có bên đầu bên kia còn có chút ảnh sáng từ đèn pin của Tiểu Hoa, bước thấp bước cao, nhưng tôi cũng không quản được gì nữa. Rất nhanh sau đó đã có rất nhiều bình gốm bị tôi giẫm vỡ, chân cũng bị cắt mấy phát, tôi biết hẳn là bị thương rồi, nhưng không cảm thấy đau đớn gì lắm.

Chạy một mạch tới chỗ đèn pin, bỗng thấy phía trước không còn những bình gốm kia nữa, tôi cuống cuồng chạy tiếp, liền phát hiện mình vừa bước vào trong một phòng đá nhỏ nhỏ, tiếng kim loại chói tai kia là từ đây phát ra.

Tình huống này quả thực chính là địa ngục, tôi gọi vài tiếng:

“Đại Hoa!”

Sau đó mới phát hiện mình gọi sai rồi, nơi này đứng cũng không thẳng được, tôi cúi người nhìn xung quanh, liền thấy đèn pin của Tiểu Hoa đặt ở trong một hốc đá, nhưng không thấy bóng dáng hắn đâu, chẳng biết đã đi nơi nào rồi.

Cùng lúc có một vật kỳ quái thú hút tầm nhìn tôi.

Đó là một cái bàn thiết, có một cái bàn tròn lớn như vậy, bày ở giữa phòng đá, vừa nhìn có thể đoán là vật vô cùng cổ xưa, mặt trên khắc đầy những hoa văn kỳ quái. Đúng như Tiểu Hoa nói, nó đang xoay tròn. Tiếng kim loại va nhau không theo một quy tắc nào là từ bên trong bàn thiết kia phát ra, giống như một cái chuông điện cỡ lớn.

Cùng lúc đó tôi thấy đế dưới bàn thiết là cùng một khối với nham thạch, từ đó có tiếng móc xích trầm đục. Rõ ràng bàn sắt này được tác động từ bên trong nham thạch.

Nhưng Tiểu Hoa đâu mới được chứ? Nơi đây chật chội như vậy, còn có chỗ nào mà trốn?

Tôi cầm đèn pin của hắn lên, giờ mới có cảm giác chân đau nhúc, cắn răng quay ra chỗ đó xem xét, cũng không thấy rõ đồ hắn mang theo có ở đây hay không, lại nghe thấy âm thanh gõ bất quy tắc kia, thầm nhủ, chẳng lẽ là Tiểu Hoa ở bên trong cái bàn?

Bàn thiết vô cùng lớn, nhưng trên bề mặt nó không có cách nào xuyên qua được.

Để thử nghiệm, tôi lấy ra một cái búa, vừa nhìn ra cửa động, vừa gõ vào bàn thiết, ngoài dự liệu của tôi là vừa gõ một tiếng, tôi lập tức nghe được thanh âm bên dưới cũng thay đổi, dương như là đang đáp lại tôi.

“Quái!” Tôi bực mình, thầm nói cũng quá là ranh mãnh đi, cậu làm thế quái nào mà đi xuống được đó vậy! Lập tức xoay quanh tìm kiếm, nhưng toàn bộ bàn thiết đều hoàn toàn kín mít.

Trong bóng tối từ trong thông đạo truyền đến tiếng mảnh gốm vỡ vụn, tôi hít một ngụm khí lạnh, dường như cảm giác được vật kia đang tới, nghĩ xem có tìm được thứ gì chặn được cái cửa động lại không. Lòng nóng như lửa đốt, tôi chỉ có thể vừa tìm vừa gào lên: “Mau nói cho tôi biết làm thế nào mở được nó ra!”

Không một tiếng trả lời, tôi đột nhiên phát hiện ra, ở dưới đáy bàn thiết, bộ phận tiếp nối với nham thạch đang hoạt động, hình như có thể từ mép bàn khiêng nó lên được.

Tôi lập tức cúi người ghé vai vào, vì bàn vẫn đang quay nên khi ghé vai vào người tôi vừa bị buộc phải di chuyển theo chiều xoay của bàn sắt, vừa phải cố gắng nhấc nó lên.

Trong vài giây ban đầu thì cảm giác cực nặng, nhưng tới khi đã nâng được cỡ một gang tay thì nó bỗng chốc nới lỏng, toàn bộ bàn thiết nhấc lên, trục sắt bên trong nhô ra. Bàn lập tức ngừng chuyển động, tôi thở hổn hển mấy ngụm, liền nhìn tới trục bánh răng bằng sắt đen kia rỗng ruột, mặt trên còn có một lỗ hình bầu dục, thông xuống bên dưới nhìn như một cái ỗng dẫn vậy.

Tiếng gõ vẫn tiếp tục vang lên, tôi cũng có thể cảm nhận được chấn động từ trục bánh răng truyền tới bả vai mình, rõ ràng Tiểu Hoa đang ở bên dưới, tôi không cam tâm, muống gọi thêm mấy tiếng, kết quả lại khiến tôi kinh hãi vô cùng.

Tôi đứng tại đó gọi, thanh âm vô cùng mơ hồ, cơ bản không phải là giọng của mình nữa.

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, không biết từ lúc nào mà yếu hầu lại trở lên khó chịu, kêu tiếp liền phát hiện cơ ở cổ họng rất tốn sức, thanh âm phát ra lại vô cùng quái dị. Hơn nữa gọi không vang.

Tôi cắn môi dưới, thầm than thôi xong rồi.

Cảm giác này không phải là yết hầu bị chặn mà hình như là trong xoang mũi mình bị tê liệt, tuy rằng khí quản vẫn có thể hô hấp nhưng không thể nào phát ra được thanh âm.

Tôi cố gắng nín thở, khàn khàn kêu lên vài tiếng giờ thì đã ý thức được xảy ra vấn đề rồi, đây không phải là ảnh hưởng tâm lý mà thực sự là nói không ra lời.

Tôi không biết nó bắt đầu từ lúc nào, cơ bản là từ đầu Tiểu Hoa không muốn nói chuyện mà thực sự do hoàn cảnh có vấn đề, thứ gì đó gần như làm tê liệt dây thanh đớn của tôi?

Chẳng lẽ là vừa rồi tôi đụng phải mớ tóc kia? Nghĩ tới thực sự cảm giác như trong cổ họng mình vướng tóc, buồn nôn kinh khủng nhưng rõ ràng là không phải thế. Vì Tiểu Hoa cũng chưa hề đụng tới tóc mà vẫn không thể nói chuyện, có thể không một tiếng động mà vẫn khiến người ta trúng chiêu thì có lẽ chỉ là do không khí nơi này mà thôi.

Khó trách sao hắn vẫn liên tục gõ, nhưng giờ phải làm sao đây? Tôi khiêng cái bàn này thực ra không cần dùng sức quá mạnh, có thể thấy là do nó có lắp đặt bộ phận trợ lực, bộ phận đó sẽ khởi động khi được mở ra. Nhưng một khi tôi buông tay, bàn thiết này sẽ lại đóng vào như cũ, cũng có thể vì bị đóng lại từ từ như vậy nên Tiểu Hoa mới phạm phải sai lầm.

Tuy vậy nhưng tôi cảm thấy nếu nghĩ đớn giản một chút liền có thể hiểu được người ta không bao giờ lao vào tình huống mạo hiểm như vậy, vì sao Tiểu Hoa lại phạm sai lầm thì tôi không thể lý giải nổi, nhưng hiện tại thì cũng chẳng có thời gian mà nghiên cứu nữa, cho dù là tôi lập tức chui vào trong này, bàn sắt đóng xuống tôi cũng sẽ có kết cục bị nhốt giống như Tiểu Hoa. Hiện tại chỉ có thể nhìn xem bên dưới kia rốt cuộc là tình huống gì.

Tôi dùng sức nâng cao bàn thiết lên, nâng tới khi chạm đỉnh, sau đó thả lỏng một chút, quả nhiên là bàn thiết này cũng không lập tức hạ xuống mà chỉ “lộc cộc” từng tiếng một, dần dần đóng lại, đúng như tôi dự liệu.

Tôi xoa xoa bả vai, nhìn bên trong lối đi dường như không có tình huống gì, tiếp tục chiếu qua, nhoài người vào bên trong lỗ hổng giữa trục bánh răng để soi đèn pin xuống.

Ngay lập tức tôi liền thấy được cơ quan phức tạp bên dưới, nhiều nhất là những xích sắt màu đen, bên trên không biết là thứ gì hình dạng như sợi bông đan vào với nhau, không ngừng lay động. Kỳ quái ở chỗ tôi cảm thấy khó mà xuống được từ chỗ này, vì không gian trong đống linh kiện này vô cùng chật chội, cho dù là dáng người như Tiểu Hoa, hay dùng tới thuật súc cốt cũng không biết có qua được hay không, nhưng tôi không thấy bên trong đó có Tiểu Hoa.

Tôi đứng dậy, lại gạt bàn sắt lên nóc hầm thêm lần nữa, lúc này bản thân đã không kêu ra được tiếng gì nữa, chỉ có thể dùng tay gõ vào bên trong thân trục.

Gõ tới khi tia lửa văng khắp nơi, Tiểu Hoa cũng vẫn không thấy ló đầu ra, tiếng kim loại va chạm bên trong truyền ra vẫn vang lên thậm chí không có chút biến hóa, tôi sốt ruột bực mình, mắng cũng không mắng được, thầm nhủ lẽ nào hắn không chỉ bị câm, hơn nữa lại còn điếc mù?

Cuối cùng tôi quyết định rút từ vách đá bên cạnh ra một quyển thẻ tre, cũng chẳng buồn quan tâm nó có giá trị cao hay không cao, đưa tay quăng thẳng nó xuống bên dưới. Lần này có tác dụng, gần như là ngay lập tức tiếng gõ liền ngừng lại, tôi lấy đèn pin cuống quýt soi xuống, hy vọng có thể thấy được Tiểu Hoa, cho dù là bất kỳ một bộ phận nào.

Quả nhiên là dưới đống xích sắt và linh kiện tối tăm kia, xuất hiện một bóng dáng, đồng thời tôi cũng nghe thấy một âm thanh trầm đục, đó cũng không thể gọi là tiếng của người, mà là thanh âm vô cùng nặng nề của đá ma sát vào nhau.

Tôi đột nhiên có cảm giác không ổn, lại cảm thấy có gì đó không đúng. Vì tôi có thể khẳng định được rằng bóng đen kia tuyệt đối không phải là Tiểu Hoa.

Lúc này tiếng kim loại lại tiếp tục vang lên, nhưng không phải là từ dưới bàn thiết phát ra mà lại là từ trong phía đường hầm kia.

Tôi kinh ngạc không hiểu gì, quay đầu lắng nghe một lát liền nhìn thấy lùm tóc kia xuất hiện trong phạm vi đèn pin tôi có thể chiếu tới. Kỳ quái là tiếng gõ kia phát ra từ trên người nó.

Nếu gặp phải một chuyện vô cùng khủng bố, tôi hiện tại có thể tự tin bình tĩnh mà xử lý, nhưng giờ là gặp một chuyện hoàn toàn không thể giải thích được, tôi thực sự không biết làm thế nào để đối mặt với nó.

Rốt cuộc là đang có chuyện quái gì xảy ra? Vừa rồi tiếng động là từ phía dưới kia truyền tới, tôi không thể nào nghe nhầm được, nhưng tại sao chỉ một lát mà nó liền chuyển thành từ chỗ kia?

Tôi nhìn lùm tóc đó, cũng không biết tiếng động làm thế nào phát ra được, lúc này cũng không quản được những cái khác nữa, hạ bàn thiết xuống thật chậm rãi, bắt đầu nhìn quanh lần nữa, tôi giơ cây búa trong tay lên, xoa xoa mồ hôi lạnh chuẩn bị làm bừa một trận.

Không có Muộn Du Bình và Bàn Tử bên cạnh tôi cũng chột dạ, chân bắt đầu nhũn ra, nghĩ kết cục mình sẽ ra sao đây, nên như lần này chết, Bàn Tử và Muộn Du Bình có khi nào tới viếng mộ mình mà ngậm ngùi rằng người này thiếu chúng ta quả đúng là không được. Lúc này lại cảm thấy vô cùng hối hận khi đó đã để bọn họ dễ dàng tách ra như vậy.

Có điều nhìn tốc độ di chuyển của lùm tóc kia, xem chừng tôi cũng không phải là không có khả năng thắng.

Thứ âm thanh chói tai kia kỳ thật cũng không giống lúc trước, ước chừng là vì gõ vào thứ khác, không quá khó nghe, tôi nhìn bộ dạng di động như không của nó mà lòng nóng như lò than, trong đầu còn có ý định nên hay không chủ động tấn công trước.

Nhưng một khắc yên tĩnh tôi liền phát hiện thanh âm kia có vấn đề, nghe kỹ thì tôi liền ngây người ra, cảm giác tai mình vừa phát hiện được một loại âm thanh kỳ ảo gì đó:

Tiếng kim loại va chạm bên kia nếu lắng tai nghe thì rõ ràng thấy nó rất có tiết tấu, hơn nữa nghe ra được đó là tiếng nhịp trống trong kinh kịch.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 11
Cảnh tượng như vậy, những tu sĩ trên Thải Hồng khác không nhìn thấy được, đã bị Lý Hiển Đạo che đậy. Nhưng Bạch Trấn Thiên cùng Trần Hạ Thiên lại nhìn thấy rõ ràng. Bạch Trấn Thiên có chút hoảng hốt. Về phần Trần Hạ Thiên lại ngẩn người ra. Hắn chẳng thể nghĩ tới, Lý Hiển Đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 6
Dù sao Thích Tú Hồng không biết tin tức bọn họ, mà Hắc Thán còn có thể dựa vào thiên phú tìm được hắn. Cả bọn lục tục khoanh chân ngồi trên người của Đào Thụ Yêu, Miêu Nghị để cho Triệu Phi và Tư Không Vô Úy khôi phục pháp lực trước, dù sao nếu xảy ra chuyện còn phải nhờ vào hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Nhiếp ảnh gia may mắn - Tác giả The Kid
Hôm nay nhiếp ảnh gia V có hẹn chụp hình cho cô người mẫu ảnh T, nhưng mà chờ nãy giờ vẫn chưa thấy T tới. V kêu cô trợ lý của mình là N gọi điện cho T, đúng lúc đó T chạy vào và xin lỗi vì đến muộn. Trong lúc V đang chuẩn bị bối cảnh thì N cầm điện thoại xin chụp hình selfie với T, vì N...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: - - - - - - - - - -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex khau damtruyện sex chữtruyen sex ban của em traitruyen sex vu totruyen sex co thu ky xinh depsex sai gon moi nhattruyen sex chi em song sinhtruyen sex dit me thang bantruyen sex ban của em traitruyen sex tinh ductruyen sex ban trinhtruyen sex con dau dam dangtruyen sex hay nhat ma co thatbu lon chi gaitruyen sex hoc nhom voi phuongtruyen hiep dam vo bantruyen sex ma dutruyen sex offlinetruyen sex thac loantruyen sex cuc suongtruyện sex cổ trangtruyện sex gay trung niêntruyen sex chi dau damtruyện sex hay mới nhấttruyen dich sextruyen sex chi em song sinhtruyen sex sieu damtruyen sex damducdoc truyen sex loan luan me con dit nhautruyen sex moi dangtruyen sex hay ma nganliên minh huyền thoại sexdoc truyen sex tvtruyện sex bạo lựctruyensex nghichtutruyện sex 21truyen sex tieu ngao giang hotruyen gai nung lontruyen sex hiep dam em gaitruyen sex cha va contruyen sex co giao hoatruyện sex bác sĩthiendia truyen sextruyện sex kích thíchtruyện sex ông giàtruyen sex ve demtruyện sex hằngtruyen sex xa votruyen vgattruyen sex hien trinhtruyện sex 18 có thậttruyện sex ảnhtruyen sex 19truyện sex hằngtruyện sex loạn luân mẹ contruyện sex cực mạnhtruyện sex tiên hiệptruyện sex nước ngoàitruyen sex hay 2016truyen sex tre trautruyện sex hoa thiên cốttruyen sex hot girltruyện sex sinh viêntruyen sex y thien do long kytruyen sex moi dangtruyen sex gay chu nhoc mua quan lottruyện sex gay trung niêntruyen sex gai mot contruyen sex hoc sinh tinh yeutruyen sex hoc duongtruyen sex ve demtruyện sex gia sưtruyen sex namtruyen sex tay du kytruyen sex cha va con gaitruyen gai nung lontruyen sex viptruyen sex dit me banchinh phuc gai deptruyen sex bien thai