Mặc dù quá trình của từng kẻ là khác nhau, nhưng tất cả cừu nhân tiêu diệt Bất Hủ Cổ Tộc đều đã trả giá bằng mạng sống của chúng.
Quan trọng nhất, Thần Huyền Huân đã chính tay kết liễu Lãnh Tàn – kẻ đã khởi đầu cho mọi thảm kịch.
Hắn nằm xuống ngay tại Đông Nam, ở lân cận Bất Hủ Thần Địa.
Từng vị tộc nhân của Bất Hủ Cổ Tộc trên trời có linh ắt hẳn cũng sẽ mỉm cười mãn nguyện.
“Mọi thứ đã qua…” Lạc Nam vỗ về thê tử an ủi:
“Quyết định của gia gia nàng, cho đến cuối cùng vẫn luôn chính xác.”
Thần Huyền Huân ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt ngấn lệ tràn ngập si mê, chẳng biết nghĩ đến điều gì mà cắn nhẹ cánh môi:
“Vẫn còn điều khiến gia gia, phụ mẫu, tộc nhân của thiếp tiếc nuối.”
“Điều gì thế?” Lạc Nam sững sờ.
Thần Huyền Huân đưa tay xoa xoa eo nhỏ, phong tình vạn chủng liếc hắn:
“Bọn họ chắc chắn muốn có cháu đấy.”
“Phốc!” Lạc Nam suýt chút phun ra, biểu lộ vô cùng đặc sắc.
Đây có vẻ là điều duy nhất hắn không dám hứa hẹn với nàng.
Thực lực, tu vi của hắn và nàng quá đỗi kinh khủng, tỷ lệ để có hậu đại gần như bằng không.
Nếu như cả hai áp chế tu vi, tiến hành hóa phàm, việc này có thể không quá khó.
Nhưng khi đó đứa bé không được kế thừa căn cơ, ngộ tính, thiên phú của phụ mẫu một cách tự nhiên, quá mức thiệt thòi cho nó.
Hơn nữa làm như thế khó tránh khỏi hơi gượng ép, so với việc dùng đan dược, bí pháp các loại phụ trợ chẳng khác chút nào.
Lạc Nam và chúng nữ đều muốn thuận theo tự nhiên.
Lạc Kỳ Nam ở bên cạnh che miệng cười trộm, nàng cũng rất muốn có thêm mấy cái đuôi nhỏ chạy sau lưng như Tiểu Thiên Ý, đáng tiếc chuyện này không thể cưỡng cầu.
Mà lúc này, Thuỷ Hoang Bá Hậu và các vị Bá Phi lần lượt quay về.
Kẻ cần diệt đã diệt được, nhưng kẻ muốn trốn cũng đã trốn được.
Lạc Nam phát hiện từng người các nàng đều mang thương thế không nặng thì nhẹ, dù sao thì việc dồn ép Cấm Thần vào đường cùng, buộc bọn hắn điên cuồng phản kháng thì thương thế là điều không thể tránh khỏi.
Hắn đau lòng không thôi, cũng mặc kệ chúng nữ thu được cái gì, thúc giục các nàng trở về trong tông trị thương.
“Phu quân, sao chàng không cùng chúng ta quay lại?” Diễm Nguyệt Kỳ hỏi, nàng lo lắng hắn lại chạy đi truy đuổi Vô Ưu.
“Ta phải khôi phục Đông Nam.” Lạc Nam bất đắc dĩ.
Mọi người quét mắt nhìn, phát hiện Đông Nam giờ đây đã biến thành một đống hỗn độn.
Bầu trời không có mảnh nào là nguyên vẹn, không gian sắc bén như thuỷ tinh bị nghiền nát.
Mặt đất nơi thì sụp đổ, nơi thì xới tung, nơi lún sâu vạn trượng, nơi thì bị hóa thành biển lửa, nơi ngưng kết thành băng, nơi lan tràn kịch độc…
Ngoại trừ Bá Việt Tông có Càn Khôn Vạn Phù Trận cùng với mấy con Bất Hủ Thần Thi bảo vệ, những chỗ khác đã không còn vẹn toàn.
Các sinh linh, tu sĩ vô tội toàn lực chạy trốn, rút ra khỏi phạm vi chiến đấu đến nay vẫn chưa dám trở về.
Lạc Nam có trách nhiệm phục hồi như cũ và bồi thường thỏa đáng cho bọn họ.
“Vậy bọn thiếp không phiền chàng.” Yên Nhược Tuyết gật đầu, mang theo các tỷ muội quay về Cung Đình Thụ.
Không phải các nàng không muốn giúp hắn mà bởi vì lực lượng của từng người có hạn, diệt được Cấm Thần đã gần như tiêu hao sạch sẽ rồi.
“Ta chỉ chữa trị không gian, phục hồi quang cảnh.” Lạc Nam nhún vai:
“Còn việc bồi thường thiệt hại, hỗ trợ thêm cho các thế lực bị ảnh hưởng, sau đó sẽ giao cho các vị trưởng lão giải quyết.”
“Việc đó tông chủ cứ để mấy lão già chúng ta lo liệu.” Tiêu Tài Lão Tổ cung kính chắp tay.
“Haha, biểu hiện rất khá!” Lạc Nam hai mắt sáng quắc nhìn Tiêu Phú nói:
“Ta có chú ý đến trận chiến của lão, Kim Nguyên Thần Bao rất lợi hại.”
Trong tương lai, hắn cũng muốn tìm Bất Hủ Thần Vật như thế cho Trương Nhã Trâm, Mộng Thải Vân…
“Tông chủ quá khen!” Tiêu Phú dương dương đắc ý, nhiệt huyết sôi trào, cảm giác như được trở về thời niên thiếu.
Nếu là bình thường, lão chắc chắn đã đau lòng đến cực điểm, nội tâm rỉ máu.
Bởi vì Kim Nguyên Thần Bao đã nuốt trọn một tên Bất Hủ Thần Thi là Pháp Hưng chuyển hóa thành chiến lực cho lão.
Bất Hủ Thần Thi có giá trên trời, Tiêu Tài Tộc phải kinh doanh ở hỗn độn vài chục vạn năm mới mua nổi một tôn như vậy.
Nhưng so với chiến lợi phẩm lần này thu được, một Bất Hủ Thần Thi chẳng có nghĩa lý gì, trả giá vô cùng xứng đáng, lại còn được Lạc Nam tán dương.
“Bá Việt Tông chúng ta phải hành động quyết đoán như thế.” Lạc Nam vỗ vỗ vai lão:
“Nếu lúc đó ngươi không dám chuyển hóa Bất Hủ Thần Thi, ta ngược lại sẽ xem nhẹ ngươi.”
“Tông chủ quá khen, lão phu cũng chỉ học theo tấm gương của mấy vị Bá Phi.” Tiêu Phú rất biết cách vuốt mông ngựa.
Quả thật khi nhìn thấy Thi Mộ Tuyền tự bạo Bất Hủ Thần Thi để tiêu diệt Thủ Mộ Nhân, lão mới có can đảm chuyển hóa Pháp Hưng dứt khoát như vậy.
“Tốt, sẽ có thưởng!” Lạc Nam hài lòng nói.
“Lão phu cáo lui!” Tiêu Phú cung kính cúi đầu, quay người rời đi, cưỡng ép nuốt một ngụm máu sắp phun ra trở về.
Lực lượng chuyển hóa quá lớn, thân già của lão sắp gánh không nổi, phải nhanh chóng tịnh dưỡng mới được.
Trong lúc nhất thời, bầu trời chỉ còn lại Lạc Nam và Lạc Kỳ Nam, Thái Cổ Viện Trưởng đang vất vả trị thương cho bốn vị Bất Hủ Thần ở Tây Cực.
Bốn người này hợp lực cùng Tiêu Tài Lão Tổ, đã thành công giải quyết Thanh Nhiên Cấm Thần nhưng cũng mang thương thế không nhẹ.
“Baba, để ta giúp ngươi!” Lạc Kỳ Nam ôn nhu nói.
“Có nữ nhi bảo bối hỗ trợ, rất nhanh sẽ giải quyết xong.” Lạc Nam nở nụ cười đầy tự hào.
Lạc Kỳ Nam mỉm cười không đáp, nâng lên Bạch Ấn Điện.
VÙ VÙ VÙ…
Vô số luồng quy tắc như những xúc tu bắn ra, tạo thành mảnh lưới giăng kín bầu trời.
“AAAAA!!!”
Theo tiếng hét thảm thiết từ đại điện vọng ra, Bất Hủ Chi Lực như sóng thần cuồn cuộn bao trùm, cấp tốc khôi phục không gian.
Lạc Nam gật gù, đại nữ nhi đang rút ra tu vi của tên Vạn Pháp Đạo Chủ bị phong ấn trong điện để phục hồi vùng càn khôn hư hại.
Như thế nàng vừa không bị tiêu hao, vừa đẩy nhanh tốc độ.
Đây chính là sự cường đại của Bạch Ấn Điện, chủ nhân của nó có toàn quyền thao túng lực lượng của kẻ bị phong ấn.
Giống như cách Lạc Kỳ Nam từng rút tu vi của Ngự Hải Thần Quân để truyền sang Thuỷ Nương Khanh vậy.
Không muốn thua kém, Lạc Nam điều động 3000 Bá Cực Đỉnh phân tán ra khắp nơi.
Từng tôn đại đỉnh nuốt lấy tàn dư của trận chiến, hút sạch lực lượng huỷ thiên diệt địa còn sót lại, sau đó tỏa ra Vĩnh Sinh Thần Lực chữa trị mặt đất.
Lạc Kỳ Nam phụ trách bầu trời, Lạc Nam phụ trách dưới mặt đất.
Huỷ diệt thì nhanh, nhưng phục hồi cũng khá tốn công.
Hơn nửa tháng sau, bầu trời Đông Nam rực rỡ trở lại, mặt đất ngập tràn sức sống, thảm thực vật đâm chồi.
Những tu sĩ cấp cao thành công trốn thoát, các sinh linh cấp thấp thì không quá khó để Vĩnh Sinh Thần Lực hồi sinh.
Lạc Nam không thể ngăn được hậu quả xảy ra trong trận chiến, nhưng sẽ cố gắng khắc phục.
Bá Việt Tông truyền tin, các thế lực và tu sĩ xung quanh đã có thể trở về.
Hắn đem Nhẫn Trữ Vật thu được của Song Sinh Chi Tổ giao cho bốn vị Phó Tông Chủ và các Trưởng Lão, dùng tài sản của một nội tình Bất Hủ là Song Sinh Đạo Thống mang ra đền bù cho các thế lực, tu sĩ bị tổn hại.
Chơi rất đẹp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 19 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 43 |
Ngày cập nhật | 17/10/2025 08:29 (GMT+7) |