“Thực lực của các lão bà đủ đi ngang Chung Cực Giới, Cấm Chủ vừa cùng ta lưỡng bại câu thương, làm gì còn ai đánh nổi các nàng?”
Các Bất Hủ Thần Vật cạn kiệt lực lượng mà lâm vào ngủ say, Bá Đỉnh và 3000 Cực Giới khô cằn, toàn thân đau nhức.
Mà ngay cả Bất Hủ Thần Tháp nổi tiếng về khả năng phòng ngự vẫn bị đánh thủng.
Nên biết rằng dù là năm đó Bất Hủ Cổ Tộc bị diệt, Bất Hủ Thần Tháp cũng chưa từng hư hỏng nặng đến vậy.
Thực lực của Cấm Chủ, không phải đám gà đất chó sành như Lãnh Tàn so sánh được.
Trận chiến này khốc liệt hơn Lạc Nam tưởng tượng, hắn đánh rất sảng khoái nhưng đây là lần trọng thương nặng nhất kể từ khi đột phá Tam Đạo Bất Hủ đến nay.
Ngủ một hơi dài, Bá Cực Đỉnh vẫn đang luyện hóa Bất Tử Dịch Thuỷ cùng Nguyên Thạch Siêu Phẩm tích trữ trong Linh Giới Châu.
Nhưng muốn hồi phục trạng thái toàn thịnh cần có thời gian.
Bổ sung lại lực lượng cho tiểu hỗn độn, 3000 Cực Giới, tất cả đại đỉnh và khôi phục thần hồn ít nhất phải mất một đến hai năm, luyện hóa vài vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm.
Lạc Nam định ngủ một giấc cho đến lúc đó, nào ngờ Kim Thần Nhi thức giấc trước hắn, lên tiếng làm ồn.
Nói là vợ hắn bị đánh?
Nha đầu này không biết cách bịa chuyện sao?
“Nhưng nơi này không phải Chung Cực Giới, đây là một chỗ thế giới khác.” Kim Thần Nhi giải thích nói:
“Chúng ta đã rơi xuống đây rồi, ngươi cưới vợ mới rồi.”
“Xàm, ta đang hôn mê, cưới cái rắm à?” Lạc Nam bất mãn nói.
“Không biết nha, ta cũng vừa thức giấc, thấy các ngươi đang bị đánh.” Kim Thần Nhi uỷ khuất đáp.
Lạc Nam âm thầm bĩu môi, tuy rằng mình trọng thương, nhưng nhục thân Bất Hủ vẫn còn đó, đừng nói là tu sĩ ở một thế giới, dù là Bất Hủ Thần bình thường đến cũng chưa chắc phá được cơ thể của mình.
Muốn gây tổn hại cho thân thể này, kẻ ra tay phải là Cấm Lão trở lên.
Đột ngột, hắn nghe thấy một tiếng boong!
Có kẻ đang dùng thức gì đó đập vào đầu mình.
Tuy rằng không đau không nhức, cũng chẳng hề hấn gì, nhưng tiếng ồn inh ỏi trong đầu cũng thật khó chịu.
Kim Thần Nhi nói đúng, có kẻ đang tác động vật lí lên cơ thể ta.
“Làm sao có thể?” Đại Sơn Tông Chủ hoài nghi nhân sinh…
Một chuỳ vừa rồi đập vào, hắn cảm giác như mình đụng phải tồn tại cứng cáp nhất thế gian.
Phản chấn dữ dội từ công kích của chính mình khiến thân thể hắn như sắp sụp đổ.
Ánh mắt toàn trường trợn tròn nhìn lấy các mảnh vụn xung quanh Đại Sơn Tông Chủ, nó chính là Hám Sơn Chuỳ, một trong những Thần Đạo Binh Cực Phẩm nổi tiếng ở thế giới này.
Vậy mà giờ đây, Đại Sơn Chuỳ đã tan vỡ thành từng mảnh.
“Chuyện này…” Ngay cả Cửu Minh Quốc Chủ cũng ngây ngẩn cả người.
Dù hắn là đệ nhất cường giả của Dị U Giới, cũng vô pháp trong một kích toàn lực phá nát Thần Đạo Binh Cực Phẩm như vậy.
Mấu chốt chính là, kẻ bị đập kia hoàn hảo vô hại, không chịu chút tổn thương.
Huynh đệ Sinh Tử Song Đạo Chủ gắt gao nhìn chằm chằm vào tên nam tử thần bí kia, thèm thuồng nói:
“Đây chắc chắn là Khôi lỗi hoặc Cương thi đỉnh cấp, tuy không còn sinh mệnh và lý trí, nhưng nhục thân cực kỳ đáng sợ.”
“Bảo vật, bảo vật tuyệt thế… bằng mọi giá tranh đoạt!”
Các Thần Đạo khác lập tức đứng lên.
Bọn hắn đều không hề ngốc, nếu có thể khống chế được cái tên Khôi lỗi hay Cương thi này, chẳng phải sẽ là thiên hạ vô địch sao?
Chưa biết công kích có mạnh hay không, chỉ riêng với khả năng phòng ngự vừa rồi, đã vượt xa Thần Đạo Cực Phẩm.
Phải cướp!
Trong nháy mắt, hàng loạt đại năng bùng phát tu vi…
Ngay cả những Thần Đạo trước đó không đến dự đại hôn mà âm thầm quan sát từ phía xa cũng nổi lòng tham.
Vài chục vị Thần Đạo xông thẳng vào lễ đường, thi triển tất cả thủ đoạn mà cướp đoạt.
“Cấm các ngươi đụng vào phu quân ta!” Sở Miên nổi giận quát lên:
“Vạn Nguyền Ma Chú!”
Tay nàng hóa thành tàn ảnh, tập hợp lực lượng âm tà, kết lấy vô số Chú Ấn dữ tợn, hung lệ quét ngang.
“Chàng không phải Cương thi hay Khôi lỗi của các ngươi!” Sở Y xuất hiện phía trước xe lăn, cắn nhẹ đầu lưỡi, hiến tế tinh huyết, hai tay chắp lại:
“Tịnh hóa Thần Mẫu Thủ!”
Xung quanh nàng, một pho tượng Thần Mẫu thánh khiết xuất hiện, hàng vạn cánh tay xoè ra những cánh bạch liên trắng nõn.
Tịnh hóa Thần Lực hội tụ lên những bàn tay, Chiến Thế và Sát Thế dồn nén, tung ra hàng vạn chưởng.
ẦM ẦM ẦM…
Thế công của tỷ muội họ Sở vô cùng kinh khủng, nhưng mà đối mặt với các nàng gần như là toàn bộ Thần Đạo của Dị U Giới.
Kẻ ngấp nghé nhan sắc thì không nhiều, nhưng đối mặt với cơ duyên, kẻ thèm muốn chính là tất cả.
“Làm càn!”
Gần ba mươi Thần Đạo phát động tấn công toàn lực, nghiền nát Vạn Nguyền Ma Chú, huỷ diệt Tịnh hóa Thần Mẫu cùng hai tôn Pháp Tướng.
PHỐC!
Sở Y cùng Sở Miên phun ra hai ngụm máu tươi, thân thể bị đánh đến trọng thương, lực phản chấn tiếp tục oanh tạc.
Sắc mặt hai nữ trở nên tuyệt vọng, đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự khổ sở và đồng cảm.
Chẳng lẽ vận mệnh không thể thay đổi, các nàng đã định trước không thể sống quá lâu sao?
Ngay khi thân thể sắp bay đi, các nàng vẫn cố gắng bám víu lấy đôi tay của nam nhân như tìm kiếm một tia hy vọng.
Tay của hắn rất săn chắc, làn da lại mềm mại đàn hồi như da em bé, còn có chút cảm giác ấm áp.
Không thể nào chỉ là Khôi lỗi hay Cương thi cao cấp như lời bọn chúng được.
Đúng lúc này, đôi tay thả lỏng ấy đột ngột nắm chặt, kéo ngược các nàng trở về.
Sở Y cùng Sở Miên còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đã cảm thấy vòng eo thon thả của mình bị siết lấy.
“A…”
Các nàng hoảng hốt kêu lên trong vô thức, thân thể mê người đã bị đặt ngồi ở trên đùi nam nhân, một trái một phải.
“Chuyện này…” Sở Y rùng mình.
Sở Miên hít sâu một hơi, lấy can đảm duỗi tay rờ lên khuôn mặt nát bấy đó.
Nhưng chưa kịp chạm đến, tay của nàng đã bị nắm chặt.
Một đôi mắt thâm thuý, mênh mông như chứa đựng vạn kiếp luân hồi bất chợt mở ra, khóa chặt lấy tâm linh hai nữ tử.
Các nàng hoảng hốt, chỉ với ánh mắt đã suýt chút trầm luân, tâm cảnh dao động mãnh liệt, vô vàn cảm xúc dâng lên.
“Phốc!”
Hai nàng nhịn không được thổ huyết.
Đôi mắt này quá mức phức tạp và bí ẩn, các nàng vậy mà vô pháp cảm thụ dù chỉ một li một tí.
Lạc Nam quét mắt một vòng…
Những nơi ánh mắt hắn đảo qua, các Thần Đạo vô thức lùi lại mấy bước.
Hắn đánh giá tình huống thân thể mình, khắp nơi không chỗ nào lành lặn, da thịt be bét, xương cốt lộ cả ra ngoài, chẳng khác nào một bãi thịt nát.
Lạc Nam gật gù, hắn phát hiện có mùi vị và khí tức của tài nguyên cao cấp từng bồi đắp trên người mình.
Đáng tiếc với tài nguyên ở thế giới này, căn bản chữa trị không nổi cho Bất Hủ Thần Khu.
“Mười tấm Bạo Không Phù cấp Bất Hủ, tàn phá mạnh thật!” Lạc Nam gật gù.
Nó chẳng những tàn phá, mà còn ngăn cản khả năng tự hồi phục.
Cơ thể mặc lễ phục tân lang, bên cạnh còn có hai vị tân nương…
“Chẳng trách Kim Thần Nhi nói vợ ta bị đánh!” Lạc Nam chép miệng.
Hắn vung tay, Sở Y cùng Sở Miên bị hất lên khỏi người, đặt các nàng đứng ở hai bên, thản nhiên hỏi:
“Nhị vị cô nương, các ngươi có thể cho bổn tọa một lời giải thích không?”
Vô duyên vô cớ trong lúc hôn mê lại bái đường thành thân, Đào Hoa Dược Thuỷ năm đó chẳng lẽ đột ngột trỗi dậy?
Nhưng trạng thái của mình hiện tại thật sự rất tệ, hình thù xấu xí, tu vi không hiển lộ…
Hai nữ nhân này dù có mù mắt, cũng không nên tùy tiện chọn một vị phu quân như thế nha.
Về phần các nàng biết được thân phận thật sự của mình nên mới hiến thân, điều này càng là không thể.
Thế giới này đẳng cấp không cao, việc hai nữ Thần Đạo biết được lai lịch của Bất Hủ Bá Chủ, rất hoang đường.
“Chúng ta… chúng ta…” Hai nữ lúng túng, gò má ửng đỏ cúi thấp đầu.
Dù sao thì tự mình quyết định gả cho người ta là chuyện rất kỳ cục, bây giờ bị hắn hỏi như vậy, không biết phải trả lời như thế nào.
Sở Y tâm cảnh không tồi, cố giữ bình tĩnh đáp: “Bọn ta thiếu nợ chàng, nên muốn dùng cả đời đền đáp.”
“Nợ?” Sắc mặt Lạc Nam mộng bức:
“Chúng ta chưa từng biết nhau, nợ cái gì?”
Thấy hắn và hai nữ thoải mái trò chuyện không xem ai ra gì, mà tỷ muội họ Sở bình thường cao cao tại thượng, nay lại trở nên nhu nhuận ngoan ngoãn như vậy bên cạnh nam nhân khác, Sinh Tử Song Đạo Chủ ghen ghét, đố kỵ đến phát cuồng.
“Chết cho chúng ta!”
Bọn hắn kết hợp cùng Sinh Tử Tứ Thủ Tướng, toàn lực phát động Pháp Tướng Thần Thông:
“Tử Thủ Nghịch Sinh Tử!”
Đã rút kinh nghiệm từ Đại Sơn Tông Chủ, không dám cận chiến với tên thần bí kia…
Thế nên hai người phát động Pháp Tướng Thần Thông công kích từ phía xa, nghịch sinh tử, rút cạn sinh mệnh của đối thủ, chuyển hóa thành tử vong.
Bốn cánh tay khổng lồ của Sinh Tử Tứ Thủ Tướng bắt đầu vận chuyển giữa bầu trời.
“Ồn ào!” Lạc Nam nhướn mày, trực tiếp lụm lên một cục gạch từ trong đống đổ nát, vung tay ném mạnh.
ĐÙNG!
Toàn bộ Dị U Giới lắc lư, vô vàn sinh linh chao đảo trước cú vung tay này.
Càn khôn bị xé toạc, cục gạch đập vào Sinh Tử Tứ Thủ Tướng.
BÙM!
Sinh Tử tan tành, quy tắc sụp đổ, một trong những Pháp Tướng đỉnh cấp bạo liệt trước mắt thế nhân.
“HỰ!”
Sinh Tử Song Đạo Chủ như diều đứt dây, nặng nề rơi xuống mặt đất.
“Ực…”
Có người nuốt nước bọt khô khốc, có người điên cuồng dụi mắt, có kẻ ôm đầu, lại không ít kẻ trợn mắt há hốc mồm, hoài nghi nhân sinh.
Ném một cục gạch, huỷ diệt một Pháp Tướng Thần Đạo?
“Tỷ tỷ, ta đang nằm mơ sao?” Sở Miên lẩm bẩm.
Sở Y khắp người run rẩy, nhìn lấy người nam tử bên cạnh, một cảm giác thất lạc, mất mát bao phủ khắp nội tâm.
Viền mắt nàng ngấn lệ, đỏ ửng…
Bởi vì nàng cảm nhận được cái loại chênh lệch như trời và đất.
Nam nhân ở cạnh bên, lại xa xôi như sao trên trời, dù cố gắng đến đâu cũng không thể chạm đến.
Đã sớm đoán hắn sẽ không tầm thường, nhưng những gì vừa xảy ra đã vượt khỏi nhận thức và tưởng tượng của nàng.
“Vừa rồi lúc ta ngủ, là kẻ nào tác động vật lí?” Lạc Nam nhàn nhạt hỏi.
Toàn trường vãi cả linh hồn, vô thức nhìn về phía Đại Sơn Tông Chủ và Cửu Minh Quốc Chủ.
Hai tên này là đầu sỏ…
“Hiểu rồi!” Lạc Nam gật gù nhìn Đại Sơn Tông Chủ.
“Tiền bối tha mạng!” Đại Sơn Tông Chủ lập tức quỳ rạp xuống đất:
“Là ta có mắt không thấy thái sơn, mạo phạm tiền bối, xin ngài lượng thứ, ta nguyện dâng lên tất cả, làm trâu làm ngựa cho tiền bối!”
“Làm trâu làm ngựa cho ta?” Lạc Nam nhếch mép:
“Ngươi chưa đủ tư cách đó!”
Hắn điểm đầu ngón tay…
Trọng Lực Quy Tắc trong cơ thể Đại Sơn Tông Chủ trở nên ngoan ngoãn đến đỉnh điểm, lao khỏi chủ nhân của nó, nịnh nọt bay đến đầu ngón tay của Lạc Nam mà vây quanh.
Đầu ngón tay đè xuống, Trọng Lực Quy Tắc bùng nổ gấp hàng vạn lần, trấn ngược lên chủ nhân.
BẸP…
Đại Sơn Tông Chủ hóa thành huyết vụ, xương cốt dẹp nát không thể nát hơn được nữa.
“Trời ơi!” Toàn thành mềm nhũn hai chân, ngồi bệch trên đất.
Một số đã không tự chủ nổi mà tiểu tiện mất kiểm soát.
“Khả năng thao túng quy tắc này cũng quá mức đáng sợ!” Cửu Minh Quốc Chủ toàn thân ướt đẫm.
“Một cấp độ khác biệt!” Sở Y cùng Sở Miên siết chặt bàn tay.
Vị nam nhân này rõ ràng không dùng đến bất cứ thủ đoạn nào của bản thân, ngược lại hắn dùng sự tinh thông và lĩnh ngộ đối với quy tắc vượt xa Đại Sơn Tông Chủ, thao túng luôn quy tắc của đối phương để diệt sát đối phương.
Hơn nữa khi Trọng Lực Quy Tắc ở trong tay của hắn, lại có thể mạnh gấp hàng vạn lần khi ở bên chủ nhân của nó.
Sở Miên biểu lộ cuồng nhiệt, sùng bái nhưng sau đó chuyển thành ảm đạm, hụt hẫng.
Nàng ôm chặt lấy tỷ tỷ, vùi đầu vào lòng đối phương thút thít, nàng cũng đã nhận ra sự thật tàn khốc, mình kém cỏi đến mức nào khi đứng bên cạnh nam nhân này.
Lạc Nam quay đầu nhìn lại, chứng kiến viền mắt Sở Y đỏ hoe, Sở Miên lại khóc nức nở, nhất thời cảm thấy kỳ quái hỏi:
“Ta dọa các nàng sợ à?”
Chẳng lẽ mình hành sự quá mức thô bạo? Nhưng hai nàng dù sao cũng là Thần Đạo Cảnh, không đến mức chưa thấy qua việc đời như thế chứ?
Ánh mắt Cửu Minh Quốc Chủ lóe lên, vội vàng bước đến, chắp tay nói:
“Bẩm tiền bối, hai nữ nhân vô liêm sỉ này nhân lúc ngài hôn mê muốn kết hôn với ngài, đây là hành vi lợi dụng, đại nghịch bất đạo, rất thiếu tôn trọng tiền bối.”
“Vì thế vãn bối đã chủ động ra tay phá hoại hôn lễ, không để âm mưu của hai ả thành công.”
“Nói láo!” Huyền Bà tức giận đến run rẩy cả người, lớn tiếng quát:
“Hai vị thành chủ là thật tâm với cô gia, dẫu biết nguy hiểm vẫn muốn tổ chức đại lễ thật long trọng, ngươi theo đuổi các nàng đã lâu không được hồi đáp, vì ghen ghét đố kỵ mới đến phá rối gây sự, còn muốn đổi trắng thay đen?”
Lạc Nam vung tay…
Thiên địa quy tắc điên cuồng kéo về, trấn thẳng lên cơ thể Cửu Minh Quốc Chủ.
PHỐC!
Cơ thể hắn vỡ ra, linh hồn bị đè ép nằm dẹp trên mặt đất.
“Tại sao? Tại sao ngươi không tin ta?” Cửu Minh Quốc Chủ phẫn uất gào thét.
“Các nàng đã nỗ lực trị thương cho ta, dùng rất nhiều loại dược tài quý giá nhưng không thành công.” Lạc Nam ung dung nói:
“Nếu muốn thừa cơ ta bất tỉnh mà thành hôn, vậy trước đó còn cứu ta làm gì?”
“Hơn nữa với trạng thái thê thảm của ta, các nàng còn chưa đủ khả năng để xác định ta có thể thức tỉnh hay không, vậy lợi dụng cái gì ở một người thực vật?”
“Vài lời của ngươi muốn qua mặt bổn tọa, ai cho ngươi lá gan?”
“Ngươi…” Cửu Minh Quốc Chủ á khẩu không trả lời được.
Sở Y cùng Sở Miên thất thần nhìn lấy hắn…
Một nhân vật vừa có thực lực, vừa có trí tuệ, chỉ với vài tiểu tiết đã nhìn thấu đại cục dù trước đó luôn mê man.
Nam nhân như vậy, quả thật chính là tình độc chí mạng.
“Chết được rồi!” Lạc Nam phất tay.
Dù hắn đang ở thời kỳ suy yếu nhất, nhưng vẫn diệt Thần Đạo như bóp chết kiến hôi.
Cửu Minh Quốc Chủ gào thét thảm thiết:
“Ngươi không được giết ta, sau lưng ta còn…”
Lạc Nam không rảnh nghe hắn nói nhảm, trực tiếp hạ sát thủ, nghiền nát linh hồn.
“Đại nhân tha mạng, chúng ta hồ đồ nên mới mạo phạm ngài!” Nguyên một đám Thần Đạo không dâng lên nổi ý chí kháng cự, khóc lóc cầu xin tha thứ.
“Quỳ ở đó chờ đi!” Lạc Nam lạnh nhạt, nhìn sang tỷ muội họ Sở:
“Có thể nói rõ rồi!”
…
Còn tiếp…
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 19 |
| Tác giả | Akay Hau |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
| Tình trạng | Update Phần 139 |
| Ngày cập nhật | 04/12/2025 08:29 (GMT+7) |