Thanh âm của Lạc Nam vang lên…
ẦM ẦM ẦM…
Bá Chủ Lãnh Địa chấn động dữ dội, sau đó toàn bộ lãnh địa vốn bao phủ ngàn vạn dặm đột ngột quy tụ, cấp tốc co rút lại, hóa thành ánh sáng huyền ảo bao quanh thân thể Lạc Nam.
KENG KENG KENG KENG…
108 thanh Bá Chủ Chiến Kỳ reo vang mãnh liệt, phá không mà lên, hình thành một Đại Kỳ Trận xoay tròn xung quanh hắn.
Toàn trường đều cảm nhận được sự thay đổi.
Bá Chủ Lãnh Địa mênh mông đã biến mất, không còn tác động đến các cường giả của Cấm Khu.
Mà các vị Bá Hậu, Bá Phi cũng không còn được lãnh địa cường hóa.
Nhưng đổi lại, khí thế của Lạc Nam đang gia tăng một cách điên cuồng…
Hiển nhiên đây là thủ đoạn tương đồng với Càn Khôn Kỳ Bàn, dùng Bá Chủ Lãnh Địa gia trì hết vào thân của một người thay vì tác động quy mô lớn.
Làm như thế tất cả thành viên khác của Bá Việt Tông sẽ mất ưu thế, nhưng Bá Chủ sẽ được sở hữu toàn bộ sức mạnh từ Bá Chủ Chi Thành.
Đối mặt với Cấm Chủ, Lạc Nam buộc phải sử dụng toàn lực…
Hơn nữa Cấm Khu từ đầu đến giờ đã bị chúng nữ đánh cho trọng thương nguyên khí, giờ đây dù không còn lãnh địa tương trợ, các nàng vẫn có thể chiếm thế thượng phong.
Chỉ có Cấm Chủ là nhân vật khó chơi nhất, cũng là mấu chốt quan trọng nhất.
Chiếu!
Ánh sáng bao phủ tan đi, hóa thành chiến bào trên thân Lạc Nam.
Một màu đen tuyền huyền bí làm chủ đạo, họa tiết là những thần văn màu đồng cổ kính uy nghiêm tỏa ra kim quang nhàn nhạt không quá chói mắt, vô số dòng chảy đại đạo luân chuyển.
Bá Chủ Chiến Y!
Nó là hiện thân của Bá Chủ Lãnh Địa gia trì.
Lạc Nam ở trạng thái Quyền Năng Bá Chủ, nay lại có Bá Chủ Chiến Y gia thân.
108 thanh Chiến Kỳ bay quanh, một tay chấp chưởng Bá Hồng Kiếm, một tay nắm Xích Tà Ma Kích, sau lưng là Bất Hủ Thần Tháp sừng sững giữa càn khôn, Cấm Kỵ Bá Nhãn nơi mắt trái tà dị lấp lóe, Thất Đạo Luân Hồi xoay tròn trong mắt phải.
Hắn đứng giữa trung tâm, hư ảnh vạn tộc triều bái hiện ra xung quanh, Thần Thế ngang tàng, thuộc tính cuồng bạo gào thét…
“Chết tiệt, sao thế gian này lại có nam nhân như vậy?” Phạt Tây Cấm Lão đang chiến đấu cũng phải hoảng hốt và thất thần.
Quay sang phía đối diện, đường đường Thái Cổ Viện Trưởng – Diệp Đài Trang đang nhìn đến thất thần.
“Đây thật sự là phu quân xấu xa của chúng ta sao?” Hi Vũ nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
“Lão nương muốn sinh con!” Âu Dương Thương Lan mím chặt đôi môi chín mọng.
Nhịp tim Sa Lệ Ti đập lên thình thịch, chỉ cảm thấy cuộc gặp gỡ ở Đại Mạc kia chính là vận mệnh, được trao cho người nam nhân này Đạo Nguyên của mình chính là cơ duyên lớn nhất trong đời.
“Hừ, các nữ sắc lang!” Hương Trà ngạo kiều quay mặt sang nơi khác, chỉ là khóe mắt vẫn không nhịn được liếc nhìn.
Định lực tốt như Vân Tiêu, Bích Tiêu hay Tuế Nguyệt cũng không ức chế được nội tâm rung động.
Hết cách rồi, ở trạng thái này bá khí, uy vũ, ngang tàng nhưng lại tuấn mỹ không cách nào hình dung.
Mấu chốt là thực lực của hắn còn kinh khủng.
Nam nhân như vậy, quả thật chính là độc dược chí mạng của mỗi nữ nhân.
Không riêng gì chúng nữ, mà ngay cả Cấm Khu cảm nhận được sự thay đổi này, cũng có chút dao động niềm tin đối với chính Cấm Chủ của mình.
Bất Hủ Bá Chủ bá đạo như vậy, liệu Cấm Chủ có thể áp chế một nhân vật đó không?
“Hóa ra hắn vẫn chưa dùng toàn lực!” Tiếu Lệ Phó Cấm siết chặt nắm tay, nội tâm cảm thấy sỉ nhục.
Mình dùng toàn lực không làm gì được Lạc Nam, mà đối phương thậm chí còn chưa đánh hết sức.
Rõ ràng đây mới là trạng thái hùng mạnh nhất của hắn.
Điều này đối với kẻ tâm cao khí ngạo như Tiếu Lệ Phó Cấm, thật sự khó mà chấp nhận.
Hắn thà rằng bản thân chiến bại, cũng không muốn đối thủ còn giữ lại thực lực khi chiến với mình.
Điều này chứng minh rằng, đối thủ không nghĩ mình xứng tầm để bung hết sức.
“Ồ?” Cấm Chủ kinh ngạc lên tiếng:
“Là ngươi mạnh lên trong thời gian ngắn, hay thời điểm đụng độ ở Giới Bích ngươi căn bản chưa đánh toàn lực?”
“Thử một chút, chẳng phải sẽ biết sao?” Lạc Nam cười gằn.
Bá Chủ Chi Thành thăng cấp đến Bất Hủ, đương nhiên không chỉ có một công năng duy nhất là Bá Chủ Lãnh Địa.
Vẫn còn có công pháp đi kèm…
Mà Bá Chủ Chiến Y chính là một phần bên trong công pháp do hắn sáng tạo.
Cuộc nói chuyện của Lạc Nam và Cấm Chủ nghe qua hết sức bình thường, nhưng lọt vào tai bốn người Bắc Huyền lại khiến bọn hắn biến sắc.
“Cái gì thế? Bọn họ từng giao đấu rồi sao?” Bà lão mở ra Đại Âm Thần Môn nhíu chặt chân mày.
“Có lẽ là vậy…” Bắc Huyền hít sâu một hơi:
“Huyền Âm Đảo từng mở ra Giới Bích, mà hiện tại Cực Âm Thần Chủ đã đầu quân cho Lạc Nam, khả năng cao lần đó là Lạc Nam xông vào Giới Bích, chiến đấu với Cấm Chủ.”
“Khó rồi!” Một lão già khác nghiến răng:
“Vốn định để Cấm Chủ trở về khiến Lạc Nam kiêng kỵ mà nhượng bộ lui binh, bây giờ xem ra hắn không sợ, còn muốn chiến đến cùng.”
“Nếu cả Cấm Chủ và Bá Chủ đều trọng thương trong trận chiến này, Âm Gian đột kích… chúng ta phải làm sao?” Bắc Huyền hỏi:
“Dù cho những tồn tại ẩn thế lánh đời gộp lại không đủ kháng Âm Gian đâu.”
“Yên lặng xem biến!” Mấy vị lão quái hạ quyết định:
“Để xem kết quả sao đã.”
“Lo chuyện bao đồng quá đấy!” Chợt có tiếng cười gằn từ Giới Bích vọng ra:
“Vừa lúc đang nhàm chán, có mấy lão già các ngươi bầu bạn cũng không tệ.”
Thanh âm vừa dứt, một cỗ U Minh Chi Khí bạo phát mà ra…
“Hoàng Tuyền Địa Ngục Thế!”
OÀNH…
Một vùng thiên địa vốn đã bị Âm khí chiếm cứ, càng trở thành hoàn cảnh lý tưởng để cường giả Âm Gian tung hoành.
Có thân ảnh thô bạo từ Giới Bích lao vọt ra, hưng phấn bừng bừng phát động thế công dữ tợn.
“Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả, ngươi muốn làm loạn đúng không?” Bắc Huyền nộ hống:
“Dương Gian không phải chỗ ngươi nên đến, cút về!”
“Lũ già khốn kiếp, các ngươi thích mở ra Giới Bích thì mở, thật sự xem bổn tọa ăn chay sao?” Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả cười lạnh lẽo.
Chứng Tử Bia hiện ra trong tay, đại bia hóa thành khổng lồ, sức mạnh của các Bất Hủ cùng lúc bùng nổ, trấn áp xuống bốn lão quái vật.
Không dừng lại ở đó, Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả liên tục bổ ra từng đao nặng nề kinh sợ bách thế:
“Hoàng Tuyền Trọng Ngục Đao Pháp!”
Cửu trọng đao trảm, chín tầng địa ngục khai!
“Muốn chết!” Tứ đại cường giả nổi trận lôi đình, trực tiếp phát động thế công dữ dội.
Lạc Nam và Cấm Chủ đều cảm nhận được động tĩnh ở nơi đó, biểu lộ lại bình thản dị thường.
Bởi vì lúc này ở trong mắt bọn hắn, chỉ có đối phương…
“Cấm Khu Đệ Nhất Nhân – Cấm Chủ!” Cấm Chủ mở miệng bình thản:
“Lần trước ngươi như kẻ vô danh, lần này bổn tọa có hứng thú nghe đại danh của ngươi rồi.”
Dù Lạc Nam đang tỏa ra uy thế kinh hoàng, Cấm Chủ vẫn có thể bình tĩnh đối mặt.
Chỉ riêng phần bản lĩnh này, đã đủ tư cách trở thành đối thủ sống còn.
“Bá Việt Tông Chủ – Bá Chủ!” Lạc Nam ung dung đáp.
Thoại âm vừa hạ, Bá Chủ Thần Thế cuồng bạo oanh tạc, bắn thẳng đến đối thủ.
Uy lực của Bá Chủ Thần Thế giờ đây mạnh hơn gấp ba lần, nó được Bá Chủ Chiến Y tăng cường sức mạnh, có Xích Tà Thế, Bá Kiếm Thế dung hợp bên trong.
Phần phật…
Áo choàng trên thân Cấm Chủ không gió tự bay, Vạn Đạo Thần Văn tỏa sáng chói mắt.
“Vô Minh Thế!”
RỐNG!
Vô Minh Côn rống lên, Hỗn Mang Thần Thế và Vạn Lực Thần Thế kết hợp, dung hoành cùng Vạn Đạo Thần Văn trên áo choàng, oanh tạc tứ phía, ngạnh kháng Bá Chủ Thần Thế.
ĐÙNG!
Thương khung nổ tung, chiến trường băng liệt…
Cấm Khu mênh mông bên dưới đang lung lay sắp đổ, kết giới xuất hiện vô số mạng nhện lan tràn.
Chỉ với Thần Thế phát ra của hai người, đã có thể khiến thiên tàn địa lão.
Dư chấn quét ngang, Hỗn Mang Vạn Lực và Bá Thần Lực của Lạc Nam tạo ra dư ba tung trời…
Lấy trung tâm Chung Cực Giới làm trung tâm, đang tàn phá khắp nơi trong trời đất.
Đúng lúc này, mây đen cuồn cuộn kéo đến.
Một đôi mắt đỏ ngầu như máu, hờ hững uy nghi, không chút dao động cảm xúc mở ra trên cửu thiên.
Ánh mắt vô hình đó quét xuống…
“Giới Nộ!?” Toàn trường kinh hãi.
“Đến từ đâu, thì trở về đó đi!” Chung Cực Chi Linh uy nghi nói.
Quy tắc toàn thế giới hóa thành thần kiếp giáng cực mạnh vào cơ thể Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả.
PHỐC!
Vị đại nhân vật của Âm Gian này trực tiếp bị đánh cho bay ngược vào Giới Bích.
Bà lão vội vàng thu hồi Đại Âm Thần Môn, không để Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả gây náo loạn.
“Hai ngươi thích đánh, vậy thì ra ngoài mà đánh!” Chung Cực Chi Linh lại cất giọng, lần này đôi mắt của nó khóa chặt lấy Cấm Chủ và Bá Chủ.
Không để tất cả kịp phản ứng, quy tắc thế giới cưỡng ép đem Lạc Nam và Cấm Chủ dịch không mà đi, bao gồm tất cả Bất Hủ Thần Vật của hai người.
“Phu quân?” Ái Tâm sửng sốt, nàng và Tạc Thần Pháo Đài đã rơi khỏi Bá Chủ Chi Thành rồi.
“Baba? Baba đâu?” Tiểu Thiên Ý nhảy dựng lên.
“Cấm Chủ đi đâu rồi?” Quan Phó Cấm hoài nghi nhân sinh hỏi.
Lạc Kỳ Nam và Tiếu Lệ Phó Cấm vốn đã sẵn sàng chiến đấu cũng tạm dừng.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm.
“Sức tàn phá của bọn hắn quá lớn, đánh ở đây gây họa cho thế giới của ta, sẽ tốn thời gian khôi phục!” Chung Cực Chi Linh hờ hững lên tiếng, sau đó chậm rãi tan đi.
“Trời!” Mọi người ngã ngửa.
Có thể khiến cả thế giới chí cao như Chung Cực Giới cảm thấy phiền toái, chiến lực của hai vị kia đạt đến cấp độ nào chứ?
Đây là chuyện chưa từng có trong lịch sử…
“Bà cả, chúng ta còn đánh với Cấm Khu nữa không?” Võ Tam Nương hỏi.
Yên Nhược Tuyết đảo mắt nhìn thế cục, không có phu quân trấn thủ, các nàng dù thắng cũng sẽ có tổn thất.
“Việc quan trọng nhất hiện tại là chờ phu quân trở về!” Nam Thiên Tố nhẹ giọng nói.
“Giới Linh xen vào không đúng lúc, làm mất ưu thế của phu thê chúng ta.” Tần Mộng Ảnh căm tức vô cùng.
Không có Lạc Nam ở đây, các nàng không thể thông qua Thiên Địa Hợp Hoan Kinh cộng hưởng chiến lực với hắn, cũng không dùng được Bá Chủ Quy Tắc nữa rồi.
Nếu chiến đấu với Cấm Khu, hại nhiều hơn lợi…
“Trở về tông môn, chờ phu quân quay lại!” Yên Nhược Tuyết hạ quyết định.
Tuế Nguyệt gật đầu, nâng lên Tuế Nguyệt Cung.
“Đứng lại!” Quan Phó Cấm nộ hống lao vọt lên:
“Muốn chạy? Không có cửa đâu!”
“Cút về lão cẩu!” Tiểu Thiên Ý giận dữ tung chưởng.
NGAO NGAO NGAO…
Thập Bát Long ngửa đầu kiệt ngạo, long ảnh đầy trời, oanh tạc dữ dội…
“Hự!” Quan Phó Cấm bị chưởng phải lùi hàng chục bước.
Ái Tâm điều động Tạc Thần Pháo Đài bắn pháo, lại chấn bay hàng loạt Cấm Thần vừa mới đuổi đến.
“Thật sự muốn chiến tiếp, Bá Việt Tông chúng ta không ngại đâu!” Lạc Kỳ Nam lãnh đạm nói, ánh mắt tự tin nhìn Tiếu Lệ Phó Cấm không chút kiêng dè.
Tiếu Lệ Phó Cấm hừ lạnh, quay sang thuộc hạ mở miệng: “Bảo toàn lực lượng, chờ Cấm Chủ!”
“Nhưng mà…” Quan Phó Cấm sắc mặt khó coi, lão đã đánh mất Huyết Thế Thần Quan.
“Muốn đánh thì ngươi lên một mình!” Tiếu Lệ Phó Cấm quay người rời đi.
Quan Phó Cấm nghiến răng nghiến lợi, vừa rồi nếu không có Cấm Chủ đập xuống một côn, e rằng lão còn chưa thoát khỏi được Đấu Trường Tuyên Cổ.
Nghĩ đến đây, không dám tiếp tục truy đuổi…
Nhưng vẫn đầy hận ý nhìn chúng nữ uy hiếp:
“Họ Lạc kia dám đối chiến với Cấm Chủ, các ngươi chờ nhặt xác cho hắn đi!”
“Các ngươi chuẩn bị đám tang cho tên Cấm Chủ kia thì có!” Đình Manh Manh khinh bỉ đáp.
Song phương đằng đằng sát khí nhìn nhau, nhưng mất đi đầu lĩnh chỉ có thể tạm thời nhượng bộ.
Nhìn bọn họ tách ra rời đi, bốn vị lão quái thở phào nhẹ nhõm:
“Tốt rồi, xem ra Giới Linh cũng suy nghĩ như chúng ta rồi.”
Hiển nhiên Chung Cực Giới Linh hiểu rằng nếu để Cấm Khu và Bá Việt Tông kịch chiến đến mức phân định sinh tử, dù kết quả như thế nào thì đó cũng là cơ hội tốt cho Âm Gian xâm nhập.
Dù cho cuối cùng không chiếm được Dương Gian, nhưng Âm Gian vẫn có thể thừa cơ khiến Dương Gian chịu tổn thương cực mạnh.
Đến lúc đó, Chung Cực Chi Linh cũng phải gánh thương tổn không nhỏ.
Lạc Nam có thể không màng đến an nguy của Dương Gian, chỉ cần Âm Gian không chọc vào hắn, hắn cũng mặc kệ thế giới này do ai tiếp quản.
Nhưng mà Chung Cực Chi Linh lại không nghĩ vậy, nó có trách nhiệm thủ hộ thế giới của mình.
Để đảm bảo, nó đã đem Cấm Chủ và Bá Chủ trục xuất…
Để bọn hắn tự phân thắng bại, giảm thiểu ảnh hưởng xấu đến thế giới này.
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 19 |
| Tác giả | Akay Hau |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
| Tình trạng | Update Phần 136 |
| Ngày cập nhật | 03/12/2025 08:29 (GMT+7) |