“Kỳ quái, vì sao cảm giác có chút bất an, như vừa bị nhìn trộm?”
Nếu là trước đây, chuyện này chắc chắn là không thể nào.
Bởi vì Bất Hủ Thần có Bất Hủ Thần Vật hộ thể, người khác muốn lén lút xem trộm hay theo dõi Bất Hủ Thần là chuyện vọng tưởng.
Nhưng trạng thái hiện tại của hắn và cả Cán Cân Không Gian đều bất ổn, tu vi rơi xuống Siêu Thần Viên Mãn, Cán Cân Không Gian thậm chí còn lâm vào ngủ say, chỉ vận hành dựa vào ý chí của hắn.
Có thể nói đây là trạng thái nguy hiểm nhất từ trước đến nay của Cuồng Không Thần Chủ, hắn không thể không cẩn thận đề phòng.
“Hừ, dù ta đã trọng thương, nhưng Cán Cân Không Gian cũng có thể che giấu thiên cơ, sao có thể bị dò ra được chứ?” Cuồng Không Thần Chủ thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ thực lực suy yếu nên nhìn đâu cũng thấy thiếu an toàn?”
Đúng như hắn nghĩ, dù Bất Hủ Thần Vật có trọng thương thì việc dò thám tung tích chủ nhân của nó cũng khó khăn vô cùng.
Nếu như dễ dàng, Thần Huyền Huân và Bất Hủ Thần Tháp đã sớm bị tìm thấy và làm thịt từ rất nhiều năm về trước.
Nhưng mà có một điều Cuồng Không Thần Chủ không thể ngờ…
Thiên Cơ Chi Thể của Yến Linh đã tiến hóa thành Thiên Cơ Luân Hồi Thể.
Uẩn Linh Đạo Trà đã biến dị nhờ Hồng Mông Thần Lực.
Vân Tiêu với Vô Thượng Quy Tắc, Lạc Nam với Bá Chủ Thần Văn.
Kèm theo đó, hai kiện Bất Hủ Thần Vật là Vạn Đạo Lưu Ly Bình và Bất Hủ Thần Tháp cùng nhau ra sức.
Tất cả những thứ độc nhất vô nhị bên trên kết hợp, lại ngay thời điểm suy yếu nhất của Cuồng Không Thần Chủ nên mới dò xét thành công.
Thiếu một yếu tố trong đó cũng không được.
Tuy thực lực không được toàn thịnh, nhưng trực giác của một Bất Hủ Thần khiến Cuồng Không Thần Chủ cảm ứng được sự nguy cơ ngày càng rõ ràng.
“Không thể tiếp tục ở đây!”
Hắn xé rách không gian, vô thanh vô thức rời khỏi đại thành…
Trước đó đã bí mật trộm đi toàn bộ tài nguyên bên trong bảo khố, cũng đủ cho hắn tu luyện vài vạn năm để phục hồi trạng thái toàn thịnh.
Thân là một trong những nhân vật chấp chưởng Không Gian hàng đầu Chung Cực Giới, Cuồng Không Thần Chủ đương nhiên có thể tới vô ảnh, đi vô tung khắp nơi tại hỗn độn, lấy đi bất cứ thứ gì hắn nhìn trúng.
Nhưng mà ngay khi Cuồng Không Thần Chủ vừa từ trong không gian bước ra, bên tai hắn vang lên thanh âm lạnh lẽo như hàn băng:
“Bá Chủ Lãnh Địa!”
ẦM ẦM ẦM…
Tử Giới phô thiên cái địa, phong tỏa càn khôn.
Bá Chủ Thần Văn như thiên la địa võng, giăng kín mọi ngõ ngách.
“Kẻ nào?” Cuồng Không Thần Chủ giật mình quát lên.
Quả nhiên trực giác không thể sai được, thế mà có kẻ tìm thấy hành tung của mình.
Thật sự vô lý…
Đáp lại hắn, Lạc Nam từ Hỗn Độn Hư Vô Môn ung dung hiện thân, ánh mắt khóa chặt Cuồng Không Thần Chủ, lạnh lùng nộ hống:
“Trả mạng lại cho Bất Hủ Yêu Tổ!”
Mặc dù ra vẻ phẫn nộ, trong lòng Lạc Nam vẫn âm trầm bất định.
Hắn chỉ muốn thử dò xét Cuồng Không Thần Chủ, xem thử đối phương có liên quan đến cái chết của Bất Hủ Yêu Tổ hay không mà thôi…
Đương nhiên dù không liên quan, Lạc Nam cũng sẽ nhân cơ hội mà đánh tên này một trận vì dám ngấp nghé thê tử của hắn.
“Là ngươi!?” Cuồng Không Thần Chủ ánh mắt híp lại, trong mắt nồng đậm sát khí bùng phát.
Nếu không phải do kẻ này, hắn cũng không rơi vào cục diện khốn đốn như hiện tại.
Đại chiến với Bất Hủ Yêu Tổ ngay cả cái rắm cũng không thu hoạch được, suýt chút còn bị kéo theo làm đệm lưng chôn cùng.
Cảm nhận được sát cơ, Lạc Nam như đã có thể khẳng định được suy đoán, nhếch mép nói:
“Xem ra Bất Hủ Yêu Tổ khiến ngươi chịu không ít khổ, đường đường Bất Hủ Thần thực lực lại suy yếu đến mức như vậy.”
“Tiểu tử, ngay cả hai con chim Bất Hủ kia còn vẫn lạc, ngươi tính là thứ gì?” Cuồng Không Thần Chủ lăng lệ nói:
“Chân long dù bị thương cũng không phải con kiến hôi có thể khiêu khích.”
“Thử mới biết được!” Lạc Nam biến mất tại chỗ.
Tốc Biến triển khai, hắn xuất hiện trên đầu đối phương.
3000 cực Giới dồn nén, ngàn vạn tầng Vực bùng nổ, Vạn Cổ Biến kích hoạt, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên bắp chân, một cước hung tàn đạp xuống:
“Phân Chia Càn Khôn!”
“Nằm mơ!”
Cuồng Không Thần Chủ ngoài mặt khinh thường, nội tâm vẫn luôn đề phòng Lạc Nam.
Hắn không phải kẻ ngu, biết rằng tên này là người kế thừa ý chí Bất Hủ Cổ Tộc, là kẻ đã khiến Đại Dục Tông ăn phải quả đắng, không thể theo lẽ bình thường để đối xử.
Vậy nên trong cánh tay Cuồng Không Thần Chủ, ngàn vạn tầng không gian nặng nề siết chặt như lò xo, vô tận Vực bạo phát, một quyền đấm lên nghênh đón.
ĐÙNG!
Như thiên thạch va đập cùng sao băng, Lạc Nam bị đấm bay lên thiên không, mà Cuồng Không Thần Chủ cũng bị đạp rơi rụng xuống vạn dặm.
“Kẻ này tu vi rơi xuống nhưng thương thế đã sớm bình phục.” Kim Thần Nhi lên tiếng nhắc nhở:
“Hắn mạnh hơn Siêu Thần bình thường vô số lần, chỉ kém hơn Bất Hủ cố tình áp chế tu vi một chút mà thôi.”
“Không!” Lạc Nam nội tâm cười gằn:
“Chỉ cần Bất Hủ Thần Vật của hắn cũng suy yếu là quá đủ!”
Bất kể là Hồng Mông Đạo Tổ hay Đại Dục Lão Tổ, Lạc Nam đều bị thua thiệt ở chỗ Thần Vật không được toàn thịnh như đối phương, vì vậy cũng chẳng dám dốc hết thủ đoạn mà đại chiến một trận.
Nhưng đối với Cuồng Không Thần Chủ thì khác…
Đã xác định được kẻ này đã gây nên cái chết của Bất Hủ Yêu Tổ, Lạc Nam không tin sau trận đại chiến kinh hoàng giữa các Bất Hủ Thần, Thần Vật của đối phương sẽ còn nguyên vẹn.
Hắn rốt cuộc hiểu vì sao lần dò thám Thiên Cơ này có thể thành công, bởi vì Bất Hủ Thần Vật của Cuồng Không Thần Chủ đã suy yếu.
Đây là cơ hội tỷ năm có một… cơ hội Bất Hủ Yêu Thần dùng mạng kiến tạo, hắn không thể bở qua.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm hiện ra trong tay.
Kiếm Độ Càn Khôn, tàn ảnh của Lạc Nam thoát ẩn thoát hiện.
Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn mở ra, khóa chặt lấy Cuồng Không Thần Chủ.
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!” Quyết liệt thét gào, cự kiếm nâng lên.
Bá Chủ Thần Thế bành trướng, hình xăm vạn kiếm quấn quanh cánh tay.
KENG KENG KENG KENG…
Ngàn kiếm vạn kiếm cùng lúc bổ xuống, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, kiếm sau chồng lên kiếm trước.
“Hóa Không Thuật!” Cuồng Không Thần Chủ nở nụ cười bí hiểm.
Bản thể của hắn dung nhập vào không gian, biến mất khỏi thực tại, khiến vô số kiếm khí ngang tàn của Lạc Nam chém vào khoảng trống.
Đồng thời, sau lưng Cuồng Không Thần Chủ hiện ra vô vàn cánh tay.
“Cuồng Không Nộ Thần Quyền!”
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Quyền kình phô thiên cái địa, quyền ảnh ngập trời, thô bạo không cách nào hình dung oanh tạc trực diện.
Lạc Nam kết ấn, Loạn Cổ Vạn Phật Thủ hiện ra sau lưng, vung quyền nghênh đón.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến sắc mặt hắn thay đổi.
Bởi vì quyền kình của Cuồng Không Thần Chủ vậy mà đột ngột biến mất.
Ngay lúc đó, từng cánh cửa không gian bị cưỡng ép mở ra trong cơ thể của Lạc Nam.
Hàng vạn quyền kình xuất hiện, đấm thẳng vào lục phủ ngũ tạng, nội đan điền và linh hồn hắn.
“Không xong!”
Chúng nữ bên trong đan điền cảm nhận được nguy hiểm, lập tức lao vọt ra, chuẩn bị chống lại.
“Không Gian Đỉnh!” Lạc Nam nhanh trí động ý niệm.
ONG!
Không Gian Đỉnh biến thành khổng lồ, ở trong đan điền bay vọt lên, miệng đỉnh mở ra hướng về công kích, hút lấy tất cả quyền kình của Cuồng Không Thần Chủ.
“Không Gian Thông Đạo mở!”
Lạc Nam cười gằn, Không Gian Thông Đạo mở ra trên đầu Cuồng Không Thần Chủ.
Tất cả thế công từ trong Không Gian Đỉnh được dịch chuyển ra thông đạo, nện thẳng xuống đầu đối thủ…
“Khốn kiếp!” Cuồng Không Thần Chủ gầm lên, hai tay nâng đỡ, tầng tầng lớp lớp không gian hình thành màn chắn bảo vệ trên đỉnh đầu.
BÙM BÙM BÙM…
Loạn quyền giáng xuống, không gian băng liệt, Cuồng Không Thần Chủ bị chính thế công của mình đánh cho liên tục bại lui.
Lạc Nam nở nụ cười hài hước:
“Ta cũng biết chơi Không Gian đấy!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 159 |
Ngày cập nhật | 23/08/2025 15:39 (GMT+7) |