Dựa vào nửa mảnh bản đồ đạt được tại Đấu Giá Hội, sau vài năm bỏ thêm không ít tài sản và nỗ lực tìm kiếm các loại tin tức liên quan, Thần Giới và Linh Giới rốt cuộc tìm thấy một nửa bản đồ còn lại.
Khi hai mảnh bản đồ kết hợp, một toà Truyền Tống Trận bất ngờ mở ra.
Hóa ra di tích luôn trôi với tốc độ cao giữa hỗn độn, bên trên còn bố trí Trận Pháp che đậy hành tung, đây là nguyên nhân nhiều năm qua nó vẫn tồn tại trong huyền bí.
Cách duy nhất để phát hiện di tích chính là hoàn thiện được bản đồ, kích hoạt Truyền Tống Trận được ẩn giấu trong đó.
Chỉ tiếc, Truyền Tống Trận chỉ cho phép tu sĩ bên dưới Siêu Thần tiến vào, không cho phép Siêu Thần truyền tống.
Thế nên Thần Giới Chi Chủ và Linh Giới Chi Chủ chỉ đành cắn răng, để Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm cầu cơ duyên trong hung hiểm, bước vào Truyền Tống Trận.
Nào ngờ khi truyền tống hoàn tất, ngay cả cảm ứng với Siêu Thần Huyết Thống của bọn hắn với hai nữ cũng bị cắt đứt, không còn bất cứ liên kết nào.
Đã nửa năm, hai vị Giới Chủ vẫn chưa có tung tích gì của hai nàng… lòng nóng như lửa, nhưng chỉ còn cách chờ đợi mà thôi.
Lúc này, bên trong di tích mông lung, mờ mịt…
Khắp nơi là những cột đá khổng lồ khắc đầy hình thù kỳ dị, mờ mịt trong sương mù dày đặc, như thể che giấu bí mật từ thời kỳ khai thiên lập địa. Không gian xung quanh vặn vẹo, ẩn chứa vô số cạm bẫy và nguy cơ chết người.
Bên trong di tích, Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm đang đứng lưng tựa lưng, khí tức hỗn loạn.
Xung quanh các nàng là vô số bóng dáng mờ ảo, không phải sinh linh mà là những vong hồn tà ác mang theo oán khí ngập trời, đôi mắt đỏ rực lóe lên sự thù hận và tham lam, liên tục lao vào vây công tàn nhẫn.
Hai nữ thi triển tất cả thủ đoạn của mình, mỗi lần đánh nát được các vong hồn thì tàn hồn của chúng đều được hút vào các cột đá kia, sau đó lại phục hồi như cũ.
Chiến đấu liên tục ba tháng, lực lượng của hai nàng đã tiêu hao rất nhiều, cả người mệt mỏi… nhưng số vong hồn vẫn còn nguyên vẹn.
Cách duy nhất để giết chúng có lẽ là phá tan các cột đá, nơi chúng ẩn nấp và hồi phục.
Nhưng điều đáng nói chính là, những cột đá này lại cực kỳ kiên cố, dù hai nàng nhiều lần bạo phát toàn lực vẫn không thể đánh ra dù chỉ là một vết nứt trên thân cột.
“Hiên Hiên, cẩn thận bên trái!”
Linh Vũ Mộng Âm hét lên, Tinh Linh Quyền Trượng quét đến.
Một luồng Thiên Nhiên Thần Lực do chín loại Thuộc Tính dung hợp đánh ra, xé tan mấy bóng linh hồn đang lao tới.
Thân hình nàng uyển chuyển, váy áo tím nhạt tung bay, nhưng sắc mặt đã có chút tái nhợt.
Thần Hiên Hiên nghiến răng, mái tóc hoàng kim tán loạn.
Nàng giơ tay, một thanh trường thương rực rỡ thần quang vũ động, xé nát không gian, Quang Minh Thần Lực hòa cùng Thương Thế lại xua tan một mảng lớn vong hồn.
Nhưng chưa đầy nửa hơi thở, đám vong hồn lại điên cuồng tập hợp và vây công.
“Mộng Âm, lẽ nào đây là tử cục?” Giọng nàng trầm ổn, nhưng trong mắt đã lóe lên sự lo lắng.
Xung quanh, không gian di tích bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Vô số cột đá khổng lồ phát ra ánh sáng kỳ dị, chúng hút một lượng vong hồn vào, ngưng tụ ra từng luồng xiềng xích hư ảo lao vọt đến hai nữ, muốn trói lấy linh hồn các nàng.
“Muốn phá vỡ những cột đá này, ta nghĩ cần có quy luật nào đó!” Linh Vũ Mộng Âm suy đoán:
“Bằng không khảo nghiệm này khác nào cái bẫy giết những kẻ chưa thành Siêu Thần như chúng ta?”
“Khặc khặc khặc, nữ nhân thông minh.” Một tiếng cười quái dị bất chợt vang lên:
“Di tích này vốn là cái bẫy, để bổn tọa dụ dỗ những kẻ tham lam, khát vọng truy cầu cơ duyên Siêu Thần tìm đến nạp mạng.”
“Không thể như vậy!” Thần Hiên Hiên biến sắc quát:
“Nếu là cái bẫy, tại sao ngươi còn khiến chúng ta vất vả tập hợp bản đồ di tích?”
“Không khó khăn một chút sao có thể khiến các ngươi tình nguyện vào bẫy?” Tiếng cười quái dị tiếp tục đáp lại:
“Năm xưa bổn tọa rải hàng vạn bản đồ bị cắt đôi, ra vẻ thần bí dụ dỗ toàn hỗn độn, cũng thu hoạch không ít đâu… khặc khặc.”
Sắc mặt hai nữ trở nên vô cùng khó coi, là Độn Bảo Thương Hội tiếp tay kẻ này mưu hại các nàng, hay chính Độn Bảo Thương Hội cũng vô tình trúng kế?
Một vạn mảnh bản đồ có thể truyền tống đến di tích này, đã có bao nhiêu đại năng bị kẻ này tính kế?
“Hai mỹ nhân tuyệt sắc, nếu chiều lòng bổn tọa trăng hoa tuyết nguyệt, nói không chừng có thể tha mạng cho các ngươi, giữ các ngươi ở lại làm thị thiếp.” Thanh âm ấy vẫn vang vọng.
Dù miệng nói thế nhưng kẻ này lại điều khiển vô số oán hồn quy tụ, một cái Hồn Trảo khổng lồ thô bạo trấn xuống Linh Vũ Mộng Âm.
“Mộng Âm!” Thần Hiên Hiên kinh hãi, muốn lao tới cứu, nhưng lại có cả đội quân Vong Hồn bao vây xung quanh, không cho nàng cơ hội, buộc nàng phải dồn toàn lực chống đỡ.
Linh Vũ Mộng Âm đang muốn phản kháng, vô số sợi xiềng xích đã trói chặt lấy thân thể nàng.
Ngay khi Hồn Trảo kia sắp tác động vào linh hồn nàng, Thiên Nhiên Giới Chỉ đeo trên tay nàng sáng lên, một lớp màn chắn bạo phát phòng ngự.
RĂNG RẮC.
Nhưng cũng không chống được bao lâu, Hồn Trảo phá nát màn chắn, tác động trực tiếp vào linh hồn.
“PHỐC!”
Linh Vũ Mộng Âm đau đớn rên rỉ, miệng phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Thiên Nhiên Giới Chỉ là Thần Bảo Cực Phẩm, vô pháp phòng ngự trước một Siêu Thần công kích.
“Đến lượt ngươi, mỹ nữ Thần Tộc rất hấp dẫn.” Thanh âm quái dị vẫn vọng giữa di tích, Hồn Trảo và các Hồn Xích chuyển sang nhắm vào Thần Hiên Hiên.
ẦM ẦM ẦM…
Đúng lúc này, toàn bộ di tích bỗng rung động kịch liệt, những cột đá khổng lồ kiên cố bắt đầu lung lay.
“Kẻ nào?” Thanh âm kia vừa sợ vừa giận quát lên:
“Siêu Thần nào đang cưỡng ép xâm nhập di tích?”
Lạc Nam đang dịch chuyển xuyên qua thời không, chợt cảm giác được có một bình chướng vô hình được ngưng tụ từ Siêu Thần Quy Tắc phong tỏa khắp di tích làm gián đoạn quá trình dịch chuyển, muốn ngăn chặn mình tiến vào.
Ở khoảng cách gần, hắn đã nhìn thấy hai vị hồng nhan của mình bị khi dễ.
Lửa giận trong lòng rực cháy, Lạc Nam gầm lên: “Ngăn cản ta? Cút ngay!”
Nguyệt Hồng Kiếm trong tay, Bá Đạo Quy Tắc mênh mông bao phủ.
Trảm…
Nhất kiếm mãnh liệt và sắc bén chém ra khuyết nguyệt đỏ hồng, bình chướng vô hình như giấy mỏng bị kiếm khí cắt làm đôi.
Kiếm khí bá đạo lan tràn, đem toàn bộ bình chường bao quanh di tích huỷ diệt sạch sẽ.
ẦM!
Sàn đá cũ nát bấy, Lạc Nam từ dưới cái bóng của Thần Hiên Hiên hiện thân.
“Lạc Nam!” Thần Hiên Hiên vừa kinh ngạc vừa cảm động nhắc nhở:
“Cẩn thận! Kẻ này cũng là Siêu Thần.”
“Để cho ta!” Lạc Nam tốc biến, nhẹ nhàng ôm lấy Linh Vũ Mộng Âm vào ngực, áy náy nói:
“Ta đến muộn một chút, làm nàng đau rồi.”
Giai nhân không nói lời nào, chỉ áp mặt vào lòng hắn, tham lam cảm nhận khí tức quen thuộc ngày nào…
Thời điểm hắn xuất hiện, nàng biết mình đã an toàn.
Luôn tin tưởng hắn tuyệt đối.
RỐNG!
Vô số vong hồn lao đến tấn công.
Lạc Nam lười nói nhảm, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ ném ra.
69 vị Hồn Cơ xuất hiện, Siêu Thần Hồn Lực quy tụ chưởng ra như từng con sóng thần.
Trước sự áp đảo của các nàng, ngàn vạn vong hồn đều hóa thành mảnh nhỏ, phải trốn vào trong cột đá.
“Điều này sao có thể?”
Thanh âm quỷ dị đầy sợ hãi, thật khó tin khi nhìn thấy nhiều Hồn Siêu Thần như vậy xuất hiện cùng một thời điểm.
“Hiên Hiên, đỡ Mộng Âm!” Lạc Nam giao Linh Vũ Mộng Âm cho Thần Hiên Hiên.
Hắn bước lên một bước, Bất Hủ Thần Hồn uy nghiêm trong ánh mắt quét khắp không gian, thanh âm lạnh lẽo như cửu u địa ngục:
“Động vào hồng nhan của ta, mặc kệ ngươi là ai, cút ra đây!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 222 |
Ngày cập nhật | 10/06/2025 15:39 (GMT+7) |