Loạn Thuỳ Trân và Minh Hà dự định đi theo bảo vệ hắn, nhưng Lạc Nam hướng các nàng lắc đầu ra hiệu hãy yên tâm, cứ ở dưới chân núi chờ hắn là được.
Tiến vào đình viện, họa Phong sắc mặt trầm lắng như nước, Lạc Nam cũng đặt mông ngồi ở đối diện.
Họa Thuỷ ở bên cạnh phụ trách trà nước cho hai người…
Họa Phong không có tâm tình thưởng trà, ánh mắt nhìn về xa xăm, thanh âm trầm thấp:
“Mẫu thân của ngươi mất sớm, ta vừa làm phụ, vừa làm mẫu… cố gắng để ngươi không bị thiếu thốn tình cảm, xem ngươi như bảo bối quý giá nhất trong đời.”
Nói đến đây, thái độ đột ngột chuyển biến một trăm tám mươi độ, giận dữ đập bàn, trừng mắt nhìn Lạc Nam quát lớn:
“Nhưng ngươi lại bị tên khốn này dụ dỗ, cảm giác củ cải trắng trồng lâu như vậy cuối cùng vẫn bị con heo ủi… thật khốn nạn.”
Hắn đối với bản lĩnh của nữ nhi vốn cực kỳ yên tâm, nàng từ nhỏ đã thông minh, cơ trí như yêu tinh, vô số nam nhân xuất chúng hướng nàng lấy lòng, theo đuổi đều không thể chiếm được chỗ tốt, ngược lại bị nàng đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Nào ngờ khi đụng phải Lạc Nam thì lại thất thủ… đây là điều họa Phong không lường trước được.
Khóe miệng Lạc Nam giật giật, cảm thấy đồng cảm với họa Phong… hắn thưởng tưởng tượng nếu như hai nữ nhi bảo bối của mình cũng bị heo ủi, tâm tình của người làm phụ thân chắc hẳn sẽ rất phức tạp.
Đây là lý do mà hắn rất tôn kính những vị nhạc phụ đại nhân của mình, ngay cả họa Phong luôn ghét bỏ hắn thì hắn vẫn không chút giận trách.
“Phụ thân, thật ra là ta dụ dỗ hắn.” Họa Thuỷ gò má ửng đỏ nói.
“Phốc!” Họa Phong xém chút phun một ngụm ra ngoài, căm tức đến nghiến răng nghiến lợi:
“Ngươi hết biết chọn người rồi sao? Bị heo ủi thì cũng thôi, ngươi còn chọn một tên heo giống.”
“Nhạc phụ đại nhân, không chọn heo giống chẳng lẽ chọn heo bị thiến?” Lạc Nam buồn bực lên tiếng.
“Im miệng.” Họa Phong giận đến đầu tóc dựng thẳng, hắn vẫn bất mãn việc tên tiểu tử này lưu tình khắp nơi đây.
Hắn cả đời cưng chiều nữ nhi, kết quả nữ nhi phải chia sẻ tình cảm với những nữ nhân khác, đây là điều khiến họa Phong khó chịu nhất.
“Khanh khách…” họa Thuỷ nhịn không được bật cười khúc khích.
“Hừ.” Họa Phong trừng mắt nhìn nàng, lúc này mới đi thẳng vào vấn đề:
“Mọi chuyện đã xảy ra rồi, nữ nhi của ta cũng đã công bố trước toàn thiên hạ như thế… muốn thay đổi cũng không được.”
“Tiểu tử ngươi cũng nên cảm thấy may mắn, bởi vì nàng sắp hóa phàm… ta không muốn làm ra những chuyện gây ảnh hưởng đến tâm cảnh của nàng, bằng không ngươi chết chắc.”
“Nhưng ta muốn ngươi đảm bảo, trước khi nàng hóa phàm… các ngươi nên hạn chế gặp nhau, để tránh tình cảm ảnh hưởng khiến tâm cảnh dao động, đây là công đoạn quan trọng nhất, không thể lơ là được.”
“Phụ thân…” họa Thuỷ cảm động không thôi, dù thế nào đi chăng nữa… phụ thân vẫn luôn suy nghĩ theo hướng tốt nhất cho nàng.
“Nhạc phụ xin cứ an tâm, ta cam đoan họa Thuỷ sẽ thành công hóa phàm, tuyệt đối không xảy ra sơ suất nào.” Lạc Nam vỗ vỗ ngực.
Có Nhập Phàm Hồ hỗ trợ cộng với thiên phú của mấy vị hồng nhan, bản thân hắn vô cùng yên tâm.
Thấy sắc mặt họa Phong cũng dần nguôi, Lạc Nam nói chuyện chính sự:
“Chuyện của tiểu tế và họa Thuỷ cả thiên hạ cũng đều biết rồi, cho nên vẫn luôn muốn cho nàng một danh phận, hôm nay đến họa Thần Đạo Thống cầu hôn, mong nhạc phụ làm chủ đồng ý gả họa Thuỷ cho ta.”
Nhịp tim họa Thuỷ đập rộn ràng, mặc dù đã sớm chờ mong khoảnh khắc này… nhưng khi nó đến nàng vẫn không nhịn được kích động.
“Đã suy nghĩ kỹ?” Họa Phong đưa mắt nhìn nữ nhi.
Họa Thuỷ gật mạnh đầu: “Phụ thân đừng lo, Lạc Nam đối đãi với ta rất tốt.”
“Hừ, nếu không tốt hắn được ngồi ở đây sao?” Họa Phong bực mình.
Hắn đương nhiên cũng đã tìm hiểu rất rõ ràng về Lạc Nam, biết rằng tên này tuy đa tình nhưng không vô tình, ngay cả những nữ nhân có xuất thân thấp kém gả cho hắn cũng được hắn đối xử hết lòng, cố gắng để các nàng có thể tu luyện và phát triển trong hoàn cảnh tốt nhất.
Đây cũng là lý do họa Phong miễn cưỡng chấp nhận.
“Tốt lắm, hôm nay để hai ngươi đính hôn, chờ cả hai đều đột phá Thần Đạo Cảnh sẽ tổ chức hôn lễ.” Họa Phong nói.
“Đội ơn phụ thân thành toàn.” Họa Thuỷ nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở.
“Đa tạ nhạc phụ tin tưởng.” Lạc Nam chắp tay cảm kích, đồng thời lấy ra một món đồ vật đặt lên bàn.
“Thứ gì?” Họa Phong nhướn mày.
“Tiểu tế biết nhạc phụ sẽ chướng mắt… nhưng lễ nghĩa là không thể thiếu, xem như tiểu bối hiếu kính trưởng bối, mong nhạc phụ đừng chê cười.” Lạc Nam nói.
Họa Phong liếc nhìn, nhất thời cũng có chút động dung.
Ở trên bàn thình lình là một bức họa trong suốt, bên trên có từng đường đạo vận chuyển động như có được sự sống một cách phức tạp không theo bất cứ quy luật nào, nhìn qua thì vô cùng bình thường… nhưng thân là họa sư, họa Phong cảm thụ được sự bất phàm của nó.
Dường như Thần Đạo Quy Tắc của ông ta sinh ra cộng hưởng với bức họa trong suốt này, ngay cả bản mệnh Thần Bảo đang ẩn trong đan điền cũng muốn được vẽ lên trên trang giấy.
“Thứ này gọi là Thần Bảo Thượng Phẩm – Tụ Thần họa, khi họa sư thi triển họa kỹ thông qua nó đánh ra, uy lực sẽ được đề thăng theo cấp số nhân, ít nhất là ba lần.” Lạc Nam giới thiệu công dụng.
“Hít.” Họa Thuỷ ở bên cạnh hít sâu một hơi, dù là với nội tình của Tam Đạo Môn thì Thần Bảo như vậy cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi, sánh ngang với Đạo Thần Cọ của phụ thân nàng rồi.
Nếu như kết hợp giữa Đạo Thần Cọ và Tụ Thần họa, chiến lực của phụ thân chắc chắn sẽ tăng lên một bậc.
“Hừ, đưa lễ vật quý giá như vậy… ngươi không sợ bổn tọa sẽ dùng nó đối phó ngươi?” Họa Phong hất cằm hỏi.
“Hắc hắc, nhạc phụ thích đánh thì đánh, đừng đánh chết kẻo nữ nhi của ngươi thành quả phụ là được.” Lạc Nam dương dương tự đắc nói.
“Đứng đắn một chút.” Họa Thuỷ vừa cười vừa đánh yêu hắn.
Nhìn thấy đôi nam nữ ân ân ái ái chướng hết cả mắt, họa Phong phất tay đem bọn hắn đuổi đi:
“Lễ vật này của ngươi ta nhận, xem như không uổng công giao nữ nhi bảo bối cho ngươi.”
“Nhạc phụ thích là tiểu tế vui rồi.” Lạc Nam chắp tay, cùng với họa Thuỷ nắm tay rời khỏi đình viện.
Họa Phong đưa mắt nhìn bọn hắn rời đi, sau đó tập trung vào Tụ Thần họa trước mặt.
Không thể không nói, tên con rể này thành công đánh vào điểm yếu của hắn.
Ngoại trừ dốc hết lòng dạ cưng chiều nữ nhi, họa Phong cả đời chỉ có đam mê với họa Đạo… thế nên những đồ vật có liên quan đến lĩnh vực này rất được hắn ưa thích.
Lạc Nam dâng tặng thứ quý giá có thể gia tăng chiến lực của họa Sư như Tụ Thần họa, thật sự là gãy đúng chỗ ngứa.
Họa Phong lấy ra Đạo Thần Cọ, từ tốn vẽ lên Tụ Thần họa, cảm nhận sự thần kỳ diệu dụng của nó… tâm đắc gật gù không ngớt.
Từ đầu đến cuối đều ăn ý không nhắc gì đến quan hệ giữa Tam Đạo Môn và Phá Đạo Hội…
Cả Lạc Nam và họa Phong đều hiểu rằng, đây là vấn đề tình cảm của Lạc Nam và họa Thuỷ, không nên lôi chuyện chính trị vào, không để việc đó làm ảnh hưởng đến tâm trạng của nàng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 95 |
Ngày cập nhật | 11/12/2024 15:39 (GMT+7) |