Hôm nay nàng khoác trên người một bộ sườn xám đỏ rực ôm sát cơ thể, khoe lấy những đường cong ngạo nhân, đôi chân dài miên man và khí chất quyến rũ như lửa.
“Sư tỷ chờ ta à?” Lạc Nam cười hì hì tiến lên chào hỏi.
“Chờ cái rắm? Tiểu tử ảo tưởng nghĩ mình là ai?” Đan Phỉ liếc xéo mắt, ngạo kiều nói:
“Vào đi! Đạo Chủ muốn gặp ngươi.”
Lạc Nam giật mình… hắn đã gia nhập Độ Đạo Môn trên dưới trăm năm, đã gặp qua Thiên Âm Đạo Chủ và Vực Thần Đạo Chủ, nhưng Toàn Chức Đạo Chủ lại chưa được diện kiến.
Bất quá hiện tại hắn tài cao gan lớn, cũng không có gì e ngại, liền chắp tay gật đầu.
Đan Phỉ dẫn hắn vào một trong ba toà đại điện nguy nga, cổ kính nằm trên tầng cây cao nhất của Đạo Thụ, xung quanh có mây mù bao phủ, sương khói huyền ảo, phóng nhãn nhìn ra thiên hạ, cảnh tượng như thiên ngoại chi cảnh…
Đây là Toàn Chức Điện, được xem là trụ sở chính của Toàn Chức Đạo Thống… đối ứng có Vực Thần Điện và Thiên Âm Điện.
Lạc Nam hướng mắt nhìn, bên trong điện lúc này đã có hai thân ảnh…
Một người ngồi trên bảo tọa, một người đứng ở bên cạnh.
Người đang đứng là một bà lão diện mục hiền từ, trên người tỏa ra hương thơm nhàn nhạt từ các loại dược liệu, thiên tài địa bảo, thân khoác đồng phục của luyện đan sư…
Lạc Nam nhận ra thân phận của bà lão này, chính là Nhị Trưởng Lão của Độ Đạo Môn, một vị Đan Thần Đạo hàng thật giá thật, cũng là sư phụ của Đan Phỉ.
Mà có thể khiến Nhị Trưởng Lão cung kính đứng hầu, người ngồi trên bảo tọa không thể nghi ngờ chính là Toàn Chức Đạo Chủ rồi.
Chỉ thấy đây là một vị phu nhân đoan trang cao quý, có phần thanh lệ xuất trần, dung nhan so với Thiên Âm Đạo Chủ – Cầm Di cũng là một chín một mười, không phân cao thấp.
Phu nhân này thân khoác lục sắc cung trang, tóc xanh như nước, mày liễu mắt phượng nhưng bên trong đồng tử lại êm đềm như nước hồ thu, tạo nên một cảm giác vừa kiêu ngạo, vừa tĩnh lặng rất khó diễn tả…
Da trắng như tuyết, môi đỏ không cần tô son, má đào mũi quỳnh, tập hợp những vẻ đẹp điêu biểu nhất của người phụ nữ á đông, khiến người ta vừa nhìn là muốn nhìn lâu hơn một chút.
Mặc dù chưa từng diện kiến, nhưng Lạc Nam có nghe nói Toàn Chức Đạo Chủ góp công rất lớn cho việc phát triển của Độ Đạo Môn.
Tuy rằng tu vi của nàng chỉ là Thần Đạo Trung Kỳ mà thôi, nhưng năng lực của nàng ở các phương diện Luyện Đan, Luyện Khí, Luyện Phù, Khôi Lỗi, Trận Pháp… đều vượt trên cảnh giới, đó mới là chỗ đáng gờm.
Mà khi thế lực tồn tại một nhân vật toàn diện ở đa lĩnh vực như thế, muốn không phát triển cũng khó.
Thấy Lạc Nam nhìn, Đan Phỉ còn cho rằng hắn bị mỹ nhân hút hồn, liền giận dữ truyền âm:
“Còn không mau hành lễ? Đó chính là Toàn Chức Đạo Chủ – Thái Diễm tiền bối.”
“Đệ tử Lạ… à đệ tử Tiểu Ma, tham kiến Đạo Chủ.” Lạc Nam hướng về phía Thái Diễm chắp tay thi lễ, âm thầm khinh bỉ mình, lâu rồi không dùng túi da nữa nên xém chút nhầm lẫn.
Thái Diễm vẫn luôn đánh giá hắn, môi thơm hé mở, thanh âm nhẹ nhàng lã lướt như khói sương:
“Bổn tọa tại vị ở Toàn Chức Đạo Thống vô số năm qua, ngoại trừ Nhật Linh sư huynh… chưa từng thấy ai có tốc độ tu luyện sánh bằng ngươi.”
Được so sánh với Thần Đạo Viên Mãn trẻ tuổi nhất Đạo Địa, Lạc Nam cũng cảm thấy vinh dự, khiêm tốn nói:
“Đa tạ đạo chủ khích lệ, đệ tử vẫn còn phải cố gắng nhiều.”
“Tu vi thăng tiến là chuyện tốt… nhưng đừng quên Toàn Chức Đạo Thống chúng ta phải phát triển trên mọi phương diện.” Thái Diễm đi thẳng vào vấn đề:
“Ngươi vừa gia nhập Toàn Chức Đạo Thống không lâu, lẽ ra bổn tọa sẽ không ép ngươi phải tham gia Bách Đạo Đại Hội… nhưng mà ngươi lại là một trong hai đệ tử hiếm hoi nhận được Toàn Chức Truyền Thừa hoàn chỉnh, vì vậy không thể không mang theo ngươi được.”
Đan Phỉ nghe vậy cũng mím lấy bờ môi, nhịn không được liếc xéo mắt nhìn hắn.
Khi biết được tên nam nhân này ở lần đầu tiên đã được pho tượng tổ sư tán thành ban cho truyền thừa hoàn chỉnh, nàng cũng vô cùng sốc.
Dù với thiên phú như nàng, cũng phải mất hai lần bái lại tượng tổ sư, trải qua rất nhiều thời gian tu luyện, thử thách mới nhận được toàn vẹn công pháp đấy…
Hiện tại toàn bộ thế hệ đệ tử của Toàn Chức Đạo Thống, chỉ có nàng và Lạc Nam là hai người sở hữu Toàn Chức Đạo Kinh hoàn chỉnh, ngay cả Thiếu Thần Tử – Chiến Nhuệ cũng chưa được.
Nhưng Đan Phỉ gia nhập Toàn Chức Đạo Thống bao lâu còn Tiểu Ma gia nhập bao lâu? Ngay cả số lẽ của nàng cũng không được…
Người so với người đúng là tức chết mà.
“Đệ tử đã hiểu.” Lạc Nam gật đầu.
“Hiện tại ngoại trừ phương diện chiến lực, ngươi còn biết lĩnh vực gì?” Thái Diễm khẽ hỏi.
Lạc Nam nhất thời lâm vào suy tư, mở miệng đáp:
“Đệ tử mỗi thứ biết một chút.”
Mấy người đưa mặt nhìn nhau, hiển nhiên không nghĩ hắn sẽ trả lời như vậy…
“Biết một chút là biết đến mức nào?” Nhị Trưởng Lão chau mày, không hài lòng lắm với cách trả lời của hắn.
“Ở phương diện Luyện Đan và Trận Pháp sánh ngang với tu vi, còn ở những phương diện như phù chú, khôi lỗi, cương thi… có lẽ vừa đạt đến Thiên Đạo Sơ Kỳ.” Lạc Nam thành thật trả lời.
Chỉ là lời vừa nói ra, Thái Diễm, Nhị Trưởng Lão và Đan Phỉ đều tròn xoe mắt.
“Đừng có khoác lác.” Đan Phỉ không tin liếc xéo đôi mắt đẹp.
“Ngươi cứ trả lời thật, bổn tọa sẽ không trách ngươi chậm trễ.” Thái Diễm nghiêm nghị nói.
Hiển nhiên ba người đều không tin trình độ của hắn có thể đạt đến như vậy.
Không phải là ba người đánh giá thấp hắn, mà là tốc độ thăng tiến tu vi của tên này quá nhanh, làm sao sẽ còn rảnh rỗi nghiên cứu các phương diện khác?
Lạc Nam cảm thấy nhức cả trứng, cũng không thể nói trình độ của mình phần lớn đều là lĩnh ngộ được trong lúc song tu a.
Nên biết rằng hắn và các thê tử tu luyện Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, tâm trí tương thông, có thể truyền đạt cảm ngộ, thành quả tu luyện cho lẫn nhau trong lúc song tu.
Hắn nhận được truyền thừa của Dược Thần và Càn Khôn Trận Thần, ở hai phương diện Luyện Đan và Trận Pháp trả lời như thế xem như rất khiêm tốn rồi…
Nếu như được Thần Lực hỗ trợ như các Loạn Thuỳ Trân và Loạn Ninh Lam từng trợ giúp, ngay cả Càn Khôn Vạn Trận hắn còn bố trí thành công, việc luyện ra Thần Đan có lẽ cũng có thể thử một lần…
Còn ở mấy lĩnh vực như Khôi Lỗi, Luyện Phù, Luyện Thi… đều có các nàng Thành Bích, Hoa Ngọc Phượng, Điêu Thuyền, Thi Mộ Tuyền, Thi Mộ Liễu hướng dẫn hắn trong lúc song tu.
Bởi vì chuẩn bị tham gia Bách Đạo Đại Hội, nên hắn mới nhờ các thê tử hỗ trợ truyền thụ… chứ bình thường hắn cũng đâu cần dùng đến, có thê tử hoặc thuộc hạ làm thay cả rồi.
“Đệ tử nói thật…” Lạc Nam bất đắc dĩ đáp.
“Hừ, thế Liên Hương Thảo, U Quỳnh Chi, Ngọc Thanh Lộ, Tử Diệp Hoa là những nguyên liệu để luyện chế đan dược nào?” Nhị Trưởng Lão hừ lạnh hỏi.
“Thiên Đạo Cực Phẩm Đan Dược – Quỳnh Hương Đan, có tác dụng khôi phục vết rách tâm cảnh, xóa bỏ tổn hại căn cơ của tu sĩ dưới Thần Đạo.” Lạc Nam cho ra đáp án.
Sắc mặt Nhị Trưởng Lão hơi đổi, lại hỏi vài kiến thức liên khó nhận thức bên trong lĩnh vực luyện đan, kết quả Lạc Nam đều thành thạo trả lời được.
Đan Phỉ ở bên cạnh nghe mà líu lưỡi, sợ rằng ngay cả bản thân mình cũng khó lòng đối đáp trôi chảy như thế với sư phụ a.
Thái Diễm thấy vậy cũng cảm thấy hứng thú, liền mở miệng:
“Làm sao để bố trí Tiểu Chu Thiên Hội Nguyên Trận?”
“Trái lập mười vạn Trận Văn, phải lập mười vạn Trận Văn, trung tâm quy tụ trăm mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm là dẫn, xung quanh bố trí Trận Văn có khả năng thôn nạp…” Lạc Nam lại nói.
Ánh mắt Thái Diễm lấp lóe, nàng xém chút quên mất tên này tự tin về hai lĩnh vực luyện đan và trận pháp, thế là đem vấn đề ở phương diện khác ra hỏi…
Kết quả từ luyện thi, khôi lỗi, luyện khí, ngự thú, thống quân… tất cả kiến thức trong cấp bậc Thiên Đạo hắn đều nắm giữ.
Đến cuối cùng, Thái Diễm còn hỏi thêm cả những tri thức cấp bậc Thần Đạo.
Lạc Nam nhanh trí giả ngu nói rằng không biết, mặc dù có một vài vấn đề hắn vẫn miễn cưỡng có thể trả lời được…
Nhưng dù là như thế cũng đủ khiến Đan Phỉ và Nhị Trưởng Lão ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm.
Làm sao hắn có thể như vậy? Tu vi phi tốc phát triển thì không nói… mà ngay cả tất cả các lĩnh vực khác hắn đều có thành tựu.
Trân Bảo Lâu thật sự ném bỏ một yêu nghiệt như thế này cho Độ Đạo Môn bọn hắn sao? Miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống…
“Ta xem như hiểu vì sao tổ sư đem truyền thừa hoàn chỉnh giao cho hắn ngay lần đầu tiên, con hàng này chính là một quái thai.” Đan Phỉ chỉ biết nói một chữ phục.
“Hảo.” Thái Diễm đứng lên khỏi bảo tọa, cực kỳ nghiêm túc nói với Lạc Nam:
“Còn ba năm mới đến Bách Đạo Đại Hội, trong thời gian này ngươi phải theo bổn tọa tu luyện, bổn tọa sẽ truyền thụ kinh nghiệm ở đa lĩnh vực cho ngươi, để ngươi vì Độ Đạo Môn tỏa sáng.”
Lạc Nam nghe vậy giật mình, trong lòng không giấu được kinh hỉ.
Nói về chiến lực, chưa chắc Thái Diễm là đối thủ của hắn… nhưng nói về các lĩnh vực khác, nàng chính là bậc tiền bối đáng để học hỏi.
Được một vị nhân vật như nàng cầm tay chỉ việc, cơ hội tốt như thế sao có thể bỏ qua?
“Đệ tử tuân mệnh.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Thái Diễm hẹn hắn ba ngày sau bắt đầu tu luyện, Lạc Nam tranh thủ trở về động phủ truyền tin cho Chân Mật, họa Thuỷ, Cầm Dao Nhã và Khương Lê báo tình hình, trong thời gian ngắn có lẽ sẽ không thể đến gặp các nàng…
Nhưng hắn sẽ cố gắng hoàn thành tu luyện với Thái Diễm trong vòng hai năm, để năm thứ ba có thể đến bái phỏng trưởng bối của chúng nữ, xác định rõ ràng quan hệ với các nàng trước khi tham gia Bách Đạo Đại Hội.
Bốn nữ nhân hiểu rằng đây là cơ hội quý giá của Lạc Nam, cho nên đành gác chuyện tình cảm sang một bên, khuyên hắn phải hết lòng học tập ở chỗ Toàn Chức Đạo Chủ, đừng vì lo nghĩ cho các nàng mà dục tốc bất đạt… các nàng vẫn có thể chờ được.
Thời gian mấy năm đối với tu sĩ như một cái chớp mắt mà thôi…
Hương Trà sư tỷ sau khi biết Thái Diễm có ý dạy dỗ và bồi dưỡng Lạc Nam, ung dung nằm trên một hòn đá đánh giá:
“Như vậy cũng không tệ, nên biết rằng tuổi tác của Toàn Chức Đạo Chủ cũng không chênh lệch nhiều so với Vực Thần Đạo Chủ, nếu Bùi Nhật Linh là yêu nghiệt ở phương diện ngộ Vực, Thế và tốc độ tu luyện… thì Toàn Chức Đạo Chủ chính là yêu nghiệt ở đa lĩnh vực.”
“Tương lai nàng sẽ trở thành Đan Thần Viên Mãn, Trận Thần Viên Mãn, Phù Thần Viên Mãn, Khí Thần Viên Mãn, Khôi Thần Viên Mãn… ngươi nên tận dụng mà kết giao với nàng cho tốt.”
“Nàng nhìn trúng ngươi có lẽ là vì ngươi cũng giống như nàng, ở các lĩnh vực khác đều có nghiên cứu.”
Lạc Nam nghe mà giật mình, Hương Trà có thể nói là người đến từ tương lai, đánh giá của nàng mười phần chắc chắn là sự thật.
Không ngờ Toàn Chức Đạo Chủ lại là nhân vật khủng bố như vậy.
Hắn còn chưa kịp mở miệng, Hương Trà lại phán thêm một câu:
“Nếu có thể lôi kéo nàng lên giường, sau này ngươi không cần lo thiếu thốn đan dược, vũ khí, pháp bảo, trận pháp, phù chú… nàng đều có thể làm cho ngươi.”
Lạc Nam âm thầm bĩu môi, các lão bà của ta sau này cũng làm được như vậy a.
Nhưng nói gì thì nói, nhân vật như Thái Diễm đáng giá để lôi kéo…
Hắn phải nắm bắt thật tốt cơ hội lần này.
Đến khi đó, vừa có mẹ vợ là Thiên Âm Đạo Chủ, vừa có Toàn Chức Đạo Chủ chiếu cố… chỉ cần lấy lòng thêm Vực Thần Đạo Chủ.
Độ Đạo Môn chẳng phải liền đứng về Phá Đạo Hội sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 94 |
Ngày cập nhật | 10/12/2024 15:39 (GMT+7) |