Những gì Kinh Quốc thể hiện thật sự vượt quá tưởng tượng, liên tục tạo thành đả kích, đánh thẳng vào sĩ khí của bọn chúng.
Chẳng những thực lực của cường giả hàng đầu như Kinh Đại Nguyên Soái mạnh hơn, mà ngay cả thực lực của thế hệ trẻ tuổi cũng nhảy vọt.
Ấy là chưa kể những thủ đoạn khó lường như Bom Phích Lịch, thu phục Thần Thú Sâm Lâm một cách quỷ dị khó lường.
Tất cả đều chứng minh rằng, Kinh Quốc chưa từng e ngại bọn hắn, tình báo của bọn hắn về Kinh Quốc đều là sai lầm.
“Bệ hạ, thừa thắng xông lên!”
Nhận ra sĩ khí của địch đã hạ thấp tột đỉnh, Quốc Sư chắp tay đề xuất.
“Tốt!” Kinh Long hào khí ngất trời, ngạo nghễ gầm lên:
“Mở cổng thành, đại quân toàn lực xuất kích, tiêu diệt địch quân.”
“CHIẾN! CHIẾN! CHIẾN!”
Vô số tiếng gầm rống kinh thiên động địa ầm ầm vang lên.
Cổng thành Lạc Phàm mở ra…
Trăm vạn đại quân của Kinh Quốc toàn diện xuất kích, chia thành bốn đại quân đoàn do bốn vị tộc trưởng của tứ đại gia tộc dẫn đầu.
Trong đó đại quân dưới trướng Đài Gia là mạnh mẽ nhất, bởi vì được Lạc Nam ưu ái… tốc độ phát triển của Đài Gia vượt qua ba đại gia tộc còn lại, trở thành gia tộc mạnh nhất trong Tứ Đại Gia Tộc.
Ba đại gia tộc khác cũng nóng lòng muốn lập công, không muốn bị Đài Gia bỏ lại quá xa, vì thế lúc này thanh thế như hồng, uy nghi cuồn cuộn.
“Muốn đọ số lượng với chúng ta, thật là muốn chết mà.” Vệ Chấn hừ lạnh:
“Toàn quân xông lên, nhờ các vị thế lực hỗ trợ.”
“Hảo!” Toàn bộ quân đội từ các gia tộc mạnh mẽ thuộc Vệ Quốc cũng điên cuồng tham chiến.
Kéo theo đó là đệ tử nồng cốt của các thế lực như Song Hải Giáo, Vạn Lôi Tự, Linh Kiếm Các.
Chỉ trong nháy mắt, số lượng tu sĩ tập hợp được nhiều hơn quân đội của Kinh Quốc gấp hai lần.
“Tiên Thiên Môn tham chiến!”
Thiên Nhạc cùng Thiên Khải xông pha trận mạc, kéo theo chúng đệ tử và cường giả Tiên Thiên Môn vì Kinh Quốc lao thẳng vào đại chiến.
Nhưng mà dù có Tiên Thiên Môn gia nhập, số lượng vẫn ít hơn bên phía địch quân.
“Đúng là châu chấu đá xe, trận này đánh tan các ngươi.” Vệ Chấn ánh mắt vẫn chưa từng bỏ.
Khó khăn lắm mới tập hợp được cổ lực lượng khổng lồ như thế, nếu như lần này không thể đánh xuống Kinh Quốc, vậy liên minh của hắn chắc chắn sẽ tan rã.
Vệ Chấn tin rằng bằng vào nhân số áp đảo, Vệ Quốc vẫn có thể giành được chiến thắng cuối cùng.
Nhưng mà đó chỉ là suy nghĩ của riêng Vệ Chấn…
Bởi vì ngay sau đó, một cảnh tượng khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng diễn ra…
Toàn bộ tu sĩ, quân đội của Kinh Quốc bỗng nhiên triệu hoán Bảo Giáp và Vũ Khí xuất hiện trong tay.
Đáng nói ở chỗ, đẳng cấp và chất lượng của các Bảo Giáp và Vũ Khí này lại vượt xa vũ trang mà quân đội và đệ tử của bọn hắn được trang bị, ngay cả đệ tử của Tiên Thiên Môn cũng có phần.
Ví dụ như một binh lính cấp Kim Đan bên phía Vệ Quốc chỉ được trang bị áo giáp và vũ khí Hoàng Cấp, thì binh lính Kim Đan của Kinh Quốc lại được trang bị đến tận Huyền Cấp.
Hóa Thần của Vệ Quốc và Lục Đại Thế Lực chỉ sở hữu Huyền Cấp, thì bên phía Kinh Quốc lại nắm giữ Địa Cấp.
Vượt tận một đại cảnh giới.
Chính điều này đã giúp khả năng phòng ngự và chiến lực của Kinh Quốc vượt xa đối thủ, có thể lấy ít địch nhiều mà không lâm vào thế hạ phong, thậm chí chiếm thế thượng phong.
“Tại sao có thể như vậy? Bọn hắn chẳng phải chật vật xây dựng Lạc Phàm Thành, chẳng phải tốn rất nhiều tài nguyên bồi dưỡng phàm nhân thành tu sĩ sao?” Vệ Tể Tướng cũng không thể tưởng tượng nổi mà hãi hùng:
“Vì sao vũ trang của bọn hắn đẳng cấp lại vượt trội hoàn toàn chúng ta?”
Nghe thấy tiếng gào thét của Vệ Tể Tướng, Kinh Thừa Tướng chỉ nhàn nhạt nở nụ cười, trong lại lại thán phục Lạc tiền bối đến tột đỉnh.
Bằng vào những phương pháp Luyện Khí siêu việt mà Lạc tiền bối chỉ dạy, chất lượng của lĩnh vực Luyện Khí ở Kinh Quốc đâu chỉ gia tăng một vài bậc? Mà phải nói là hoàn toàn lột xác.
Những phương pháp Luyện Khí này giảm đi tỷ lệ thất bại, gia tăng đẳng cấp và số lượng, tận dùng từng loại nguyên liệu đến mức tối đa.
Thậm chí còn có thủ pháp khảm Trận Văn và Phù Văn lên pháp bảo và vũ khí, đây là thứ mà nền văn minh tu luyện tại Cầu Tiên Đại Lục không thể tưởng tượng đến.
Đó là lý do mà chỉ trong 10 năm ngắn ngũi, toàn quân đội của Kinh Quốc đều được cải tiến vũ trang, ở trong cùng cấp chưa từng sợ bất kỳ đối thủ nào.
“Bệ hạ, chúng ta đã mất đi tất cả ưu thế, xin người lui binh!” Vệ Quốc Sư quỳ gối cầu khẩn.
Vệ Chấn sắc mặt tái mét, lồng ngực xém chút phun ra một ngụm máu tươi.
“Không nên!” Linh Kiếm Các Chủ trầm giọng nói:
“Nếu bây giờ rút lui bỏ chạy, Kinh Quốc ở phía sau sẽ thừa cơ truy sát, chúng ta sẽ lại tổn thất cực kỳ nặng nề.”
“Thế trẫm phải làm sao?” Vệ Chấn siết chặt nắm tay quát lạnh.
Quân đội tổn thất, đại tướng dưới tay bại trận, con trai ruột bị giết, tất cả ưu thế về mặt số lượng hoàn toàn mất sạch.
Toàn bộ như một cú tát giáng thẳng vào mặt hắn vậy…
“Đừng quên ưu thế lớn nhất của chúng ta chính là số lượng Độ Kiếp cường giả.” Hoả Diệm Tông Chúa cười gằn nói.
“Đúng vậy.” Ánh mắt Vệ Chấn sáng lên.
Vệ Quốc có 5 vị Độ Kiếp Kỳ, cộng thêm sáu vị Độ Kiếp của Lục Đại Thế Lực sẽ là 11 vị.
Trong khi đó Kinh Quốc tính luôn cả Tiên Thiên Môn Chủ và Yêu Đế của Thần Thú Sâm Lâm thì cũng chỉ có bảy vị Độ Kiếp mà thôi.
11 Đối 7, phần thắng vô cùng lớn.
Mà khi trận chiến của Độ Kiếp thắng lợi, vậy quân đội và tu sĩ dưới trướng có thắng hay bại cũng là vô nghĩa.
Độ Kiếp mới là nhân tố chính quyết định kết quả trận đại chiến này.
“Nghe lệnh của trẫm!” Vệ Chấn nhìn thấy hy vọng lên tiếng hạ lệnh:
“Toàn quân lùi về phía sau, Độ Kiếp Kỳ theo trẫm xông lên!”
“Giết!”
Vệ Chấn nhảy khỏi lưng tọa kỵ lao thẳng lên thiên không, theo sau hắn chính là Vệ Đại Tướng Quân, Vệ Tể Tướng, Vệ Hoàng Viện Trưởng.
Vệ Quốc Sư bất đắc dĩ, nhưng cũng đành phải lao theo…
“Theo bệ hạ chiến một trận!” Linh Kiếm Các Chủ, Hoả Diệm Tông Chủ, Song Hải Giáo Chủ, Bất Chu Sơn Chủ, Vạn Lôi Trụ Trì, Khổng Nhân Tộc Trưởng… sáu vị Độ Kiếp Kỳ.
Chỉ trong nháy mắt, uy áp của 11 vị Độ Kiếp đã dung hợp cùng nhau, điên cuồng ép xuống chiến trường.
Quân đội và tu sĩ Kinh Quốc không thể chống nổi áp bách mạnh mẽ này, bị ép phải lùi vào trong thành.
“Kinh Long, đến đây đi!” Vệ Chấn cất tiếng cười to:
“Cho trẫm thấy ngươi có gì lợi hại.”
“Thật vô liêm sỉ.” Văn võ bá quan Kinh Quốc âm thầm mắng chửi.
“Haha, lấy ít địch nhiều thì đã sao? Trẫm chẳng lẽ sợ ngươi?” Kinh Long không e ngại chút nào, mang theo sáu vị Độ Kiếp cùng lúc xông lên.
Đại Nguyên Soái, Quốc Sư, Thừa Tướng, Thiên Nhạc, Dưỡng Lão Các Chủ và Yêu Đế Kim Vũ Đại Bằng.
Tưởng chừng chỉ là 7 đấu 11, nhưng không…
ĐÙNG!
Mây đen cuộn trào trên bầu trời như sóng thần, Cửu Sắc Lôi Kiếp cùng một tiếng hí vang như đại quân gào thét ầm ầm giáng xuống.
Kiếp lôi khổng lồ tán đi, hiện ra thân ảnh Ngọc Tú thanh cao thoát tục, không nhiễm bụi trần cưỡi trên lưng Tiểu Ô dũng mãnh thần tuấn.
Ánh mắt thanh lãnh quét qua các Độ Kiếp Kỳ, dù tu vi của nàng chưa đến Độ Kiếp nhưng chẳng hề sợ hãi.
“Ngọc Tú, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, chết đi cho bổn tọa!”
Vệ Quốc Sư vừa nhìn thấy nàng đã nổi trận lôi đình, nữ nhân này hắn nhiều lần tìm cách lôi kéo nhưng đều thất bại, khinh miệt nói:
“Dù ngươi có là yêu nghiệt, trận chiến của Độ Kiếp cũng không phải Hợp Thể tối đỉnh như ngươi có thể xen vào!”
Nói xong duỗi ra cánh tay, khí tức Độ Kiếp Hậu Kỳ gào thét hình thành một cái đại thủ khổng lồ vồ xuống.
“Vệ Quân Thủ!”
Bên trên cánh tay, hư ảnh quân đội Vệ Quốc rít gào, sức mạnh cực kỳ kinh khủng.
“Thật vậy sao?” Ngọc Tú chỉ nhàn nhạt nở nụ cười, sau lưng hiện ra một Thiên Hà huyễn lệ như mộng như ảo.
Thiên Hà vừa ra, Linh Khí thiên địa điên cuồng tụ hợp, rút ngắn khoảng cách chênh lệch về lực lượng cũng như tu vi giữa hai người.
Chưa dừng lại ở đó, Chiến Vực, Sát Vực và Quyền Vực hội tụ xung quanh Ngọc Tú, ép cho khí thế Độ Kiếp Kỳ của Vệ Quốc Sư không chiếm được chút ưu thế nào.
“Bạo Tinh Quyền!”
Nữ nhân bước lên một bước, hư ảnh hành tinh sụp đổ giữa thiên hà, một quyền bá đạo đấm ra.
ĐÙNG!
Vệ Quân Thủ hoàn toàn nổ tung, Bạo Tinh Quyền nện thẳng vào lồng ngực Vệ Quốc Sư.
“PHỐC!”
Vệ Quốc Sư phun ra một ngụm máu, toàn thân như diều đứt dây bay ngược.
“Hoang đường!”
Tình cảnh này khiến toàn trường phải một lần nữa thốt lên hai từ này.
Tiệm cận Độ Kiếp đấm bay Độ Kiếp Hậu Kỳ, thật sự quá khủng bố…
Ngay cả cao tầng của Kinh Quốc cũng bị chiến lực của Ngọc Tú làm cho hãi hùng, thật không hổ danh là người được Lạc tiền bối đích thân bồi dưỡng.
Chiến lực của Ngọc Tú e rằng đã không hề thua kém những Độ Kiếp đứng đầu như Kinh Long hay Vệ Chấn…
Sự xuất hiện của nàng khiến số lượng cường giả chênh lệch giữa hai bên đã trở nên vô nghĩa.
“Một mình ta có thể đánh ba!” Ngọc Tú ngạo nghễ lên tiếng:
“Thiên Đế Biến – Chấp Chưởng Càn Khôn!”
ẦM!
Càn khôn rung chuyển, vạn dặm xung quanh như bị Ngọc Tú thao túng trong lòng bàn tay.
Nàng lúc này tóc dài cuồng loạn, hai mắt uy nghiêm, khí chất tuyệt luân, vô song chi nữ.
So với Kinh Long và Vệ Chấn, phong thái đế vương của Ngọc Tú càng thêm rõ ràng.
Dường như nàng mới là nữ hoàng của thế giới này mà không phải hai vị hoàng đế.
Ngọc Tú cường thế tấn công, một tay ngưng tụ Hợp Linh Chưởng, một tay thi triển Lôi Liên Vô Ảnh, cùng lúc nhắm thẳng vào Vệ Quốc Sư và hai tên Độ Kiếp Khác.
Trước khí thế bất phàm của nàng, ngay cả những Độ Kiếp Kỳ cũng phải e sợ.
“PHỐC!” Vệ Quốc Sư một lần nữa bị Ngọc Tú chưởng bay, Hợp Linh Chưởng xuyên thủng đan điền hắn.
Với Cấm Kỵ gia thân, Ngọc Tú vượt cấp chiến đấu dễ dàng như mây trôi nước chảy.
“Ta cũng muốn chiến!” Kinh Kha lớn tiếng quát.
Khoảnh khắc đó, tu vi Hợp Thể Viên Mãn bạo phát… nàng biến thành bản thể là một con Thánh Long.
Thánh Long khổng lồ, trên thân hiện ra Long Văn bao phủ.
Tuy không thể giống Ngọc Tú lấy một địch ba, nhưng nàng vẫn tự tin có thể một chọi một với Độ Kiếp Sơ Kỳ như Vệ Hoàng Viện Trưởng của Vệ Quốc.
Sự thật chứng minh, khi bản thể Thánh Long của Kinh Kha hung hăng va chạm, Vệ Hoàng Viện Trưởng dù thành công ngăn chặn nhưng cũng bị đẩy lui.
Trong lúc nhất thời, ưu thế về mặt số lượng cường giả đỉnh cấp cũng chẳng còn sót lại chút nào.
“Thật may mắn.” Yêu Đế tận mắt chứng kiến cảnh tượng này, âm thầm may mắn vì trước đó mình được Kinh Long thu phục.
Xem ra nghiêng về Kinh Quốc sẽ có tỷ lệ thắng cao hơn rõ ràng.
Nghĩ đến đây, hắn cũng muốn được lập công, trực tiếp hóa thành Kim Vũ Đại Bằng lao đến tấn công Hoả Diệm Tông Chủ.
“Vệ Chấn, ăn trẫm một quyền!”
Kinh Long được Chân Long Huyết gia thân, thi triển Chân Long Chiến Thân bao trùm cơ thể.
Chân Long Trảo và Chân Long Pháo cùng lúc đánh ra, Vệ Chấn dùng đến Ngọc Tỷ trấn quốc ngăn trở nhưng cũng chật vật vô cùng.
“Sao ngươi có thể mạnh như vậy?” Vệ Chấn không cam tâm quát lớn.
“Ngươi không thể hiểu được.” Kinh Long đắc ý cười to.
Hắn đã đánh cược một ván lớn nhất cuộc đời, và đã thắng lợi tuyệt đối…
“Chạy!”
Nhận ra không thể địch, Vệ Quốc Sư quyết định đào vong.
Na Di Phù hiện ra trong tay, không chút do dự bóp nát.
“Bệ hạ, giữ được rừng xanh không lo thiếu củi đốt.” Vệ Quốc Sư truyền lại một câu trước khi biến mất giữa chiến trường.
“Khốn nạn.” Vệ Chấn quát lớn:
“Toàn quân rút lui, cố gắng giữ mạng!”
Nói xong, hắn cũng thiêu đốt tinh huyết, thi triển độn pháp xé rách không gian bỏ chạy thục mạng…
Cây đổ bầy khỉ tan, liên quân như rắn mất đầu, tất cả đều cố gắng đào thoát giữ mạng.
Mắt thấy tình cảnh này, Kinh Long lớn tiếng nói:
“Không đánh chó cùng đường, cứ mặc kệ bọn hắn.”
Kinh Thương không cam lòng bay lên hỏi: “Phụ hoàng, sao không nhân cơ hội giết sạch bọn chúng?”
“Tuy rằng chúng ta áp đảo, nhưng muốn giết hết lúc này là rất khó…” Kinh Long thản nhiên giải thích:
“Nếu ép chúng đồng quy vu tận, Kinh Quốc cũng sẽ tổn thất rất nhiều, quân đội cũng sẽ thương vong thảm trọng.”
“Bệ hạ nói rất hay.” Quốc Sư lắc lư vũ phiến gật đầu tán thành:
“Kinh Quốc chúng ta đang phát triển không ngừng, cứ để bọn chúng thoát thân… càng về lâu dài khi chênh lệch giữa song phương ngày càng lớn, chúng ta không cần đánh vẫn có thể thắng mà thôi.”
“Còn lúc này nếu dồn dã thú vào đường cùng, vẫn có thể bị cắn trả, điều này không đáng.”
Không nói những thứ khác, chỉ cần chờ thêm vài năm… nếu Kinh Kha và Ngọc Tú đạt đến Độ Kiếp, hai nữ đã có thể quét ngang Đại Lục.
Kinh Quốc không cần thiết phải nóng vội nhất thời.
“Nhi tử đã hiểu, phụ hoàng anh minh.” Kinh Thương thán phục cúi đầu.
Quả nhiên sự thật chứng minh… không cần đến nhiều thời gian.
Chỉ thấy Hoả Diệm Tông Chủ không bỏ chạy, ngược lại dẫn theo tất cả đệ tử và tu sĩ dưới trướng quỳ gối nói:
“Hoả Diệm Tông nguyện ý quy hàng, giống như Tiên Thiên Môn thần phục Kinh Quốc, mong bệ hạ thu nhận.”
“Hảo!” Kinh Long sảng khoái nói:
“Kinh Quốc của trẫm lòng dạ rộng lượng, tuy nhiên đã có không ít tu sĩ chết dưới tay đệ tử Hoả Diệm Tông của ngươi, vẫn phải bồi thường thỏa đáng.”
“Không biết bệ hạ muốn bồi thường thế nào?” Hoả Diệm Tông Chủ hỏi.
“Giao hết Dị Hoả của Hoả Diệm Tông ra đây.” Kinh Long thản nhiên yêu cầu.
Hoả Diệm Tông Chủ hít sâu một hơi, lại không dám không tuân, cung kính nhận mệnh:
“Tuân chỉ!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Cùng lúc đó ở một u cốc hoang vắng, Vệ Quốc Sư trọng thương thở hổn hển hiện ra.
Trước đó hắn bị Ngọc Tú nghiền ép trực diện, toàn thân đã suy yếu vô cùng, hiện tại e rằng ngay cả một Hợp Thể Kỳ hắn cũng đánh không lại.
Sở trường của hắn không phải chiến lực, thay vào đó là mưu trí…
Đáng tiếc trước sự che giấu quá mức tưởng tượng của Kinh Quốc, ngay cả hắn cũng không thể lường trước được.
“Hiện tại ta có ba lựa chọn…” Vệ Quốc Sư ngồi xếp bằng trị thương, lẩm bẩm nói:
“Thứ nhất là trở về Vệ Quốc, nghĩ cách cố thủ và quấy rối sự phát triển của Kinh Quốc, giúp Vệ Quốc trở mình… nhưng tỷ lệ thành công quá thấp.”
“Thứ hai là mai danh ẩn tích, thoát khỏi tai mắt của Kinh Quốc, kiên nhẫn tu luyện đến ngày có thể phi thăng thành Tiên, thoát ly thế giới này.”
“Thứ ba là đầu hàng Kinh Quốc, nhưng lại nguy hiểm vô cùng… bởi lẽ vô số năm qua tranh đấu, có rất nhiều tu sĩ Kinh Quốc chết dưới mưu kế của ta, khả năng ta bị Kinh Long xử tử là rất cao.”
Nghĩ đến đây, Vệ Quốc Sư thì thào:
“Xem ra chỉ có thể lựa chọn cách thứ hai.”
“Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội.” Một tiếng cười trong trẻo vang lên kèm theo sát khí ngập trời:
“Nghe nói ngươi từng cho người ám sát phu quân tương lai của ta?”
“Kẻ nào?” Vệ Quốc Sư da đầu dựng đứng.
Đáp lại hắn, bốn tiếng ung dung mà ra:
“Vĩnh Hằng Thiên Luân!”
PHỐC!
Thủ cấp rơi rụng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 203 |
Ngày cập nhật | 07/02/2025 15:39 (GMT+7) |