Thấy hắn đang đào đất, Kinh Kha theo thói quen xoắn óng tay áo lên cầm cuốc nhảy vào trong ruộng.
Bất quá sau đó chứng kiến một cổ thi thể, nàng nhất thời trố mắt nhìn.
Dựa vào khí tức còn chưa tan, rõ ràng thi thể này khi còn sống là Hợp Thể cấp cường giả.
Ở bên cạnh còn trôi nổi một loại Dị Hắc Ám chứng tỏ thực lực của Hợp Thể này không dễ đối phó.
Thế mà lúc này đã chết ở đây? Là hắn làm sao?
“Khụ, trưởng công chúa vừa rời đi không lâu tại sao lại đến?” Lạc Nam bất đắc dĩ phủi tay hỏi.
“Quên hỏi ngươi một chuyện.” Kinh Kha cắn nhẹ phiến môi hồng đỏ nói:
“Cái hồ kia… ta có thể tự tạo thêm được không?”
Lạc Nam nhất thời hiểu ra.
Cái hồ mà nàng nói chính là thứ giúp nàng ngâm mình, từ đó biến dị huyết mạch Long Tộc trong cơ thể.
Lúc đó Lạc Nam đã đề nghị nàng tự pha chế, Kinh Kha đương nhiên vẫn còn nhớ rõ công thức và các loại nguyên liệu cần dùng.
Vậy nên chỉ cần nàng muốn, liền có thể tạo ra số lượng lớn những cái hồ như thế cho người của hoàng thất Kinh Quốc sử dụng.
Nhưng vì tôn trọng Lạc Nam, nàng vẫn quay lại hỏi ý kiến của hắn… nếu hắn không cho phép, nàng sẽ từ bỏ ý định.
“Cứ thoải mái…” Lạc Nam nở nụ cười:
“Chẳng những cái hồ đó, mà những thứ công chúa học được từ chỗ ta đều đã thuộc về công chúa, muốn sử dụng như thế nào tùy vào ngươi.”
“Thật sự?” Kinh Kha mừng rỡ nhoẻn miệng cười, nhịp tim đập nhanh vì kích động.
Nếu là như thế, nàng có thể đem khẩu quyết của hóa Long Chiến Quyết các loại truyền thụ cho phụ hoàng, mẫu hậu, đệ đệ của mình… khiến nội tình hoàng thất tăng mạnh.
Ý của Lạc Nam đã rõ ràng như thế, hắn là đang trợ giúp Kinh Quốc.
Nếu Kinh Kha còn chưa hiểu, vậy thì nàng quá ngốc rồi…
“Chân thành đa tạ…” Kinh Kha kính cẩn chắp tay, bỗng dưng từ trong óng tay áo lấy ra một tấm thánh chỉ:
“Đổi lại Kinh Quốc cũng có chút lòng thành.”
Lạc Nam tò mò lật thánh chỉ ra xem, chỉ thấy mệnh lệnh của Kinh Long về việc gầy dựng Tiểu Ly Thành và tăng đãi ngộ, tạo điều kiện cho tất cả phàm nhân trong thiên hạ.
“Có ý tứ…” Lạc Nam nhếch miệng mỉm cười, hơi tán thưởng vị Kinh Quốc Hoàng Đế này.
Ở kiếp này, xuất thân của hắn từ Tiểu Ly Thành… sống kiếp phàm nhân nơi biên quan, được nghĩa phụ và nghĩa mẫu cùng thôn xóm hết lòng nuôi dưỡng.
Vốn dĩ hắn còn định sẽ ra điều kiện để Kinh Quốc quan tâm đến tình cảnh nơi biên quan hơn một chút, nào ngờ Kinh Long đã chủ động thực hiện, hơn nữa còn cực kỳ bạo tay.
Đương nhiên với tầm mắt của Lạc Nam, hắn biết rằng Kinh Long đang đánh cược rất lớn.
Thông qua sự biến hóa của Kinh Kha, Kinh Long có lẽ đã đoán ra thân phận của hắn không hề tầm thường, muốn rút ngắn quan hệ với hắn.
Nhưng tiền tài, danh tiếng, địa vị hay mỹ sắc đối với Lạc Nam lại như phù vân… cho nên đã lựa chọn cố hương của hắn, xuất thân của hắn để lấy lòng.
Kinh Long hiểu rằng nịnh nọt Tiểu Ly Thành, ưu ái phàm nhân chính là đang nịnh nọt Lạc Nam.
Dùng đến phần lớn Quốc Lực như vậy, nếu như Lạc Nam không thèm bận tâm đến thành ý của Kinh Long, như thế Kinh Quốc chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề, thậm chí vạn kiếp bất phục.
Bất quá có thể khiến Lạc Nam tán thưởng, chứng minh Kinh Long đã cược đúng rồi.
“Bệ hạ đã có lòng như thế, ta nếu không đáp lễ thì thật không phải.” Lạc Nam từ tốn nói.
Hắn từ trong óng tay áo rút ra một xấp giấy đã chuẩn bị sẵn đưa cho Kinh Kha, căn dặn nàng mang về giao cho hoàng đế.
Đôi tay Kinh Kha run rẩy tiếp nhận, trong lòng kinh hỉ như điên, nàng biết bên trong những trang giấy này chắc chắn chứa đựng thứ gì đó có thể khiến Cầu Tiên Đại Lục trở nên điên cuồng.
Cẩn thận từng li từng tí nâng niu như bảo vật cất xấp giấy vào trong ngực, Kinh Kha hỏi:
“Ở đây mãi có nhàm chán hay không? Ngươi có thể vào hoàng cung làm khách, quang cảnh nơi đó rất đẹp.”
“Khi cần đến ta sẽ đến, hiện tại ta vẫn ưa thích nơi này.” Lạc Nam lắc đầu từ chối:
“Ngược lại nếu hoàng thất có lòng, giúp ta bảo vệ gia gia của Ngọc Tú là được.”
“Đã hiểu.”
Kinh Kha trịnh trọng gật đầu, nhẹ cúi người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của nàng, Lạc Nam có chút cảm khái.
Có lẽ từ khi mơ mơ hồ hồ suy đoán lai lịch của hắn, nội tâm Kinh Kha đối với hắn phần nhiều đã trở nên cung kính, không thể hoàn toàn tự nhiên như Ngọc Tú hay Vô Hối được.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/con-duong-ba-chu-quyen-16/
“Diệu, tuyệt diệu… hahahaha.”
Ngự Thư Phòng, Kinh Long mở ra từng trang giấy nữ nhi đưa đến, ngửa đầu cười lên một cách cuồng nhiệt:
“Không thể tưởng tượng thế gian lại có những thủ đoạn siêu việt như thế, lần này trẫm cược đúng rồi, trẫm cược đúng rồi.”
“Bệ hạ có gì kích động đến thế?” Hoàng Hậu tò mò cũng liếc mắt nhìn vào trang giấy.
Lập tức đôi mắt đẹp trợn to, một cảm giác khiếp sợ và tôn kính dâng trào.
Từng trang giấy nhỏ lại được ghi chú tường tận tỉ mỉ về mọi lĩnh vực trong tu chân từ Luyện Đan, Luyện Khí, Phù Chú, Trận Pháp, Thống Quân, Ngự Thú, Khôi Lỗi, Luyện Thi… không thiếu thứ gì.
Những ghi chú này chứa đựng lượng tri thức vượt trội xa so với nền văn minh hiện có tại Cầu Tiên Đại Lục.
Nếu như có thể đem tri thức từ đây phổ biến rộng rãi trong mọi lĩnh vực, như thế tốc độ phát triển của Kinh Quốc chắc chắn sẽ vượt quá tưởng tượng.
Có thể nói Kinh Quốc bước vào một thời đại mới cũng không quá đáng.
Ví dụ như ở lĩnh vực trồng trọt các loại thiên tài địa bảo, chỉ cần dựa theo vài phương pháp trong giấy ghi chép, chắc chắn tốc độ sinh trưởng, nhân giống… sẽ đề thăng gấp hàng chục lần.
Chưa kể còn có cách thức tận dụng nguyên liệu, thủ pháp luyện chế đan dược sao cho vừa tối ưu, vừa hiệu quả và vừa tiết kiệm nhất.
Chỉ từng ấy đã gần đủ đề bù đắp phần lớn thiếu hụt từ việc cải biến Tiểu Ly Thành cũng như tăng đãi ngộ của phàm nhân rồi.
Chưa nói đến các lĩnh vực như luyện khí, luyện phù… nhất định là thúc đẩy toàn bộ nền văn minh tu luyện tại Kinh Quốc.
“Vị kia chắc chắn là cao nhân đến từ Tiên Giới, lần này bệ hạ đã được hắn tán thưởng.” Hoàng Hậu kích động nói.
“Đúng thế.” Kinh Long hào khí dâng trào:
“Có cao nhân như vậy chống lưng, Kinh Quốc sẽ có được thiên hạ.”
“Phụ hoàng nói phải.” Kinh Kha cũng nhịn không được than thở, nàng không ngờ thủ bút của nam nhân kia lại lớn đến như thế.
Cứ tưởng là hắn chỉ ban thưởng một loại công pháp hay một môn bí thuật nào đó lợi hại.
Nào ngờ tầm nhìn của hắn chính là cách cục toàn thiên hạ, muốn thúc đẩy nền văn minh tu luyện của toàn bộ thế giới.
Chỉ là hắn lười tự thân đi làm nên gián tiếp dùng đến Kinh Quốc giúp mình mà thôi.
Lòng dạ như vậy chỉ có ở bậc Đế Vương, Bá Chủ…
“Đúng rồi phụ hoàng, vị đó nhờ chúng ta bảo vệ gia gia của Ngọc Tú.” Kinh Kha nói.
“Đó là đương nhiên, trẫm đã sớm điều động Tiên Thiên Môn Chủ bảo vệ ông ấy.” Kinh Long thoải mái hỏi:
“Còn yêu cầu gì nữa không? Chỉ cần có thể làm được… trẫm sẽ toàn lực tiến hành.”
Kinh Kha khâm phục phụ hoàng của mình, không ngờ ông đã sớm thu xếp tất cả… có một vị Độ Kiếp Kỳ bảo vệ, đại lục này không có bao nhiêu người đủ khả năng gây hại cho gia gia của Ngọc Tú.
Điều này khiến Kinh Kha âm thầm ngưỡng mộ, người nam nhân kia thật sự quá quan tâm, dịu dàng đối với Ngọc Tú a.
Như nghĩ đến điều gì, nàng vội vàng nói thêm:
“Vô Hối có thể luyện hóa nhiều loại thiên địa dị vật thưa phụ hoàng.”
“Tốt, chú trọng thu thập thiên địa dị vật một cách đường đường chính chính.” Kinh Long ngay lập tức phê duyệt:
“Dù phải trả giá cao để đổi lấy.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Thời gian thấm thoát lại là 10 năm trôi qua.
Dưới sự thúc đẩy toàn lực của toàn bộ Kinh Quốc, vùng biên quan cằn cỗi, nghèo nàn, khó khăn ngày nào nay đã lột xác một cách toàn diện.
Có lẽ ở trong giấc mơ đẹp nhất của mình, các phàm nhân thấp cổ bé họng, sinh mệnh nhỏ bé như sâu kiến ở thế giới tu chân tàn khốc này cũng không ngờ sẽ có một ngày vận mệnh của mình sẽ thay đổi nhanh chóng đến như vậy.
Chỉ trong vòng 10 năm ngắn ngũi… không còn những thôn xóm phải vất vả mưu sinh, không còn những ngôi làng hẻo lánh phải chống chọi với yêu thú nguy hiểm, càng không còn những toà tiểu thành có thể bị thế lực thù địch tiêu diệt bất cứ lúc nào.
Tiểu Ly Thành trở thành một căn định hải thần châm trấn thủ, bảo hộ ngàn vạn dặm lãnh thổ biên quan ngày trước.
Có thể sánh bằng với Kinh Đô, bên trong thành lập nên một toà Lạc Phàm Học Viện…
Khác với Kinh Đế Học Viện tuyển chọn thiên tài một cách gắt gao, Lạc Phàm Học Viện lại hoạt động hoàn toàn trái ngược.
Lạc Phàm Học Viện chuyên thu nhận phàm nhân, tiểu tu sĩ vào bồi dưỡng ở đa lĩnh vực.
Nhờ vào một loại Linh Căn Đan, giải quyết toàn bộ vấn đề về mặt thiên phú của toàn bộ phàm nhân, giúp những cụ già gần đất xa trời cũng có thể tiếp tục tu luyện, kéo dài tuổi thọ.
Ở trong mắt vô số người phàm, Linh Căn Đan chính là thần đan… cũng không biết rốt cuộc là nhân vật như thế nào lại có thể phát minh ra loại đan dược như thế.
Công thức luyện chế Linh Căn Đan là tuyệt mật tại Kinh Quốc.
Kinh Long đặt ra mục tiêu, trong vòng năm năm tới, toàn bộ phàm nhân tại Kinh Quốc đều trở thành tu sĩ, thay đổi vận mệnh.
Đại Hoàng Giang nguy hiểm nghìn trùng đã được bình định, xây dựng nên vô số chiếc cầu vắt ngang không trung, xóa đi ngăn cách giữa biên quan và cảnh nội.
Biên quan ngày nào đã trở thành chốn phồn hoa rực rỡ, người người hướng đến…
Tuy nhiên trái với sự phồn hoa, hào nhoáng thể hiện bên ngoài… theo báo cáo của Quốc Sư tại buổi thiết triều gần nhất, Quốc Khố của Kinh Quốc đã gần như cạn kiệt.
Lượng Linh Thạch, tài nguyên, của cải dùng để bồi dưỡng phàm nhân là quá nhiều… Quốc Lực đã cạn kiệt tám phần, chỉ còn hai phần mong manh yếu ớt.
Văn võ bá quan lo lắng vô cùng, nhiều đêm không sao ngủ được, tấu chương dâng lên bệ hạ liên miên không dứt.
Bởi lẽ nhìn thì hoàn cảnh nơi biên quan đã thay đổi, kiến trúc trở nên phồn hoa, phàm nhân sống sung túc.
Nhưng thử hỏi chỉ trong vòng 10 năm, dù phàm nhân có thể tu luyện được… vậy có bao nhiêu người đủ khả năng tu đến Kim Đan?
Một người cũng không có, đại đa số chỉ là Luyện Khí cấp thấp, số cực ít là Trúc Cơ mà thôi.
Nhưng Luyện Khí, Trúc Cơ… không thể nào trở thành nội tình của một thế lực hay quốc gia được.
Trong khi đó bởi vì phải phân phối tài nguyên cho phàm nhân, bổng lộc của toàn bộ cường giả, trụ cột chân chính của Kinh Quốc lại bị cắt giảm.
10 năm trôi qua, Kinh Quốc vẫn chỉ có từng ấy vị Độ Kiếp, Hợp Thể và Luyện Hư… không có một ai tiến bộ.
Quân đội vất vả lao lực vì phải bình định Đại Hoàng Giang, chiến đấu với vạn yêu, xây dựng thành trì, khai cương thác thổ ở biên quan hẻo lánh… toàn bộ lâm vào kiệt sức, quân lương, tài nguyên thiếu thốn không đủ cung cấp.
Dân chúng bình thường tôn sùng Kinh Long như đấng minh quân, nhưng tu sĩ lại oán hận chồng chất, các cường giả nội tâm bất mãn… tạo thành cục diện đè nén đến cực hạn.
Trước tình cảnh nan giải như thế, tộc trưởng của Tứ Đại Gia Tộc mạnh dạng lên án Kinh Long ở ngay giữa triều, được văn võ bá quan hưởng ứng…
Ba vị quan nhất phẩm dường như cũng hổ thẹn vì năm xưa đã tán thành cách làm của Kinh Long, nguyện ý xin từ quan…
Toàn bộ thiên hạ vì đó chấn động.
Kinh Quốc như lâm vào nguy cơ chưa từng có.
Mà quang cảnh phồn hoa như gấm tại vùng biên quan cũng mỏng manh như tờ giấy, tùy thời có thể sụp đổ…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/con-duong-ba-chu-quyen-16/
“Thời cơ đã đến!”
Vệ Quốc Hoàng Đế – Vệ Chấn hừng hực chiến ý ngửa đầu thét dài:
“Kinh Quốc thật sự phát điên, đổ tất cả quốc lực vào đám phàm nhân vô dụng… đây là cơ hội vạn năm có một của trẫm, của hoàng thất Vệ Gia ta.”
“Hừ, đã sớm nói Kinh Long là kẻ không biết làm đại sự.” Đại Tướng Quân khinh bỉ nhìn sang Quốc Sư nói:
“Chờ đến mười năm mới chuẩn bị đánh, ngươi thận trọng quá rồi đó.”
Vệ Quốc Sư nhíu chặt chân mày…
Quả thật trong vòng mười năm qua, vụ việc tại Kinh Quốc là thứ mà toàn bộ đại lục đều nhìn ở trong mắt.
Giúp số lượng phàm nhân khổng lồ tu luyện, dẹp tan yêu thú ở Đại Hoàng Giang, xây dựng Tiểu Ly Thành phát triển vượt bậc.
Chỉ cần không phải người mù, sẽ biết những việc kể trên sẽ tiêu tốn lượng tài nguyên, của cải kinh khủng đến mức độ nào… nhưng cuối cùng chỉ để bồi dưỡng phàm nhân thành vô số Luyện Khí, Trúc Cơ một cách vô nghĩa.
Trong khi đó nhân 10 năm qua, Vệ Quốc cũng dốc quốc lực ra sử dụng… nhưng thay vì đắp vào phàm nhân, Vệ Quốc lại dùng tám phần mười tài nguyên, của cải bồi dưỡng quân đội, cường giả.
Hiện nay có thể nói nội tình của Vệ Quốc mạnh như rồng như hổ… tùy thời có thể xé nát một Kinh Quốc đang bất ổn tứ bề.
Tuy rằng Quốc Sư không hiểu vì sao Kinh Long lại quyết định ngu xuẩn như thế… nhưng cơ hội đã rõ ràng trước mắt, không thể không đánh.
“Bệ hạ, Kinh Quốc tuy đã suy yếu nhưng nội tình vẫn còn, nhất là khi Thất Đại Thế Lực vẫn như sói đói rình mồi.” Vệ Quốc Sư chắp tay.
“Haha, việc này quốc sư đại nhân an tâm.” Tể Tướng cười quái dị:
“Mời đạo hữu!”
XOẸT.
Không gian nứt ra, một đạo nhân đạp kiếm hàng lâm.
“Các chủ của Linh Kiếm Các?” Vệ Quốc Sư kinh dị.
“Haha không sai.” Linh Kiếm Các Chủ chắp tay nói:
“Kinh Quốc hiện nay là một miếng mồi ngon, tuy nhiên Thất Đại Thế Lực thừa hiểu Vệ Quốc kiêng kỵ chúng ta sẽ xen vào ngư ông đắc lợi.”
“Vậy nên sau khi đã cùng Tể Tướng thương lượng, Thất Đại Thế Lực nguyện ý cùng Vệ Quốc tạm thời kết minh, không ai lợi dụng ai, chúng ta cùng nhau đem Kinh Quốc tiêu diệt… chiến lợi phẩm, lãnh thổ, mọi thứ đạt được đều chia đôi.”
Nói xong, lấy ra một bản Thệ Ước, bên trên đã có máu của bảy vị cường giả Độ Kiếp đại diện cho bảy đại thế lực.
“Như vậy, vi thần không còn lý do nào từ chối cuộc chiến này.” Vệ Quốc Sư ánh mắt lóe lên hừng hực dã tâm.
Dù tính tình cực kỳ cẩn thận, nhưng đã không còn lý do nào để không xuất binh.
Đã 10 năm kiên nhẫn, thận trọng quan sát, Vệ Quốc Sư cảm thấy đã quá đủ rồi.
Thiên thời, địa lợi… hắn cảm thấy tất cả đã hội tụ.
Về phần nhân hòa sao? Vệ Quốc không có phàm nhân…
“Hảo.” Vệ Chấn cười to:
“Kể từ giờ phút này, Cầu Tiên Đại Lục chỉ có một đại quốc duy nhất.”
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 198 |
Ngày cập nhật | 03/02/2025 15:39 (GMT+7) |