Đã rất lâu rồi Kinh Quốc chưa tổn thất một vị Hợp Thể Kỳ, dù sao thì nhân vật cấp độ này đã đủ trở thành lão tổ của các thế lực khác, chính là trụ cột của quốc gia.
Mà khi bên ngoài đang ồn ào, Lạc Nam lại nhàn nhã phía sau tiểu viện chăm sóc vườn rau của mình.
Bên cạnh là Vô Hối đã 5 tuổi đang đứng trung bình tấn, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng lấm tấm mồ hôi, toàn thân run lẩy bẩy.
“Thúc thúc đáng ghét, hành hạ em bé.” Vô Hối bất mãn lầu bầu.
“Luyện kiếm hoặc tiếp tục đứng đó, chọn đi!” Lạc Nam ung dung nói.
“Hừ, vậy thì tiếp tục đứng.” Vô Hối vô cùng kiên quyết.
Lạc Nam cười khổ… những năm qua hắn nhiều lần tìm cách dụ dỗ, uy hiếp để nha đầu này chịu đi theo kiếm đạo.
Nhưng dù làm tất cả mọi cách, Vô Hối vẫn né kiếm như né tà.
“Có lẽ không nên tiếp tục ép nàng.” Lạc Nam hạ quyết định.
Mặc dù Vô Hối là kỳ tài kiếm đạo, nhưng đã không ưa thích kiếm… vậy có ép cũng vô dụng.
Hơn nữa với thiên phú, ngộ tính của Vô Hối… dù không tu kiếm cũng có thể trở thành cường giả.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam đành lấy giấy bút ra lên kế hoạch để bồi dưỡng nàng.
Đúng lúc này, chỉ thấy Ngọc Tú sắc mặt ngưng trọng cưỡi trên lưng Tiểu Ô bay vào đình viện.
Không gian pháp bảo lóe lên, có hai người toàn thân đẫm máu được nàng cẩn thận đặt xuống.
“Phụ thân, mẫu thân…” Vô Hối đang tu luyện nhìn thấy cảnh này xém chút ngất đi, khuôn mặt tinh xảo như thiên sứ khóc rống lao đến.
“Coi chừng.” Lạc Nam nhanh tay nắm lấy Vô Hối kéo lại, nghiêm nghị quát:
“Bọn hắn đã trúng độc, đừng nên tiếp cận.”
Ngọc Tú ôm chặt Vô Hối trong lòng mặc cho bé con ra sức giãy giụa.
Lam Nhi và Vô Ưu chính là phụ mẫu của Vô Hối… hiện tại toàn thân bọn hắn mục rữa, mùi hôi thối bóc lên, trong da thịt còn có vô số con trùng đang lúc nhúc bò ra, cực kỳ thê thảm.
Lạc Nam kiểm tra cẩn thận, khí tức sinh mệnh trên thân Vô Ưu đã hoàn toàn đoạn tuyệt.
Lam Nhi trong cơn hấp hối như cảm nhận được gì đó, tròng mắt khó khăn đảo qua Vô Hối đầy hòa ái, lại có chút tiếc nuối và cảm kích liếc nhìn Lạc Nam, yếu ớt thì thào:
“Nhờ ngươi… dưỡng… Hối…”
“Phốc…”
Máu đen từ miệng tuôn trào, Lam Nhi cũng triệt để nhắm mắt lại.
“Công tử, có thể cứu được họ sao?” Ngọc Tú hỏi.
“Không thể…” Lạc Nam lắc đầu, tình huống như thế này trừ phi có Bất Tử Thụ và Cửu Diệp Liên Hoa ở đây… bằng không đã vô pháp cứu chữa.
Vô Hối nghe xong ngất đi, tâm linh non nớt của tiểu nha đầu không thể chịu nổi đả kích như vậy.
“Chuyện gì xảy ra với bọn hắn?” Lạc Nam nhíu mày hỏi.
Hắn mặc dù chưa từng cùng Vô Ưu tiếp xúc qua, nhưng lại đối với Lam Nhi có chút hảo cảm, đặc biệt những năm qua phu thê hai người xem hắn như phàm nhân, tin tưởng giao Vô Hối cho hắn chăm sóc.
Hiện tại thấy bọn hắn có kết cục thê thảm làm Vô Hối trở thành cô nhi, đau đến tê tâm liệt phế, trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu.
“Là Độc Cổ Tộc.” Ngọc Tú cũng không đành lòng, kiên nhẫn giải thích:
“Độc Cổ Tộc là chủng tộc hoang dã nằm ở biên giới phía bắc của Kinh Quốc, bọn hắn sống ở vùng man di khô cằn, hoàn cảnh thiếu thốn… thường xuyên hạ độc, luyện trùng tấn công vào các thành trấn Kinh Quốc ở lân cận để cướp đoạt khoáng vật, tài nguyên, lương thực của Kinh Quốc.”
“Triều đình nhiều lần dẫn quân bình định nhưng đều thất bại vì thủ đoạn quỷ dị của Độc Cổ Tộc và địa hình hiểm trở, Độc Cổ Tộc phát tán trùng độc trong bầu không khí khiến quân đội và cường giả của chúng ta không dám xâm nhập vào địa bàn của chúng.”
“Tuy nhiên dù chưa thể tấn công nhưng Kinh Quốc vẫn phải cử lực lượng trấn thủ biên giới, Vô Ưu và Lam Nhi tiếp nhận nhiệm vụ, gia nhập lực lượng phòng vệ sát lãnh thổ Độc Cổ Tộc, không may lại bị trúng trùng độc…”
“Thúc thúc, Vô Hối không còn phụ mẫu rồi sao?”
Bé gái không biết từ bao giờ đã tỉnh lại trong lòng Ngọc Tú, mếu máu nức nở hỏi khiến người ta đau lòng.
“Ngoan nào bảo bối, có thúc thúc và Ngọc Tú tỷ tỷ vĩnh viễn thương ngươi.” Lạc Nam mỉm cười trấn an vuốt ve đầu nàng:
“Chúng ta đưa tiễn, để bọn họ an nghỉ đi thôi.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Vô Hối trở thành đứa trẻ mồ côi khiến Lạc Nam càng thêm có trách nhiệm, hắn quyết định phải chăm lo cho nàng, giúp nàng cùng Ngọc Tú vấn đỉnh thế giới này trước khi một kiếp phàm nhân của mình kết thúc.
Ba ngày sau khi hoả táng Vô Ưu và Lam Nhi, Lạc Nam đưa cho Ngọc Tú một quyển trục nói:
“Đem giao cho Đài Gia thứ này, trả giá bao nhiêu tùy bọn họ.”
“Công tử đây là?” Ngọc Tú tò mò hỏi.
“Một loại công thức luyện đan khắc chế Độc Cổ Tộc, chỉ cần uống vào một viên… trong vòng 3 năm sẽ miễn nhiễm với tất cả trùng độc, cách thức luyện cũng khá đơn giản, nguyên liệu dễ tìm.” Lạc Nam tùy ý nói:
“Đài Gia chỉ cần không ngốc sẽ biết cách tận dụng.”
Độc Cổ Tộc này đã hại chết phụ mẫu của Vô Hối, hắn cảm thấy mình nên vì tiểu nha đầu đòi lại công đạo.
“Muội hiểu rồi.” Ngọc Tú kích động tiếp nhận quyển trục, vội vàng đi tìm Song Đài Tiên Tử.
Nhìn thấy Vô Hối hiểu chuyện quỳ gối trước bài vị của phụ mẫu, Lạc Nam bế nàng đứng lên, sủng ái véo véo cái mũi nhỏ cười nói:
“Hối hối có nguyện ý bái thúc thúc làm sư phụ hay không? Thúc thúc sẽ dạy sở học của mình cho ngươi.”
“Không làm sư phụ thì không dạy được sao?” Vô Hối chớp chớp đôi mắt nhỏ nhắn.
“Xú nha đầu.” Lạc Nam bật cười, cho rằng nàng còn nhỏ chưa hiểu chuyện, cũng không quá đặt nặng vấn đề sư đồ này.
Hắn bắt đầu lấy ra một cái bồn nước nhỏ, bắt đầu pha chế thuốc…
Vô Hối sẽ trở thành Linh, Thể, Hồn tam tu…
Hắn sẽ vì nàng đúc nên căn cơ hoàn hảo.
Trước tiên truyền thụ Thất Thập Chân Công, Thiên Hà Quyết, Thiên Văn Quy Hoa Quyết, Bát Môn Độn Giáp và Đế Hồn Kinh.
Nửa tháng sau đó, Đài Gia bỗng nhiên hướng hoàng đế Kinh Long xin được xuất quân bình định Độc Cổ Tộc.
Chuyện này khiến Tam Đại Gia Tộc còn lại cho rằng Đài Gia bị điên rồi, Độc Cổ Tộc tuy rằng chiến lực không mạnh nhưng lại biết dựa vào địa hình hiểm trở và các loại trùng độc nguy hiểm có thể độc chết cả cường giả đỉnh cao, ngay cả Quốc Sư cũng chưa có biện pháp giải quyết.
Đài Gia dựa vào đâu dám làm ra hành vi mạo hiểm như vậy?
Nhưng trước sự quyết tâm của Đài Gia, Kinh Long đành phải phê duyệt, cung cấp cho Đài Gia ba vạn đại quân.
Đài Gia dẫn quân một đường giết thẳng vào Độc Cổ Tộc, toàn bộ quân sĩ và cường giả dưới trướng miễn nhiễm với toàn bộ trùng độc, đem Độc Cổ Tộc giết đến máu chảy thành sông, triệt để dung hợp nghìn vạn dặm lãnh thổ vào Kinh Quốc.
Chỉ gần ba năm, Đài Gia khải hoàng trở về kinh đô trước sự thán phục của toàn bộ Kinh Quốc, mang về vô số của cải quý hiếm, kỳ lạ khai thác được từ vùng man di.
Độc Cổ Tộc khiến Kinh Quốc đau đầu không ngờ lại bị Đài Gia dẹp loạn dễ dàng như vậy.
Trước công lao quá lớn của Đài Gia, hoàng đế Kinh Long mặt rồng vui mừng, ở trước mặt toàn thiên hạ ban thưởng hậu hĩnh.
Đài Gia Chủ được thăng lên thành quan nhị phẩm, mà Đài Hương vốn là Tam Trưởng Lão tại Kinh Đế Học Viện trực tiếp được bổ nhiệm vào vị trí Đại Trưởng Lão đang bỏ trống, Nguyễn Tịnh của Nguyễn Gia bị giáng chức xuống Nhị Trưởng Lão.
Toàn bộ tộc nhân Đài Gia có tham gia chiến trường đều được thăng một phẩm trong quan và trong quân đội, cùng với Linh Thạch, tài nguyên trân quý số lượng khổng lồ.
Đài Gia danh chấn Kinh Quốc, hào quang lấn át tam đại gia tộc còn lại, danh tiếng như mặt trời ban trưa.
Đêm đó, Lạc Nam đang ngồi xem Vô Hối khai mở các đường văn… Ngọc Tú cùng Đài Gia từ chiến trường trở về, tự hào tiến vào đình viện đặt lên bàn hơn mười chiếc Nhẫn Trữ Vật.
“Thứ gì đó?” Lạc Nam cười hỏi.
“Thành ý của Đài Gia thưa công tử.” Ngọc Tú nở nụ cười:
“60 Phần trăm phần thưởng mà Đài Gia nhận được từ chiến công lần này, ngoài ra Đài Gia còn tặng kèm 5 loại Thiên Địa Dị Vật.”
“Đài Gia này rất biết cách làm người.” Lạc Nam cũng có chút bất ngờ, không nghĩ đến Đài Gia lại hào phóng như vậy.
“Bọn hắn lập nên công tích mà không tốn một binh một tốt, tất cả đều dựa vào một quyển công thức luyện đan của công tử ban tặng.” Ngọc Tú sùng bái nhìn hắn:
“Đài Gia chỉ mong muốn công tử tiếp tục lựa chọn bọn họ cho những kế hoạch lần sau.”
Người nam nhân này từ đầu đến cuối chưa từng bước ra khỏi đình viện nhưng cục diện thiên hạ lại đang diễn biến theo lòng bàn tay của hắn.
“Không tệ… từng này tài nguyên đủ để muội và Vô Hối tu luyện thêm mười năm.” Lạc Nam gật gù:
“Đài Gia chỉ cần biết điều, chỗ tốt sẽ tiếp tục tìm đến bọn hắn.”
“Ngoài ra còn một chuyện.” Ngọc Tú cắn cắn môi.
“Chuyện gì?” Lạc Nam cười.
“Đài Gia Chủ muốn được diện kiến cao nhân sau lưng muội, thậm chí nguyện ý giao ra Song Đài Tiên Tử làm thị nữ hầu hạ ngài.” Ngọc Tú nhẹ hừ một tiếng.
Hiển nhiên việc Ngọc Tú đưa ra phương pháp luyện đan khiến Đài Gia hiểu được sau lưng nàng tồn tại một cao nhân thần bí, muốn nịnh nọt lấy lòng… thậm chí không tiếc giao ra hai đoá hoa đẹp nhất, ưu tú nhất của gia tộc là Đài Trang và Đài Lộ.
Lạc Nam bật cười lắc đầu: “Nói với hắn không cần thiết, mọi việc cứ thông qua muội là được.”
“Vâng.” Ngọc Tú vui sướng, tựa đầu vào lòng nam nhân.
Lạc Nam ngửi hương thơm thoang thoảng trên tóc nàng, ôn tồn nói:
“Trong vòng mười năm, ta sẽ giúp muội đột phá Hợp Thể.”
Song Đài Tiên Tử tuy rằng rất đẹp, nhưng đời này của hắn chỉ còn ngắn ngũi vài chục năm… dùng để bồi dưỡng Ngọc Tú và Vô Hối vừa vặn đủ.
Mong muốn của hắn là dù có phi thăng lên Tiên Giới… hay sau này tìm đến được Đạo Giới, thì Ngọc Tú và Vô Hối cũng có đủ bản lĩnh tung hoành ngang dọc, không bị bất cứ kẻ nào khi dễ.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Ngự Thư Phòng.
“Dựa theo vi thần tìm hiểu, lần này khi Đài Gia dẫn binh tiêu diệt Độc Cổ Tộc… Ngọc Tú đã đi cùng bọn hắn.” Thừa Tướng chắp tay kính cẩn.
“Lại là Ngọc Tú… xem ra vị kia muốn diệt Độc Cổ Tộc a.” Kinh Long vuốt cằm:
“Mặc dù chưa rõ mục đích của y, tuy nhiên Độc Cổ Tộc khiến trẫm đau đầu nhiều năm rốt cuộc được giải quyết, đây là chuyện tốt.”
“Thần nghĩ mình biết nguyên nhân.” Quốc Sư mở miệng:
“Vài năm trước khi bị diệt, Độc Cổ Tộc có thành công độc chết cả một toà thành tại biên giới, toà thành này có mười vị đệ tử của Kinh Đế Học Viện đến làm nhiệm vụ trấn thủ.”
“Mà trùng hợp trong các đệ tử Kinh Đế Học Viện đã chết bởi trùng độc lại có hai người là phụ mẫu của đứa bé được Ngọc Tú và tùy tùng của nàng mang theo bên người.”
Thừa Tướng, Đại Nguyên Soái hít một ngụm lãnh khí, chẳng lẽ chuyện này chính là nguyên nhân dẫn đến Độc Cổ Tộc diệt vong?
Nếu quả thật là thế, vậy chỉ trách Độc Cổ Tộc vô tình trêu vào kẻ không nên trêu rồi.
“Đài Gia lần này có được một loại đan dược bí ẩn khắc chế Độc Cổ Tộc nên mới thắng lợi… vậy công thức luyện đan có lẽ là do Ngọc Tú đưa đến.” Thừa Tướng vuốt cằm, giọng điệu có chút hâm mộ.
Công lao dẹp loạn Độc Cổ Tộc sẽ lưu danh sử sách, ngay cả quan Nhất Phẩm như hắn cũng thèm thuồng a.
“Càng ngày trẫm càng cảm thấy vị tùy tùng kia không đơn giản a.” Kinh Long hỏi:
“Hắn thường hay làm gì trong học viện?”
“Chẳng làm gì cả, thường hay làm ruộng, chơi đùa với đứa bé kia mà thôi, theo điều tra… tính cách của hắn cũng rất ôn hòa, chưa từng chủ động gây sự với ai trong học viện.” Quốc Sư đáp.
“Trẫm nghĩ cũng nên đến lúc điều tra rõ ràng hơn về người này.” Kinh Long hạ quyết tâm:
“Chưa biết rõ ý đồ của một nhân vật bí ẩn như vậy, trẫm cũng không an tâm để hắn ở ngay địa bàn của mình.”
“Nếu là như thế, vi thần mạo muội có ý này.” Quốc Sư chắp tay thận trọng nói:
“Mong bệ hạ đừng giận.”
“Cứ nói đừng ngại!” Kinh Long gật đầu.
“Theo thần để ý, xung quanh kẻ này chỉ có nữ nhân bầu bạn… chưa từng thấy hắn giao lưu với bất cứ nam nhân nào, có lẽ hắn sẽ ưu ái nữ nhân hơn.” Quốc Sư hít sâu một hơi:
“Vậy nên để đảm bảo tỷ lệ thành công dò xét, thần đề xuất nên để nữ nhân tiếp cận.”
“Nữ nhân? Khanh muốn nói ai đây?” Kinh Long nhíu mày.
“Còn ai ngoài Trưởng Công Chúa?” Đại Nguyên Soái trực tiếp nói thẳng:
“Xét về tư sắc, khí chất, thiên phú, thực lực… hoàng thất ngoại trừ Trưởng Công Chúa không ai thích hợp hơn.”
“Khụ, cái này là Nguyên Soái nói, không liên quan gì đến thần.” Quốc Sư ho khan một tiếng.
“Khốn kiếp!” Kinh Long giận dữ vỗ bàn:
“Các khanh muốn tạo phản phải không? Dám đề xuất ái nữ của trẫm dùng mỹ nhân kế?”
Ba người đổ mồ hôi lạnh, Thừa Tướng lựa lời khuyên nhũ:
“Bệ hạ đừng giận, chỉ là nhờ Trưởng Công Chúa thăm dò đối phương mà thôi, cũng không phải dụ dỗ hay câu dẫn gì cả, sao có thể gọi là mỹ nhân kế?”
Kinh Long chau mày, ở trong thư phòng đi qua đi lại.
“Bệ hạ, nhân vật như Ngọc Tú và tùy tùng của nàng chắc chắn sẽ trở thành đối tượng mà Vệ Quốc muốn lôi kéo.” Quốc Sư nghiêm nghị nhắc nhở:
“Chúng ta đang có ưu thế hơn, ngài đừng bỏ lỡ cơ hội a.”
Chân mày Kinh Long giật giật…
Từ khi Ngọc Tú và tùy tùng kia của nàng lộ diện trong tầm mắt, Kinh Quốc đã thu phục hoàn toàn Tiên Thiên Môn, gần đây lại chiếm được địa bàn của Độc Cổ Tộc… thanh danh đại chấn Cầu Tiên Đại Lục khiến hắn cũng nở mày nở mặt.
Chỗ hại chưa thấy nhưng chỗ tốt đã thấy rất rõ ràng.
Thân là Hoàng Đế, Kinh Long không ngu ngốc.
Nếu để Vệ Quốc có cơ hội, bọn hắn cũng ao ước được như mình.
Nghĩ đến đây, Kinh Long phất tay:
“Truyền trưởng công chúa đến gặp trẫm!”
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 191 |
Ngày cập nhật | 31/01/2025 15:39 (GMT+7) |