“Công tử muốn gặp phụ thân ta làm gì?” Khương Lê nhịn không được hỏi.
“Cảm tạ lần trước phụ thân nàng ra mặt hỗ trợ ở Đạo Quốc.” Lạc Nam mỉm cười:
“Huống hồ với quan hệ giữa chúng ta, đã đến tận nhà thì cũng nên bái phỏng trưởng bối.”
“Quan hệ giữa chúng ta là cái gì chứ…” Khương Lê cắn cắn môi dời ánh mắt, gò má trắng ngần hiện lên hai vết màu hồng nhạt.
“Khụ.” Lạc Nam ho khan một tiếng, có chút lúng túng.
Hắn và Khương Lê xem như đã từng cùng nhau trải qua khó khăn, cả hai đều cảm nhận được hảo cảm của đối phương dành cho nhau, quan hệ có thể nói là trên hảo hữu bình thường… nhưng còn dưới tình yêu nam nữ một chút a.
“Tri kỷ a.” Lạc Nam nói:
“Ta xem nàng như hồng nhan tri kỷ, chỉ là không biết Khương Lê nghĩ thế nào về ta?”
Thế gian này vốn không có nhiều người để hắn sẵn sàng chia sẻ về cuộc hành trình của mình, Khương Lê là một trong số đó.
Nghe hắn gọi mình là hồng nhan tri kỷ, nhịp tim Khương Lê có chút đập nhanh, một cảm giác khác thường lan tỏa khắp cõi lòng.
Nàng cẩn thận suy nghĩ, nhất thời chưa thể xác định rõ ràng cảm xúc của bản thân nhưng vẫn có thể so sánh sự khác biệt giữa hắn và những nam nhân khác.
Tại Đạo Hành Điện, rất nhiều nam đệ tử ngưỡng mộ nàng, thậm chí sẵn sàng chết vì nàng…
Ngay cả các Thiếu Thần Tử ở Đạo Hành Điện cũng ôm lòng ái mộ, không ngần ngại thể hiện mong muốn theo đuổi truy cầu nàng.
Nhìn rộng ra một chút, cũng có hàng loạt nam nhân tuấn kiệt ưu tú ở Đạo Địa từng bày tỏ với nàng, kiên nhẫn đưa tặng lễ vật dù tất cả đều bị nàng trả về.
So với bọn họ, Lạc Nam đối với nàng từ trước đến nay cũng không biểu hiện quá mức cuồng nhiệt.
Lần đầu tiên hắn ra tay cứu nàng nhưng với điều kiện phải giao ước và làm việc cho hắn… quan hệ đôi bên xem như hợp tác.
Những ngày tháng sau đó từ Tứ Đạo Cổ Lâm đến Đạo Quốc trải qua khá nhiều chuyện, thời gian ở bên cạnh hắn lại vượt xa tất cả nam nhân khác cộng lại, nhờ vậy mà nàng hiểu rõ hơn về nhân vật truyền kỳ ở Ngũ Châu Tứ Vực này.
Nàng bất ngờ trước xuất thân thua thiệt của hắn, nàng ngưỡng mộ thiên phú cũng như chiến lực của hắn, nàng khâm phục cách hắn đối nhân xử thế, nàng thưởng thức tính cách cố gắng vươn lên vượt qua nghịch cảnh của hắn.
Hắn chưa từng thể hiện ra ý đồ nam nữ đối với nàng, nhưng sự quan tâm trên suốt chặn đường cũng không hề che giấu, trước khi rời đi còn không quên gửi đến cho nàng một pho tượng do tự tay hắn điêu khắc.
Điều này vô tình phù hợp với tính cách của Khương Lê, nàng không thích sự dồn dập của những nam nhân khác như luôn muốn có được nàng càng nhanh càng tốt, nàng thích loại cảm giác tình cảm phát triển một cách tự nhiên như nước chảy thành sông, chầm chậm nhưng lại gom góp từng chút từng chút một.
Nàng lại suy nghĩ đến quảng thời gian gần mười năm qua, trừ những lúc tĩnh tâm tu luyện ra thì trong đầu nàng thường xuyên xuất hiện bóng dáng của hắn, cảm thấy tò mò không biết hắn đang làm cái gì, đã tiến bộ đến đâu, liệu có gặp nguy hiểm hay không…
Vì thế khi được gặp hắn, nàng háo hức lắng nghe câu chuyện của hắn, nghe hắn dùng giọng điệu trầm ấm kể lại cuộc hành trình.
Thấy nàng lặng im không nói, hắn ra vẻ thở dài một tiếng:
“Xem ra là ta hơi mơ mộng hão huyền, nàng không cần trả lời nếu cảm thấy khó xử.”
“Ý trung nhân.” Khương Lê lấy can đảm nhìn hắn, mím bờ môi đỏ mọng:
“Có lẽ thiếp thân xem công tử như ý trung nhân vậy.”
Lạc Nam nghe mà mừng rỡ, vô thức nắm chặt bàn tay mịn màng như ngọc của nàng:
“Thật sự vậy sao? Vinh hạnh cho ta quá.”
“Quả thật công tử rất phù hợp với hình mẫu nam nhân lý tưởng của thiếp thân.”
Khương Lê nhẹ gật đầu, ý trung nhân chính là người có thể chiếm lấy tâm tư tình cảm, trong tâm trí hay nghĩ về đối phương… nàng cảm thấy đây là cách nhìn nhận thích hợp của mình với hắn.
Đương nhiên là ý trung nhân là một chuyện, nhưng có thể nên duyên, tiến bước đến giai đoạn sâu hơn lại là một chuyện khác…
“Xem ra sắp tới ta phải cố gắng biểu hiện để có thể từ ý trung nhân thăng cấp.” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Công tử thật là, chuyện này cũng không phải tu luyện… thăng cấp cái gì chứ?” Khương Lê lườm hắn, phong tình vạn chủng.
Nhìn nàng thẹn thùng vô hạn như mật đào chín mọng, thật sự muốn cắn một ngụm.
“Vừa rồi công tử nói muốn bái phỏng trưởng bối, tuy rằng phụ thân có việc đã rời đi… nhưng ta vẫn còn mẫu thân.” Khương Lê dịu dàng hỏi:
“Công tử có muốn gặp nàng?”
“Mẫu thân nàng cũng là trưởng bối của ta, đương nhiên phải vấn an.” Lạc Nam vội vàng đứng lên.
Khương Lê nhịp tim đập mạnh, có cảm giác giống mang theo tình lang về ra mắt trưởng bối, ngay cả người có tính cách điềm tĩnh như nàng cũng khẩn trương.
Tuy là vậy, nàng vẫn đi trước dẫn đường cho hắn.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/con-duong-ba-chu-quyen-15/
Rất nhanh tại đình viện thanh nhã, Lạc Nam gặp được một vị mỹ phụ nhân có tu vi Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn, diện mạo giống Khương Lê đến bảy phần, dáng người nở nang, phong vận thành thục.
Chứng kiến Khương Lê mang theo Lạc Nam đến, mỹ phụ nhân đưa tay lên che lấy môi đỏ hé mở, hai mắt tròn xoe nhìn trừng trừng.
Biểu hiện của mỹ phụ khiến Khương Lê giận đến giậm chân, gắt giọng một tiếng:
“Mẫu thân.”
Mỹ phụ lấy tay dụi dụi mắt, vẫn không dám tin nói: “Ta đang nằm mơ sao? Từ bao giờ Tiểu Lê mang theo nam nhân về nhà thế này? Còn dẫn đến ra mắt mẫu thân?”
Khương Lê ảo nảo, mẫu thân vẫn là không ra dáng trưởng bối một chút.
Lạc Nam âm thầm cười trộm, ngoài mặt nghiêm trang lên tiếng:
“Tiểu tử Lạc Nam, là bằng hữu của Khương Lê, xin tham kiến tiền bối.”
“Thật sự là bằng hữu?” Mỹ phụ nháy mắt trêu:
“Ta chưa từng thấy nàng mang bằng hữu về nhà bao giờ a.”
“Nương…” Khương Lê nghiến răng.
“Khụ, trước mắt vẫn là bằng hữu.” Lạc Nam gãi đầu.
“Khanh khách, bằng hữu thì bằng hữu…” Mỹ phụ bật cười đứng lên, tiến đến đánh giá Lạc Nam từ trên xuống dưới một vòng, than thở không thôi:
“Tiểu nữ nhi quả thật có ánh mắt hơn mẫu thân của nàng nhiều, tuyển chọn nam nhân cũng ưu tú hơn.”
Được mẫu thân của hồng nhan khen ngợi, Lạc Nam phồng phồng lỗ mũi, ra dáng khiêm tốn lên tiếng:
“Tiền bối chê cười, vãn bối làm sao có thể sánh bằng một trong các nhân vật đứng đầu thiên địa như Đạo Hành Điện Chủ?”
“Đến đây ngồi!” Mỹ phụ phất tay ra hiệu.
Lạc Nam ngoan ngoãn đến ngồi, Khương Lê đứng sau lưng mẫu thân của nàng.
“Tiểu tử có chút lễ vật hiếu kính tiền bối, một chút tâm ý mong tiền bối tiếp nhận.” Lạc Nam lấy ra một khối Ngọc Bội nắm trong tay, đem ý niệm truyền vào sau đó mới kính cẩn đưa đến.
“Xú tiểu tử, lần sau còn khách khí như vậy đừng trách lão nương đêm ngươi đuổi đi.” Mỹ phụ hừ một tiếng, bất quá vẫn đưa tay tiếp nhận Ngọc Bội, lại nhất thời có chút ngoài ý muốn nhìn lấy nam nhân.
Nàng ta nhận ra thứ Lạc Nam vừa đưa cho mình là một loại phương pháp bố trí Trận Pháp cao cấp, có vẻ như không đơn giản chỉ là Thần Đạo Trận Pháp Hạ Phẩm, thậm chí khả năng vượt qua tất cả Trận Pháp mà Đạo Hành Điện đang có.
Không sai, mẫu thân của Khương Lê tuy rằng chỉ là một vị Thiên Đạo Viên Mãn nhưng bản thân lại là một vị Chiến Trận Sư, hơn nữa trình độ trận pháp vượt xa tu vi.
Lạc Nam vừa tiếp xúc đã cảm giác được khí tức Trận Văn cường đại luân chuyển trên cơ thể bà ta, vì vậy mới đưa tặng phương pháp bố trận cao cấp mà hắn nhận được từ truyền thừa của Càn Khôn Trận Thần.
Thân là thê tử của Đạo Hành Điện Chủ, thế gian này sợ rằng ít có thứ gì đủ tầm khiến bà ta hứng thú ngoại trừ sự say mê Trận Pháp của một vị Chiến Trận Sư.
Hắn có nhiều kinh nghiệm trong việc ra mắt trưởng bối của thê tử, vì vậy cũng xem như lấy được ấn tượng ban đầu.
“Một nam nhân tuấn mỹ, có thân phận không tầm thường, có danh vọng hiển hách, lại còn tinh tế tỉ mỉ như vậy… chẳng trách tương truyền ngươi phong lưu đa tình, thê thiếp thành đàn.” Mỹ phụ nhân như tự nhủ một phen, ánh mắt lóe lên một tia nguy hiểm nhìn hắn:
“Nhưng Tiểu Lê chính là bảo bối của Đạo Hành Điện a… cũng không phải nữ tử bình thường.”
“Nương, ngươi nói đi đâu vậy hả?” Khương Lê nhịn không được truyền âm trách móc.
Mỹ phụ giả vờ không nghe thấy, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Lạc Nam.
“Tiền bối xin hãy an tâm, vãn bối sẽ không bao giờ để Khương Lê chịu tổn thương dù chỉ một chút.” Lạc Nam lại hết sức chân thành nói:
“Về phần các thê tử của ta đều đối xử với nhau như tỷ muội ruột thịt, chắc chắn sẽ giống như ta trân quý Khương Lê.”
Nghe hắn nói chuyện giống như tiểu tế ra mắt nhạc mẫu, Khương Lê gò má đỏ ửng, đáy lòng như được nếm mật.
“Ta cũng không phải người cổ hủ, ta thừa hiểu với thân phận của ngươi… muốn ngươi toàn tâm toàn ý với một nữ nhân cũng sẽ không đến lượt Tiểu Lê nhà ta.” Mỹ phụ nghiêm nghị nói:
“Nhưng với tư cách mẫu thân của nàng, ta sẽ không tha thứ cho bất cứ kẻ nào làm nàng thương tổn, nếu ngươi dám để Tiểu Lê chịu uỷ khuất, ta sẽ làm mọi giá để Đạo Hành Điện sẽ lập tức chống lại ngươi.”
“Vãn bối cũng là phụ thân của hai nữ nhi nên rất hiểu tâm trạng của tiền bối lúc này.” Lạc Nam nhìn thẳng vào mắt nàng bằng sự tự tin:
“Thời gian sẽ trả lời tất cả, mong tiền bối cho phép tiểu tử có được cơ hội tìm hiểu Khương Lê nhiều hơn.”
“Hy vọng ngươi nói được làm được.” Mỹ phụ hài lòng gật đầu:
“Vẫn phải cảm ơn ngươi một tiếng, ta cứ luôn lo lắng sẽ không có nam nhân nào lọt nổi vào mắt của nàng.”
Lạc Nam nhìn Khương Lê ôn hòa nói:
“Là tiểu tử nên cảm kích nàng vì đã dành cho mình tình cảm đặc biệt, đa tạ tiền bối cho phép chúng ta.”
“Còn gọi ta là tiền bối?” Mỹ phụ giận giữ quát.
“Dì.” Lạc Nam lanh lợi gọi một tiếng.
“Ngoan lắm.” Mỹ phụ đắc ý cười rộ lên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 15 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 30/10/2024 15:39 (GMT+7) |