Mẹ Dương Huyền của tôi ôm bụng dưới, dùng tay đẩy người cho tôi tỉnh dậy.
– Uhm… Mẹ…
Tôi vẫn còn buồn ngủ, mắt lim dim quay sang xoa đầu mẹ rồi vòng tay ôm nàng vào lòng định ngủ tiếp.
– Không, dậy đi… Bắt đền con đấy…
– Sao thế hở mẹ? – Tôi vẫn còn nhắm mắt hỏi.
Mẹ tôi bực mình đẩy người tôi lần nữa mà mắng:
– Mở to mắt ra mà xem đi này… Bắt đền con đấy…
– Hả… Hả…
Tôi bị cái đẩy của mẹ làm cho mở mắt ra, tôi thấy trước mắt tôi là ngón tay trỏ của mẹ, ở trên đầu ngón tay có dính chút trắng trắng nhầy nhầy. Nhưng vẫn không hiểu chuyện, tôi hỏi…
– Có chuyện gì thế hở mẹ…
– Chuyện gì nữa… Con lại xuất tinh vào trong mẹ rồi… Hix…
– Hả… Rõ là… Mẹ nuốt hết dùm con rồi cơ mà…
– Chưa kịp mút hết cho anh thì anh đã hùng hục rút ra rồi lại nhét vào trong… Ấy của mẹ rồi… Huhuh… Hôm nay nguy hiểm lắm đấy… Ngày rụng trứng của mẹ.
– Ôi mẹ ngoan… Biết sao bây giờ… Hay để con chịu trách nhiệm nhé.
Cười hề hề, tôi ôm mẹ chặt hơn, còn nàng, có vẻ như muốn được hơi ấm của đàn ông mà làm nũng nên rúc sát vào người tôi hơn nữa, làn da mịn màng của mẹ dính sát vào người tôi hơn, hơi thở ấm áp phả vào cơ thể đang cởi trần của tôi.
– Trách nhiệm cái con khỉ nhà anh ấy… – Mẹ nói vọng ra khi vẫn đang rúc vào trong người tôi.
– Dậy đi mua thuốc cho mẹ… – Mẹ tôi làu bàu nói.
– Ôi mẹ… Muộn thế này rồi, còn ai bán thuốc nữa.
Tôi ngó lên đồng hồ, duệch, tưởng là gần sáng tới nơi rồi. Hóa ra mới có 10h30 tối. Đúng là, có lẽ tôi mới chỉ chợp mắt được có 30′. Thấy vẫn còn kịp, tôi đành hôn mẹ 1 cái rõ kêu rồi đứng dậy mặc quần áo. Tôi vừa đi ra cửa vừa nói với mẹ:
– Mẹ chờ đây nhé… Con đi mua về rồi… Mẹ con mình an tâm lại làm tăng nữa nhé… Hehehe…
– An tâm cái khỉ nhà anh ấy… Xéo nhanh đi…
Một cái gối từ giường bay tới kèm theo tiếng gầm gừ của mẹ, tôi bèn né người rồi cười hô hố chạy ra khỏi phòng…
15′ Phút sau tôi mới về tới nhà. Thực ra, hiệu thuốc thì ở dạy phố cạnh nhà cũng có mấy tiệm, đều vẫn mở cửa hết vì tiệm bán thuốc luôn luôn mở muộn. Nhưng vì lý do an toàn và bí mật nên mẹ con tôi toàn phải chạy đi xa tít tắp mới dám mua. Chứ không mà gặp người quen thì lộ hết bí mật còn gì…
Trên đường đi về nhà, tôi mới sực nhớ ra máy tính của mình vẫn còn mở.
– Chết cha… Nhỡ mẹ tò mò mở ra thì toi mất…
Hơi lo vì sợ mẹ thấy 1 đống ảnh lung tung trong máy tính của mình (thực chất là toàn hình của mẹ, rồi cả mấy cái video nữa…) Nên tôi tăng tốc về sớm hơn. Thực ra thì tôi chưa xem hết, cũng chưa biết trong đó có 1 cái video cực kỳ quan trọng nên cũng không tới mức lo lắng lắm. Cùng lắm thì mẹ cũng chỉ biết thêm cái hội giáo viên hâm mộ mẹ mà thôi, chắc lên trường sẽ khó xử hơn mọi khi một chút… Tôi chỉ nghĩ tới vậy.
– Cạch…
Cửa mở và cái viễn cảnh tôi tưởng tượng đã đập vào trước mắt. Mẹ tôi, nàng đang yêu kiều quấn mình trong cái khăn tắm và đang ngồi trước cái máy tính của tôi, chăm chú click chuột theo dõi cái gì đó.
– Ôi chết mẹ rồi… Nhớ mẹ lại hiểm lầm chuyện gì thì chết.
Lúc này tôi cảm thấy hơi hối hận chút vì quên tắt máy tính. Mẹ tôi, nàng đang chăm chú theo dõi máy tính, nhưng tiếng mở cửa “Cạch” đã thông báo cho nàng biết là tôi đã về. Mẹ tôi, từ từ quay đầu về hướng tôi… Với con mắt trợn trừng… Giận giữ…
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo môn văn 2 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/co-giao-mon-van-2/
– Dũng… Lại đây mẹ nói chuyện…
– Ực – Tôi nuốt nước bọt sợ hãi. Có lẽ mẹ giận rồi…
Tôi gãi đầu gãi tai, đi tới gần bên mẹ. Nhìn cái bộ dạng kia thì chắc mẹ tôi đã xem file trong máy tính rồi. Nhưng đầu óc thông minh và tính vi của tôi có thể bình tĩnh phán đoán được một chi tiết.
Mẹ tôi vừa mới tắm xong, có nghĩa là thời gian ngồi xem máy tính chưa được lâu, mà file thì rất nhiều. Tôi ngồi xem cả tối còn chưa hết, nói gì là mới có 5 phút đồng hồ. Vì thế nên tôi cảm thấy không có sợ hãi gì hết mà con hứng thú xem mẹ tôi phản ứng thế nào…
Quả là không ngoài dự đoán khi mẹ tôi quay sang chỉ tay vào máy tính, tay kia thì véo tai tôi kéo lại gần rồi mắng:
– Này này… Cậu con của mẹ có phải là… Biến thái không hả… Hả?
– …
– Có phải là con… Yêu mẹ quá rồi không… Có nhất thiết phải như thế không?
Rồi mẹ ngước nhìn tôi với ánh mắt vừa thương xót vừa yêu thương, nàng nói:
– Mẹ là… Của con rồi cơ mà… Mẹ hiểu tình cảm của con… Mẹ biết con yêu mẹ nhiều lắm… Nhưng không nhất thiết phải sưu tập ảnh chụp trộm của mẹ có được không… Ngày nào con chẳng được ngắm mẹ… Thậm… Thậm chí… Bất cứ khi nào con muốn…
Ôi, mẹ yêu của tôi. Cách mẹ ngại ngùng nói ra chuyện đó với tôi thật là tuyệt vời. Thế mới hiểu nàng yêu tôi tới mức nào…
Mẹ lại nói tiếp:
– Thế… Thế nên… Đừng làm như vậy nhé… Mẹ sợ con… Sợ…
Tôi mỉm cười hỏi mẹ:
– Sợ gì hả mẹ…
– Sợ… Sợ con biến thái lắm…
– Hahahahahhaa…
Tôi rú lên cười sằng sặc vì không nhịn được nữa. Mẹ tôi thì ngạc nhiên ngẩn người ra rồi sau đó sợ hãi vì nghĩ tôi sốc quá mà phát điên. Mẹ ôm chặt lấy tôi mà nói:
– Đừng… Đừng làm mẹ sợ nhé… Sao lại cười như thế… Trời đất ơi… Con tôi phát điên rồi…
Có lẽ vì dạo này xem nhiều phim tâm lý quá nên cô nàng đâm ra ảo tưởng như thế đấy…
Sau rồi, tôi mới dừng cười, ôm mẹ đặt xuống giường rồi từ từ vừa bóp vú mẹ vừa giải thích:
– Mẹ à… Ảnh trong máy tính đấy không phải của con đâu…
– Hả… Sao thế được, vậy thì của ai chứ… Con không được chối đâu, hừ!!!
– Thật mà… Chuyện là thế này…
Thế rồi tôi kể lại chuyện nhặt được cái Camera của ông giáo tin, nhưng không nói đến việc nhặt ở sân trường mà chỉ bảo là ông giáo này để quên ở trường. Rồi sau đó tiện thể kể luôn cho mẹ tôi nghe về sự tồn tại của cái hội gọi là “hội hâm mộ cô giáo Dương Huyền”.
Các bạn nghĩ là tôi nên giấu đi, đương nhiên tôi không nghĩ thế. Mẹ tôi có quyền được biết chứ, mặc dù như thế thì khi lên trường mẹ sẽ phải chú ý hơn trong ăn mặc và đi đứng nữa, như vậy cánh giáo viên và học sinh ở trường sẽ thất vọng lắm đấy. Nhưng kệ chứ, tôi không muốn người ta soi mói mẹ tôi nhiều như thế. Nhất là sau vụ lão Tú, tôi biết nhiều người cũng không thể kìm được thú tính trong người. Biết đâu có một ngày mẹ tôi bị hại thì làm sao…
Mẹ vừa chăm chú nghe tôi kể, lúc thì vẻ mặt có vẻ giận dỗi lắm, nhưng có lúc thì nàng cười mỉm đầy lòng vị tha. Vì ở trường, mấy ông giáo đối xử với mẹ tốt tới mức nào thì mẹ tôi cũng biết, vì thế, nàng không có giận gì cho lắm. Người ta có quyền được thưởng thức cái đẹp mà. Vì không ai làm gì quá phận thì mẹ có thể tha thứ được…
Tôi thì thầm thở phào may mắn, thấy bộ dáng chăm chú, tay mân mê dương vật của tôi mà mẹ vừa nghe tôi kể chuyện thật là thú vị. Như vậy ít nhất là mẹ chưa xem tới mấy cái Video bí ẩn của nhà trường mà ông giáo Tin đã quay lại. Nhất là cái Video bắt quả tang thằng Hoàng chịch nhau với con đĩ Hằng Hana ở trường. Chắc người “ngây thơ và trong sáng” như mẹ tôi sốc lắm…
Tiếp theo sau đó, tôi lại được nắc dương vật vào trong lồn mẹ tôi một lần nữa, trong sự càu nhàu than vãn của mẹ:
– Lại nữa… Lần sau mẹ không uống thuốc nữa đâu đấy… Haiz… Có lẽ tôi đi đặt vòng luôn cho yên tâm…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô giáo môn văn 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ mẹ ruột, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex học sinh |
Tình trạng | Update Phần 154 |
Ngày cập nhật | 04/05/2021 12:39 (GMT+7) |