Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 9

Chuyện tình thời Tam Quốc

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 9: GIẢI CỨU PHỤC HẬU

Lại nói sau khi đã kết giao cùng hai nhà Tôn – Lưu, Phúc và Hành lại về trông coi thành Hán Thủy, luyện tập quân sĩ, tích trữ lương thảo, vũ khí và cả khí tài quân sự nữa. Lại thêm một thời gian nữa trôi qua, lúc này đã là năm Kiến An thứ 19 (214). Tính ra thì Phúc và chị Linh cũng đã lưu lạc ở thời Tam Quốc ngót nghét tới nay đã 15 năm. Phúc giờ đã 27 tuổi còn chị Linh thì đã thành một người phụ nữ trung niên 42 tuổi. Chị Linh cũng sinh cho Hành thêm một đứa con nữa là ba và Đổng Bình cũng đã sinh thêm cho Phúc một đứa con nữa. Cũng thật may mắn cho tất cả khi chị Linh là bác sĩ và đã điều chế ra thuốc tránh thai để kiểm soát số lượng sinh đẻ của cư dân trong thành Hán Thủy và cả bản thân hai người nữa. Tuy vậy, điều khiến cả hai chị em canh cánh nhất vẫn là việc ông Trương Siêu – bố Phúc vẫn chưa thể về quá khứ tìm hai chị em được. Dù gì thì trở về nhà vẫn là mong ước lớn nhất của hai chị em họ. Tuy vậy, ngoài chờ đợi thì biết sao bây giờ.

Trong thời gian từ hôm kết giao hai nhà Tôn – Lưu tới giờ đã xảy ra rất nhiều sự kiện. Nào là Lưu Bị đã chiếm hoàn toàn Ích Châu từ Lưu Chương, nào là Tào Tháo đã tiêu diệt xong thế lực của Mã Siêu và Hàn Toại ở Tây Lương, rồi thì Đông Ngô và Tào Tháo đã giao tranh rất nhiều trận như trận Hợp Phì, Tiêu Diêu và Nhu Tu. Lại nói về các cuộc chiến, cả Phúc và Hành đã có dịp chứng kiến tận mắt trận Đồng Quan. Tất nhiên với tư cách là người từ tương lai, Phúc đã biết rõ trận Đồng Quan diễn ra vào thời gian nào nên đã chuẩn bị sẵn để tới xem. Phúc và Hành hôm đó chỉ mang theo hơn 10 tùy tùng được trang bị các vũ khí hạng nhẹ như AK 47, RPG – 7 và cưỡi trên một chiếc xe nhỏ ra trận. Cả Phúc và Hành đều bò lăn ra cười khi thấy Tào Tháo phải chạy bán sống bán chết khi bị quân Mã Siêu đuổi. Mã Siêu biết Tháo hay mặc áo choàng đỏ nên đã hô to:

– Thằng mặc áo choàng đỏ là Tào Tháo, bắt được thưởng nghìn vàng.

Tháo nghe vậy thì liền cởi phăng áo choàng đỏ vứt đi. Phúc trông thấy vốn không muốn nói gì, tự nhiên Hành lại lấy loa ở xe bắc lên nói:

– Tào Tháo mới vứt áo rồi!

Tiếng kêu vang tới tai Mã Siêu, Siêu hô lớn:

– Thằng râu dài là Tào Tháo, mau bắt lấy!

Phúc thấy vậy liền bảo:

– Sao huynh 40 tuổi rồi mà còn nghịch thế, đã bảo không được can dự vào trận cơ mà.

Hành không nói gì chỉ cười to tỏ vẻ khoái chí. Đột nhiên, Phúc lại trông thấy Tào Tháo lấy gươm cắt trụi râu vứt đi. Phúc liền lấy loa kêu to lên:

– Bớ Tào Tháo mới cắt râu rồi!

Tiếng vọng lại tới, Mã Siêu biết liền kêu:

– Thằng nào râu trụi là Tào Tháo!

Tháo nghe xong thì hoảng hồn, dứt lấy mảnh cờ rồi quấn bịt cằm lại và thúc ngựa chạy. Hai anh em Phúc và Hành thấy thế cười sằng sặc. Bất chợt, có một tướng cầm đao xông tới và quát:

– Mấy thằng kia, sao dám chọc ngoáy định hại chủ ta!

Thấy vậy, Phúc liền cho quay xe, còn Hành thì đem súng AK ra bắn vào tướng đó. Đạn bay tới xuyên qua giáp và làm tướng đó bị thương ở tay và hoảng hồn không dám đuổi theo nữa. Cả hai anh em chạy xe như bay mất gần nửa ngày thì về tới thành. Vào thành, hai anh em cười sằng sặc. Chị Linh và Đổng Bình ra hỏi vì sao, hai anh em cùng thuật lại. Nghe vậy, Đổng Bình liền bảo:

– Hai anh em các anh sao mà nghịch ngợm thế, anh Phúc thì gần 30 rồi, anh Hành thì cũng 40 tuổi rồi mà vẫn chơi mấy trò trẻ con như vậy.

Phúc đáp:

– Thì trêu Tào Tháo tí thôi mà, có gì đâu muội! Ban đầu ta bắc loa kêu lên thì đệ ấy bảo ta nghịch, ai dè lúc sau còn nghịch hơn cả ta nữa. Nhưng mà nói thật, các em không chứng kiến tận mắt thôi, chứ thấy Tào Tháo cắt râu quẳng áo rồi chạy bán sống bán chết thì đúng là không thể nhịn được cười đâu.

Chị Linh nói:

– Thôi đi hai ông tướng! Chiến trận chả phải trò đùa đâu, toàn lớn tuổi cả rồi mà nghịch như trẻ con vậy.

Nói rồi, hai anh em đi vào trong nhà.

Lại nói việc khi nãy, bây giờ đã là cuối tháng 10 năm Kiến An thứ 19 (214). Đêm hôm đó, khi vừa đặt lưng xuống ngủ, Phúc ôm Đổng Bình vào nhưng không thể nào ngủ được. Đổng Bình thấy Phúc cứ trằn trọc thì liền hỏi:

– Sao anh chưa ngủ đi, còn thức làm gì thế?

Phúc đáp:

– Có một việc này anh đang suy nghĩ. Nó liên quan tới việc xuất binh cứu người nhưng mà không như lần trước, lần này nó sẽ có thể liên quan tới em đó.

Bình đáp:

– Có việc gì anh cứ nói với em đi. Em chịu ơn anh cứu mạng, rồi lại được anh thương cho làm vợ anh mà không màng quá khứ nữa. Chúng ta cũng đã là vợ chồng tới gần 10 năm nay rồi, có điều gì giấu nhau đâu.

Phúc hỏi:

– Anh hỏi này, có phải bệ hạ đang có một vị Hoàng hậu tên là Phục Thọ phải không?

Bình nói:

– Phải, Phục Hoàng hậu bằng tuổi em, được lập vào cung làm hoàng hậu từ khoảng năm Kiến An thứ nhất, em không nhớ rõ nữa. Nhưng sao vậy anh?

Phúc đáp:

– Em cũng biết đó, anh vốn là người tới từ tương lai, bởi vậy việc ở thời kỳ này anh biết rõ hết. Chỉ trong khoảng 1 tháng nữa là Phục Hoàng hậu sẽ bị giết hại.

Bình hỏi:

– Sao vậy anh? Sao lại bị giết? Ai giết? Vì sao lại giết?

Phúc đáp:

– Thì cũng giống như em ngày xưa đó, vì mưu giết Tào Tháo bị lộ. Hiện thì chưa có đâu, nhưng sắp tới sẽ là vậy.

Bình đáp:

– Vậy thì nguy cho Hoàng hậu rồi, chắc chắn Tào Tháo không tha đâu. Cả nhà cũng sẽ bị giết như nhà em nữa đó.

Phúc đáp:

– Bởi vậy anh đang muốn lên đường để cứu Phục Hậu đây.

Bình đáp:

– Vậy anh chuẩn bị đi, đừng chần chừ gì cả. Phục Hậu tuy ở ngôi cao nhưng đối với cấp dưới như bọn em rất yêu thương hết mực. Em không muốn nhìn Phục Hậu bị giết chút nào cả.

Phúc đáp:

– Tất nhiên sẽ đi cứu rồi em. Tuy nhiên sử sách đời sau cũng không ghi lại chính xác ngày Hoàng hậu bị bắt giết. Sắp tới đầu tháng 11 anh sẽ khởi binh và căn cơ có thể mất tới cả tháng chờ đợi mới có thể cứu được Phục Hậu đó. Vậy nên vợ chồng chúng ta sắp phải xa nhau khoảng một tháng trời.

Bình nhi đáp:

– Một tháng thì chả phải dài, miễn cứu người là được anh ạ!

Phúc đáp:

– Nhưng có điều này cũng khó nói. Nếu như anh muốn… cưới Phục Hậu làm vợ, em có đồng ý không?

Bình nhi nghe vậy thì nín lặng một lúc rồi nói:

– Em vốn sinh trưởng trong nhà quyền quý, sau lại là Quý phi của Bệ hạ. Vốn dĩ em chả lạ gì chuyện năm thê bảy thiếp này cả. Đối với em thì em không có ý kiến gì hết về việc này. Chỉ mong rằng anh có thể nhanh chóng cứu Phục Hậu về thôi. Nếu cưới Phục Hậu thì cũng nhớ chăm sóc chị ấy tốt như em hiện tại là được.

Phúc nghe vậy thì ôm Bình tỏ vẻ cảm ơn và đặt lên môi Bình nhi một nụ hôn. Từ lúc đó, Phúc mới có thể ngủ yên được.

Sáng hôm sau, Phúc mời Hành lên bàn chuyện về việc đi đánh xa sắp tới. Hành nghe vậy thì đồng ý luôn. Trong thành hiện tại đã có khoảng 1500 quân lính và chiến dịch này đi dài ngày nên được chuẩn bị rất kỹ khi được điều động 500 quân được trang bị đầy đủ cả pháo, súng bộ binh AK 47, RPG – 7 và cả những đồ quân trang quân dụng phục vụ việc ăn nghỉ tại chỗ nữa. Do lần này hành quân xa, đường tới Hứa Đô lại sẽ phải đi qua nhiều thành trì nên cả đoàn quyết định sẽ đi vòng lên phía Bắc và đi tới núi Tung Sơn – cách Hứa Đô khoảng hơn 200 dặm để hạ trại và ăn nghỉ tại đó. Mất gần một ngày đường thì cả đoàn tới được điểm đã định, Hành và Phúc cho hạ trại và cử một tên quân do thám đóng giả làm lái buôn để vào Hứa Đô thăm dò tình hình. Dọc đường, Phúc bố trí các điểm trung chuyển thông tin, cứ tương đương khoảng 4 km hiện tại là một điểm, sử dụng bộ đàm được mang theo từ khi lưu lạc tới đây để truyền tin. Nếu vậy, sau khi tin tức được báo tới nơi, cả đoàn chỉ mất chừng 1 canh giờ để tới được Hứa Đô mà thôi. Tất cả đều trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Bẵng đi khoảng nửa tháng, tự nhiên có thám mã chạy vào báo:

– Ông chủ (Phúc quy định gọi là ông chủ), hiện trong thành có tin tức truyền ra là Tào Tháo đang cho quân vây cung điện và đang lùng bắt Phục Hoàng hậu rồi.

Nghe vậy, Phúc liền thức dậy và giục toàn quân lên đường. Toàn bộ đoàn xe rầm rầm tiến về Hứa Đô với khí thế ngút trời. 200 dặm thì tương đương khoảng 60 km hiện tại, bởi thế cũng chỉ mất chưa đầy một canh giờ thì đã áp sát Hứa Đô rồi. Phúc lại cho triển khai tác chiến như cũ. Lại nói trong thành, Phục Hoàng hậu cùng anh trai là Phục Điển đã đồng mưu giết Tào Tháo nhưng bị phát hiện. Tháo đã cho quân giam cả nhà Phục Điển lại và lôi ra chợ chém sạch hơn 100 người. Bấy giờ, Tháo lại cho Hoa Hâm và Khước Lự tới để thu lấy ấn ngọc của Phục Hoàng Hậu. Vua thấy quân lính kéo vào rầm rập thì hoảng hồn liền cho giấu Hoàng hậu vào bức tường hai lớp. Khước Lự vào và nói:

– Chúng thần theo lệnh của Ngụy Công (khi này Tào Tháo đã là Ngụy Công) tới thu lại ấn tín của Hoàng Hậu.

Vua không nói được gì, chỉ biết khóc lóc. Còn Hoa Hâm thì dẫn quân đi tìm Phục Hậu ở trong cung. Tìm gần hết buổi sáng không ra thì Hâm phát hiện ra có tiếng lạ khi gõ vào vách. Nghi ngờ bức vách rỗng, Hâm cho quân phá ra và tìm được Phục Hậu đang núp trong đó. Hâm túm tóc Phục Hậu lôi đi. Phục Hậu nói:

– Xin khoan thư, đừng lôi kéo như vậy.

Hâm đáp:

– Mi ra mà kêu với Ngụy Công đấy.

Hoàng hậu quay lại hỏi Vua:

– Không thể cứu được nhau nữa sao?

Vua đáp:

– Trẫm sợ còn chưa biết sống chết ngày nào đây!

Nói rồi, Hâm lại lôi Phục Hậu ra trước cổng. Tào Tháo lúc này cũng đã có mặt, liền nói:

– Con tiện nhân này, mi may mắn được leo lên ngôi cao. Nhớ khi xưa mi với Bệ hạ chạy nạn Lý Thôi, Quách Dĩ, nhờ có ta mà mới có cái ăn rồi được sống tiếp cũng tại Hứa Đô này đây. Thế mà giờ mi lại mưu toan lại ta, thật không thể để mi sống được.

Nói rồi, Tháo quát võ sĩ đánh đập Phục Hậu tới chết. Bất chợt, có quân lính vào đáp:

– Xin khoan, hãy nghe tin báo.

Tháo thấy vậy thì tạm ngưng và hỏi:

– Có chuyện gì?

Tên lính đáp:

– Có một kẻ xưng là sứ giả của thành Hán Thủy. Hắn nói là muốn đưa thư này cho Ngụy Công.

Nói rồi, Tháo cầm thư lên xem. Đại khái là trong thư yêu cầu Tháo phải thả Hoàng hậu ra, nếu không thì sẽ cho công thành. Lần này không phải là 100 quân như mọi khi nữa mà lực lượng đã tăng gấp 5 lần rồi. Nếu trong nửa canh giờ mà không chịu thả người và sẽ phá thành. Tháo nghe vậy thì tức giận quát:

– Lại cái lũ giặc cỏ Hán Thủy này, lại ngông cuồng rồi. Ta chả tin là có 500 quân mà dám tấn công vào đại bản doanh của triều đình được. Ngươi ra bảo với chúng là cút ngay, nếu không thì ta sẽ ra làm cỏ bọn nó ngay.

Nói rồi, Tháo bảo tạm ngưng và giam Phục Hậu lại rồi lên đường ra mặt thành để điều quân đánh trận. Bất chợt, có một tiếng pháo hiệu bắn lên trời. Sau đó, hàng loạt đạn đại bác bắn tới và chỉ sau vài lượt thì thành Hứa Đô đã sụp tan nát cả một mảng lớn. Tháo kinh hoảng liền đốc thúc quân sĩ bắn tên chống đỡ nhưng không tài nào bắn tới nơi được. Sau đó, Hành chỉ huy xe cẩu tiến tới, đặt cầu sắp lên hào. Tháo lại cho quân ra pháo nhưng quân lính không ngăn nổi vì đạn từ các xe chiến đấu đã xả tứ tung vào. Lại tiếp tục hàng loạt xe chiến đấu phi thẳng vào trong thành. Lần này, quân Hứa Đô lần đầu nhìn thấy xe chiến đấu chạy mà không cần ngựa kéo, lại bắn được đạn gây tử vong vô số cho quân sĩ nên càng kinh hoảng, bỏ chạy tán loạn mà không còn hồn vía chiến đấu nữa. Tổng cộng có khoảng 300 quân sĩ ngồi trên 30 chiếc xe chiến đấu đã tràn vào thành và tiến thẳng tới cung vua. Lúc này, Tháo đang ở cung vua cùng với các quan. Hành và các binh sĩ cùng xuống xe và lăm lăm súng AK trong tay. Hành nói:

– Tất cả quân sĩ dạt ra, kẻ nào dám xông vào sẽ bắn chết không tha. Các ngươi cũng đừng khinh ta quân ít, ở đây có cả mìn nữa đấy, bất quá là chúng ta sẽ cho nổ mìn để chết cùng các ngươi luôn. Hơn nữa ở ngoài cũng có 200 quân do đệ đệ của ta đang chỉ huy. Nếu không thấy ta ra đúng hẹn thì toàn thành Hứa Đô này sẽ bị san phẳng ngay.

Toàn quân Tào Tháo nghe vậy thì không dám tiến lên nữa, chỉ có một tướng xông lên thì lập tức bị bắn chết ngay tức khắc. Tháo thấy vậy thì liền ra lệnh cho quân lính dạt ra và nói với Hành:

– Ngươi là ai, tại sao lại muốn cứu Phục Hậu?

Hành đáp:

– Ngươi có nhớ cách đây 15 năm, có người đã bắt cóc vợ con ngươi và cứu Đổng phi ra không?

Tháo đáp:

– Té ra là ngươi. Ta nhớ rồi, việc xảy ra đã lâu, khi đấy ngươi cũng còn trẻ, giờ đã nhiều tuổi nên ta cũng không còn nhớ nữa, không ngờ giờ ngươi lại ở chỗ thành Hán Thủy, làm chỉ huy bọn phản tặc chống lại triều đình. Hai trận tấn công Trường An và Tương Dương cũng là do ngươi làm phải không?

Hành đáp:

– Đúng vậy!

Tháo nói:

– Binh lực ngươi mạnh như vậy, cớ sao lại phải huy động quân đi cứu một con đàn bà như thế?

Hành đáp:

– Ta rất ghét những kẻ lạm sát người vô tội. Trước ngươi đã định giết phụ nữ có mang là Đổng phi, may ta đã cứu được. Giờ tại sao ngươi lại định bắt giết Hoàng hậu?

Tháo đáp:

– Nó mưu hại ta nên ta phải giết đi.

Hành đáp:

– Ngươi nên biết, nếu ngươi không chèn ép bệ hạ, không tự ý hành động, không giết người linh tinh thì không tới nỗi người ta phải mưu hại ngươi. Ngươi đã có quyền cao chức trọng, nêu tích đức một chút, kẻo sau này con cháu không ổn đâu.

Tháo nghe vậy liền bảo:

– Ngươi chỉ là một tên dân đen, biết gì mà nói.

Hành đáp:

– Ta cũng chỉ là kẻ võ biền, nhưng dựa theo đạo lý vua tôi và người người mà nói thôi. Giờ không nói nhiều nữa, ngươi mau thả người ngay, nếu không thì ta san phẳng thành và đồ sát cả nhà ngươi. Ngươi cũng thấy đấy, chỉ mấy loạt đạn là thành sụp và chúng ta chỉ có ba trăm người mà bắn giết được cả loạt thế này đấy.

Tháo nghe vậy thì cũng sợ và nói:

– Thôi được rồi, ta sẽ thả Phục Hậu ra. Nhưng giờ chúng ta giao hẹn thế này, quân ta sẽ dẫn Phục Hậu ra, các người lùi dần ra khỏi thành. Khi nào ra khỏi thành thì người đón Phục Hậu đi đi.

Hành đồng ý liền thực hiện theo. Ra tới cổng thành, Phục Hậu được đón ra. Hành đưa Phục Hậu ra chỗ hẹn với Phúc. Bất chợt, Phục Hậu nói:

– Cảm ơn các ngài đã cứu tôi. Nhưng nếu các ngài thương thì thương cho chót được không. Tôi có hai đứa con, chúng đang còn ở lại trong thành. Tôi mà đi thì chắc là giặc Tào sẽ giết chúng mất. Xin hãy cứu chúng giúp tôi với.

Phúc nghe vậy liền nói:

– Đúng rồi, Phục Hậu còn hai người con nữa. Phiền Hành huynh chạy vào trong thành để cứu hai đứa nhỏ nhé.

Hành tuân mệnh liền dẫn quân tới thành. Lúc này, Tào Tháo cũng vừa mới vào thành, đang cho quân định tu bổ thành trì thì Hành đã tới và nói:

– Tào Tháo, còn hai hoàng tử đâu, mau đưa ra đây.

Tháo đáp:

– Đó là cốt nhục Hoàng gia, phải để lại trong thành.

Hành đáp:

– Để lại để người giết chúng đi à! Mau đưa ra đây!

Tháo đáp:

– Nói thật, ta cho chúng uống thuốc độc chết cả rồi.

Nghe vậy, Hành giận tím cả mặt, định rút súng ngắn bắn vỡ đầu Tào Tháo. Nhưng nghĩ lại lời Phúc nói, nhất quyết không được làm vậy. Bởi thế, Hành bảo:

– Đồ giặc già độc ác! Để tao phải bắt cả nhà mày phải đền tội.

Nói rồi, Hành cho một trăm quân cầm súng bao vây không cho Tháo chạy còn bản thân thì dẫn hai trăm quân xông thẳng tới phủ đệ của Tào Tháo và cho bắt toàn bộ gia đình Tào Tháo. Chưa hả giận, Hành còn bắt luôn cả Hoa Hâm ra ngoài. Tất thảy vài chục người bị trói và điệu ra cổng thành. Tháo thấy vậy thì giận lắm nhưng không dám làm gì, chỉ nói:

– Ngươi định làm gì?

Hành đáp:

– Tao sẽ chém đầu hết cả vợ con mày.

Tháo nói:

– Ngươi làm thế thì ác độc khác gì, tại sao lại giết cả trẻ con như thế?

Hành đáp:

– Thế vậy ngày xưa mày định giết Quý phi đang mang thai, giờ lại giết cả hai con của Phục hậu nữa thì sao.

Tháo nghe vậy thì nín lặng, chỉ nói:

– Mong rằng ngươi sẽ nương tay.

Hành đáp:

– Ta nói thế để ngươi biết vậy thôi chứ giết người thế thì ta cũng bằng ngươi cả. Nhưng bài học này cũng để ngươi nhớ lấy. Ngươi biết xót vợ con mình mà lại đi giết hại vợ con của người khác à. Nhưng mà ta cũng phải có đòn trừng phạt cho mi nhớ mới được.

Nói rồi, Hành cho quân lấy roi vụt tới tấp vào đám vợ con của Tào Tháo. Sau đó, Hành lại tới chỗ Hoa Hâm và nói:

– Còn thằng này, mày là loại gian trá. Trước theo Tôn Quyền, sau theo Tào Tháo, giờ thì bắt Phục Hậu, gió chiều nào che chiều đấy. Tao phải làm nhục mày cho biết tay.

Nói rồi, Hành sai quân sĩ lột trần Hoa Hâm ra rồi vụt cho một trận nên thân. Hâm bị đánh thì đau lắm nhưng đành ngậm đắng mà cho qua. Hành đánh đập xong thì chạy ra chỗ Phúc và nói:

– Tiếc quá, hai hoàng tử đã bị giặc Tháo cho uống thuốc độc từ trước rồi.

Phục Hậu nghe vậy thì khóc lóc thảm thương. Toàn quân thấy vậy ai cũng cảm động cả. Phúc cho Phục Hậu vào ngồi trong xe và cho rút quân ra về. Dọc đường, Phục Hậu không nói năng được gì nữa, chỉ ngủ suốt dọc đường. Thật đúng là với người phụ nữ, mất con chính là mất mát lớn nhất của cuộc đời họ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyện tình thời Tam Quốc
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện cổ trang, Truyện xuyên không
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/02/2024 19:49 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Mợ loan dâm - Tác giả Ngọc Linh
Nhi đứng đó thì tôi chầm chậm đưa tay xuống kéo sát cái quần xuống tận gối. Mu lồn với mấy sợi lông đen nhánh lộ ra. Lông của Nhi chỉ có một chút và mượt mà vô cùng, tôi đã được sờ rồi nhưng chưa được nhìn, bây giờ thì mới có thể nhìn thấy. Lần đầu tiến được tôi nhìn cái mu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Bảo mẫu thiên thần
“Chị Hân thích chú vậy chú có thích chị ấy không?” Gia Bảo thở dài: “Không phải gu của ta, ta thích mấy người phụ nữ già dặn hơn.” “Á Đù, chị Linh bảo chú già lắm rồi nhưng rốt cuộc là bao nhiêu tuổi?” Hoàng tò mò hỏi vặn. “Tính cả sinh nhật sắp tới này là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt Đụ lỗ đít Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm cặc Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Hương đàn bà
Có thể đối với Hương, đêm nay là đêm ác mộng... nhưng với Tuấn, đây sẽ là đêm tuyệt vời nhất mà hắn từng được tận hưởng... lúc này đồng hồ chỉ mới hơn 7h tối... Tuấn sẽ có cả một đêm dài và có thể là nhiều đêm sau nữa để hãm hiếp bà chị vợ của mình... Điều tuyệt vời...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Chị dâu em rể Đụ tập thể Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex bạo dâm Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Liên kết: - - - - - - - - - phim sex -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex tinh ductruyen sex phetruyen sex hoc sinh sinh viendoc truyen sex dai tapsex tren lung nguatruyen sex bien thaidu toet lontruyện sex hằngtruyện sex cực nứngtruyen sex kich duccực phẩm dâm dụctruyensex.com.vntruyen sex hoc sinh tinh yeutruyen sex quy batruyen sex onltruyen sex co hinh phu hoatruyen sex vung trom loan luantruyen sex kinh diensex gay duoi ham toan la con trai tap 1kể truyện sextruyen sex chu kimtruyen sex mautruyện sex 21truyện sex hằngtruyện sex vợ chồngtruyen sex hiep dam moitruyện sex cực phêtruyen sex dâm dụctruyen sex du metruyen sex hocsinhdoc truyen sex 16truyện sex chữtruyện sex cô thư kýtruyen sex hiep dam con dautruyen sex di chau nha toitruyen sex di chau nha toitruyện sex đổi vợwww.truyen sextruyen sex cha va con traitruyen sex hoc duongtruyen sex one piecetruyện sex hay mới nhấttruyện sex tiếu ngạo giang hồtruyện sex thímtruyen sex gay duoi ham toan la con trai tap 10doc truyen sex dai taptruyen sex cổ trangtruyện sex lãng mạntruyện sex vợ sếp đa tìnhtruyen sex tra tantruyện sex nặng nhấttruyen sex cha duongđọc truyện sex cô giáotruyen sex tinh camtruyen tranh lmht sextruyện sex bán trinhtruyen sex daitruyen sex massagetruyện sex chị em ruộttruyện sex 88truyện sex cuồng dâmsex tập thể của một cô gái trẻ cùng gần chục nam thanh niêntruyen sex sinh vien co thatdoc truyen sex hoc sinh 18truyện sex bán trinhdoc truyen sex hoc sinh 18sex người và sư tửtruyen sex kiem hieptruyensex 18truyen sex văn phòngtruyện sex đêm khuyaco nang dam dangtruyện sex pha trinhtruyện sex phá trinh học sinhtruyện sex loạn luân bố conđọc truyện sex và những thứ kháctruyen sex hay ngantruyen sex dam loan luantruyen sex chi maitruyen sex ban trinhtruyen sex ve demchuyen sex 18loạn luân gia đình - ngủ với mẹ và chị gáinhung co nang dam dangtruyen sex 18truyen sex bú lồntruyen sex voi chotruyen sex thieu nhitruyen sex hoc sinh cap 2 thcstruyện sex công antruyen sex ngoai tinh haytruyen sex cuc dam