Truyện sex ở trang web mikashop.ru1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website mikashop.ru1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với mikashop.ru1.com tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 41

Chuyện tình buồn

Website chuyển qua tên miền mới là: mikashop.ru1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41

Khẽ mở cổng, tôi rón rén vào nhà, thì may quá, Phương đang ngồi chờ trong phòng, quần áo là lượt, trang điểm gọn gàng. Tôi bất ngờ. Bao nhiêu suy nghĩ lóe lên trong đầu.
– Đi đâu đấy em?
– Chơi với giai!
– Giai nào?
– Hỏi làm gì? Vừa có giai rủ đi cafe đây.

Biết Phương đang đá đểu mình, tôi cười giả lả, sán lại gần, ôm hôn tíu tít. Phương giãy lên như đỉa phải vôi, nằng nặc đẩy tôi ra, nhưng làm sao mà đẩy được. Vần vò một lúc mệt lử, quần áo xộc xệch, Phương nhìn tôi nhăn nhó:
– Mất bao nhiêu lâu trang điểm mà hỏng hết phấn son người ta rồi!
– Cho sướng. Đi với giai thì quấn vải màn mà đi nhá.
– Vợ ơi anh đói – tôi bỗng buột miệng, lần đầu tiên trong đời. Chẳng hiểu sao lại thốt ra được cái chữ “vợ” nữa.
Phương sững lại vài giây, em nhìn tôi đăm đăm, đỏ mặt, rồi nhẹ nhàng bá lấy cổ tôi. Cắn.
Đau điếng.
– Á á.
– Này thì vợ! Cút đi với gái đi.

Phương nhìn tôi mắt long lên sòng sọc, nhe nanh không khác gì con hổ mang chúa đang vờn mồi. Chưa kịp nói thêm lời nào thì em đã lại nhào vào ôm tiếp, mồm lại ngay lập tức kề vào cổ tôi, vẫn chỗ cũ. Nhưng lần này trước khi cắn em còn cho tôi 1 ân huệ:
– Nói. Từ giờ còn đi với gái không??
– Không. Mà có gái đâu mà đi!
– Có hoặc không? Nói!
– Không! Hứa hứa.

Nàng nhả răng ra khỏi cổ mà tôi thở hắt ra như vừa chết đi sống lại. Người ta bảo mấy đứa có bạn trai thích cắn xé lắm, tôi không tin, nhưng từ hồi yêu Phương đến giờ người tôi lúc nào cũng bầm dập vì sở thích cấu véo với cắn xé như thú hoang của em.

Ngó vào trong mâm cơm trong nhà thấy nguội tanh nguội ngắt, tôi thấy mình có lỗi với em. Hai đứa mất bao công sức mới nấu được bữa cơm mà tôi lại bỏ ra ngoài. Tôi biết Phương không trách mình, vì dù sao lúc đó có ở nhà 2 đứa cũng chẳng ăn được tí nào đâu, nhưng cái suy nghĩ “bỏ Phương ở nhà để ra ngoài với người khác” nó cứ lởn vởn trong đầu để tôi phải tự dằn vặt mình.

Phương hình như hiểu điều ấy nên dứt khoát kéo tôi ra ngoài ăn, dù tôi chỉ muốn ở nhà. Chẳng hiểu sao hôm nay lại ngược đời thế, khi một người lúc nào cũng muốn ăn cơm ở nhà như em lại đòi ra ngoài. Có khi trời sắp mưa. Nói vậy mà sau nó mưa thật.

Hai đứa cuối cùng cũng chọn được quán thịt nướng Hàn quốc, món đang rất thịnh hành ở cái thành phố nhỏ này, khi làn sóng Halyu nó mới len lỏi vào từng nhà, từng ngõ ngách. Cái quán này là cái quán mà ngày trước tôi bị đâm, vẫn chủ đấy nhưng bây giờ đã xây được thành một cái quán khá to, trang trí đẹp.
Gọi một chai vodka, Phương rót đầy 2 chén rồi nhâng lên ngang mặt nói:
– Nào, mời bạn.
– Bạn nào? – tôi vặn lại.
– Này! Đẻ sau người ta đấy, chưa bắt gọi bằng chị thì thôi. Hahaha.

Vừa ngồi ăn uống, 2 đứa vừa nhớ lại cái ngày ấy, ngày mà Phương đưa tôi vào bệnh viện, vừa ngồi bên cạnh vừa lấy tay áo ghì chặt vào vết đâm, miệng không ngừng giục giã anh taxi đi thật nhanh. Vậy là cũng gần nửa năm rồi đấy, nhanh thật. Bao nhiêu là chuyện đã xảy ra. Bắt đầu là cái hình ảnh hai người họ đèo nhau ôm nhau chặt cứng tôi nhìn mà mặn đắng, đến khi nỗi đau tôi được se lại nhờ có Phương. Em nhẹ nhàng, kín đáo, nhưng nồng nhiệt để làm tôi quên đi rằng mình đã từng bị phản bội. Em nhạy cảm, dịu dàng, nhưng mạnh mẽ khi sẵn sàng xù lông nhím lên bảo vệ những gì thuộc về mình. Từ trong tâm cảm của mình, tôi vừa yêu, vừa thương, vừa cảm phục với những điều em đã làm cho mình, nhưng cũng thấy mình chỉ là một thằng tồi khi chưa làm được gì cho em ngoài những hy vọng mong manh và những đau đớn trong lòng.

Hôm nay, em không nói nhiều, nhưng uống khá nhiều. Em và cả tôi đều buồn với cái thực tại bây giờ, nhưng vẫn phải sống, phải cố gắng và hy vọng. Nếu cứ chỉ nhìn đời theo cái nhìn tiêu cực thì đúng là chẳng muốn sống nữa. Thôi thì cứ nhìn theo cách là một cô gái “đợi chồng đi du học về xây dựng đất nước” vậy. Ngày xưa các bà, các mẹ có gì hẹn ước ngoài cái nắm tay đâu mà vẫn ở vậy chờ đợi những người ra trận chẳng biết ngày về. So sánh thì khập khiễng, nhưng cũng phải lấy nó ra để làm niềm tin cho mình chứ biết sao.

– Tớ chưa cảm ơn bạn ngày xưa đưa tớ vào bệnh viện nhỉ? – tôi đùa em.
– Bạn à, bạn phải cảm ơn tớ cả đời – giọng bắt đầu lè nhè. Biết ngay
– Cả đời, bạn nhớ chưa? Bạn phải đối xử với tớ đàng hoàng….

Sau giai đoạn lè nhè, em chuyển sang khóc. Cái cảnh này tôi đã gặp không biết bao nhiêu lần trong những lần liên hoan lớp. Các cô nàng là những người tửu lượng không được bao nhiêu, lại sẵn nhạy cảm, nên chỉ cần phê pha một chút là bao nhiêu tâm sự được tuôn ra hết. Có người khóc, người thì chửi, người thì hát, người thì bắt đầu tâm sự chuyện đời, chuyện người. Nàng của tôi thì đang khóc ngon lành, trong vòng tay tôi. Vừa khóc nấc, em vừa nức nở:
– Học hành làm cái quái gì? Anh học về em chả lấy người ta rồi!
– Anh là thằng ngu, gái dâng đến miệng rồi còn chê…
– Em không thèm chấp cái Yến, cỡ như nó em chấp 3 đứa một lúc……

Tôi biết là Phương đang say, vì chẳng bao giờ em nói ra những điều thầm kín như thế lúc tỉnh táo. Em vẫn kiềm chế hết mức có thể để hai đứa không phải lo lắng về nhau. Nhưng có vậy tôi mới biết em đã phải kìm nén như thế nào với bao nhiêu nỗi niềm chất chứa. Em sợ tôi đi xa, sợ khoảng cách và cái ước muốn cao vọng công danh của tôi, em muốn có cái gì đó chắc chắn giữa hai đứa nên mới nghĩ đến cách gây áp lực với gia đình bằng đứa con, em sợ đánh mất tôi ngay khi tôi còn đang ở đây, rơi vào tay người con gái khác…. nhưng em biết đâu là tôi còn sợ mất em gấp nhiều lần hơn.

Đưa Phương về nhà, em ói đầy ra người tôi lẫn người em. Chưa bao giờ tôi thấy Phương say đến thế. Tôi cũng can ngăn nhưng mỗi lần như vậy em lại nhìn tôi với ánh mắt như vừa trách móc, vừa hờn giận, làm tôi lại rụt tay lại. Thôi đành để cho em say một chút đi, ít ra còn được vài tiếng chẳng phải suy nghĩ gì nữa. Càng những khi như thế, tôi càng muốn chia tay Phương, ngay lập tức. Em khổ quá, và tôi cũng chẳng sung sướng gì. Mang tiếng là yêu nhau đấy mà bây giờ có khác gì dằn vặt nhau đâu.

Vì em ói nhiều quá, nên tôi đành phải thay quần áo rồi lau người cho Phương. Lần đầu tiên tôi làm việc này với Phương nên chẳng biết phải làm thế nào. Vừa làm vừa căng cứng hết cả người. Loay hoay mãi thì cũng xong. Tôi thở phào. Đắp cho em cái chăn rồi ra ngoài đốt thuốc.

Cả đêm đó tôi không ngủ được mà cứ ngồi cãnh Phương. Một đêm vật vã ói ra mật xanh mật vàng làm tôi cũng sợ phát khiếp. Mệt mỏi, tôi cố lê thân xuống bếp nấu cho em ít cháo hành cho giống Chí phèo.

Trước tôi từng tuyên bố không có gì dễ bằng nấu cháo, mà giờ mới thấy nó khổ sở thế nào. Nghĩ là như nấu cơm, tôi cho 2 lon gạo vào nồi cơm điện, cho nước và cắm điện. Đến khi nó trào ra khỏi nồi, đặc quánh vào như bánh đúc thì tôi cuống lên chẳng biết làm thế nào nữa, cứ mở vung nồi lên rồi…..ngoáy. Vừa làm vừa thầm nghĩ chẳng hiểu mình đã làm sai cái gì mà lại không giống Phương vẫn nấu. Kế hoạch lấy điểm trước mặt Phương về một hình mẫu đàn ông lý tưởng đã thất bại hoàn toàn. Tôi tắt điện, đang định dắt xe ra ngoài mua cháo về cho em thì thấy nàng lù lù xuất hiện, mắt nhắm mắt mở.
– Cún nấu cháo à? Để em xem nào
2 giây sau:
– Trời ơi, anh cho bao nhiêu gạo vào đây?
– 2 lon.
– Trời ơi, tôi chết với ông!
– Thế cho bao nhiêu?
– Nửa lon còn là nhiều! Thôi ông đi ra ngoài đi.

Đành lui cui đi ra ngoài để Phương với đống chiến trường mà tôi vừa tạo ra. Đúng là làm bếp cũng khó thật. Bình thường tôi chỉ có thịt luộc, rau luộc,… nói chung là luộc hết.

Vừa ngồi nghe bản tin 6h, tôi lại thấy điện thoại Phương rung lên ở trên ghế. Ghé mắt nhìn, lại thấy “A.Huy” gọi. Mẹ kiếp, vừa sáng bảnh mắt ra mà nó đã làm phiền thế này rồi. Điên tiết, tôi tắt luôn. Nhìn trong điện thoại còn mấy cái tin nhắn của nó nữa.

Bình thường tôi không bao giờ đọc tin nhắn của Phương dù em có giơ ra trước mặt. Thế mà giờ chẳng hiểu sao tôi lại kéo xuống để đọc. Một danh sách dài dằng dặc của thằng mặt dầy ấy, không cần biết có reply hay không, cứ đều đặn ngày vài tin, sáng, trưa, chiều tối. Nội dung cũng không có gì đặc biệt ngoài “em ăn chưa?” rồi “chúc em ngày mới tốt lành”…. cuối cùng thì nó cũng vẫn lộ mặt là một thằng mặt dầy mà thôi. Tôi vứt cái điện thoại xuống ghế, không muốn nghĩ thêm về nó nữa, thì nó lại gọi lại. Một ý tưởng lóe lên trong đầu, tôi biết mình ích kỉ nhưng giờ thì chẳng còn đắn đo tính toán gì nữa, tôi bất chấp hết.
– Alo
– Alo – giọng nó bất ngờ
– Ai đấy?
– Tôi Huy đây? Ai đấy?
– Em Cường anh ơi.
– Phương đâu Cường?
– Phương vừa ngủ dậy đang tắm anh ơi.
– Ông, ông ở nhà Phương à? – Huy thảng thốt.
– Vâng. Có gì không anh?
“Cạch” – nó cúp điện thoại. Vẫn nghe văng vẳng cái câu “đm” trước khi tắt máy.

Bão tố sắp nổi lên rồi.

Tôi biết điều gì sắp xảy ra, nhưng chẳng hiểu sao tôi lại cực kì bình tĩnh đón nhận nó. Bây giờ, mục đích cuối cùng của tôi là Phương, đấy mới là điều quan trọng nhất. Để đạt được cái mục đích ấy, cách thức dù có đê tiện tôi cũng làm!
Dù có tiếng mà chẳng có miếng.

– Ai gọi đấy anh?
– Huy – giọng tôi bực dọc
– Sáng nào nó cũng gọi à?
– Vâng.
– Anh thấy em thỉnh thoảng vẫn trả lời nó?
– Thì để người ta nói nhiều quá em ngại.
– Uhm. Từ giờ là thôi nhé. Ngại với không ngại! Tôi đập cái điện thoại ngay bây giờ đấy!
– Vâng. Thì thôi… Mà nãy anh nói gì?

– Anh bảo anh ở với em đêm qua.
– Hả??? – Phương nhìn tôi trân trân. Chắc em không nghĩ là tôi lại làm chuyện ấy.
– Nhỡ ông ấy nói với bố mẹ em thì sao?! Để bố mẹ giết em à?
– Thì càng có cớ bắt cưới chứ sao! – tôi vẫn cố làm không khí đỡ căng thẳng.
– Gì?? Anh nghĩ cái đó mà ép được bố mẹ à? Anh làm phải suy nghĩ chứ!! – em hét lên rồi ngồi thụp xuống khóc.

– Anh xin lỗi. Anh nghĩ đấy là cách duy nhất bây giờ để nó buông em.
– Anh cút đi. Anh ích kỉ lắm!
– Ích kỉ cũng được. Giờ anh bất chấp rồi. Ai đánh mắng chửi bới gì được hết, kể cả em!
“Chát” – một cái tát.
– Anh là đồ tồi, anh chỉ cần biết đến mình thôi. Anh đi rồi tôi sống thế nào được với nhà tôi? Bạn bè? Nó kể với cả làng cả xóm thì tôi mặt mũi nào mà sống?
– Anh có dám cưới tôi không mà anh nói thế? Hả??? Hay anh chỉ biết nói thôi??
– Anh nói rồi. Anh chỉ cần biết phải giữ em thôi, còn lại anh bất chấp. Thôi anh về.

Trong thâm tâm, tôi vẫn chờ đợi một sự thông cảm từ Phương nhưng có lẽ tôi đã đi quá giới hạn. Phương nói đúng, tôi ích kỉ. Cái khát khao chiếm giữ lần đầu xuất hiện trong tôi nó đã vượt ra khỏi bản ngã của mình. Tôi vốn không phải là một người bất chấp trong bất cứ chuyện gì, trái lại, tôi bị đánh giá là hơi “đù đờ” – vì chuyện gì cũng suy nghĩ chán chê rồi mới quyết định. Thêm nữa, vì suy nghĩ luôn là thói quen của bản thân nên chẳng bao giờ tôi đặt mình vào những tình huống một mất một còn, hay phải đánh cược bản thân vào bất cứ chuyện gì. Đây là lần đầu tiên tôi có phản ứng mạnh mẽ và thiếu suy nghĩ như thế, gạt bỏ hết mọi đắn đo, cân nhắc thiệt hơn, tôi chỉ biết đến bản thân mình.

Ngay chính tôi cũng không thể hiểu nổi bản thân, thì làm sao bắt Phương phải thông cảm được? Những lời Phương nói vẫn xoáy sâu trong tâm cảm từ lúc tôi bước chân ra khỏi nhà em. Chẳng có lời nói nào là sai cả! Tôi đúng là chỉ biết nói thôi, còn em phải đối mặt với muôn thứ áp lực và gièm pha thì tôi chẳng màng. Giờ là thời đại hiện đại rồi, nhưng quan điểm đó chỉ tồn tại ở thành phố – chỗ chúng tôi đang làm việc, và cũng chỉ đúng với lứa chúng tôi mà thôi, còn ở quê, với văn hóa làng xã và những thế hệ đi trước, nó vẫn còn khá nặng nề, mà chúng ta thì đâu thể sống chỉ để cho bản thân mình? Nếu như. Tôi nói nếu như thôi…. rằng tôi với em không đến được với nhau thì với cái tiếng “ngủ với trai” – ai sẽ dám rước em về? Chỉ có nước bán xới đi nơi khác mới mong lấy được tấm chồng.

Đau đầu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyện tình buồn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/07/2016 12:53 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Liếm lồn cô giáo
Cho đến cuối đời, An Huyên cũng không biết được hôm ấy mình đã được mang lên giữa bầu trời như thế nào. Khi cô mở mắt ra, xung quanh là những lớp chăn lông cừu êm ái cùng ánh sáng mờ mờ từ bóng đèn gắn trên nóc chuyên cơ. Cô khẽ cựa mình, cơn đau xuyên dọc cột sống khiến cô không tài...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ lỗ đít Đụ thư ký Làm tình tay ba Phá trinh lỗ đít Thuốc kích dục Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện sex cô giáo Truyện sex cưỡng dâm
Bi kịch cuộc đời
Sau hôm đó. BCN càng tỏ ra quan tâm Sơn hơn. Anh vô ăn cơm với em đi. Anh mệt không? Ngồi nghĩ chút đi.. Nhưng lúc có mặt Hà tiệt nhiên BCN không có thái độ gì cả. Có lẽ hôm trước BCN không nói đùa. Diễm và Vân có đến uống, cũng không dám đùa giỡn với Sơn nữa. Sao hôm nay 2 bạn im thinh thít thế...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Thị trấn đầy cám giỗ
Một lúc sau, Trần Ngọc Thuần thở hổn hển lấy một cái giỏ tre nhỏ và chạy qua, tất cả đều là rau mới hái. Trong mắt của Trương Đông, cỏ ở ven đường đều như nhau, nhưng những đứa trẻ lớn lên ở vùng núi có những cảm nhận khác nhau đối với các loại rau và thảo mộc hoang dã. Trẻ em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện dịch Truyện liếm đít
Liên kết: - - - - - - - - - -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex dichtruyện sex em chồng chị dâutruyen sex tinh co trotruyen sex vltruyện sex 21truyensex.ttruyen sex thuy duongsex 12 comtruyen sex gia dinh mien quetruyen sex ban hoctruyện sex vợ chồngdoc truyen sex loan luantruyện sex chị dâutruyen sex bao luctruyen sex hoi phap sutruyen sex nambú ông anh họ cách váchtruyen sex dam loan luantruyen sex anh resex châu tuyết vântruyện sex chị hàng xómtruyện sex đồng tính namtruyen sex ao daitruyen sex bao damtruyen sex 17truyen sex con dautruen sex hoc sinhtruyen sex kiem hieptruyen sex hay nhat ma co thattruyen 18 co that 100truyện sex cổ trangtruyen sex hay ngantruyen sex cuc suongtruyensex damtruyen sex vo dam ngoai tinhtruyen sex gai giatruyen sex y thien do long kytruyện sex chú cháutruyen sex nhung nguoi metruyen sex gai giatruyen sex hoc nhom voi phuongchuyen sex tinh yeutruyen sex 17truyen sex chon hoang lactruyện sex 88truyện sex ngắn gọntruyện sex nặng nhấttruyen sex kinh dientruyen sex co giaotruyen sex hatruyen sex ngan ma haydoc truyen sex me va con traitruyen sex bien thaitruyen sex chi maichuyen loan luan voi thimtruyen sex dit ba giatruyen sex tra tantruyen sex co anh kem theotruyen sex công sởtruyen sex co ngatruyen sex pha trinh ban hoctruyensex hoc sinhtruyen sex hoc sinh.comtruyen sex 3dtruyện sex lãng mạntruyen sex svtruyen sex mautruyen sex hoc sinh.comtruyen sex kinh dientruyen sex namtruyện sex hấp dẫntruyen sex mesex xua va naytruyen sex hatruyện sex tình cảmtruyen sex hoc nhom voi phuongdoc truyen sex tvtruyen sex one piecetruyen sex hoc simhtruyen sex hoc sinh moitruyen sex tuoi thotruyện sex hoa thiên cốttruyen sex cổ trangtruyen sex sinhvientruyen sex damdangtruyensex.com.vntruyen sex em hang xomtruyen sex sinhvientruyen sex dap datruyện sex cực nứngtruyen sex lam me lam vo