– Anh tươi tỉnh lên một chút đi, sang xin lỗi người ta mà mặt cứ xị ra thế…
– Ừ…
Huy miễn cưỡng đáp, xong rồi nét mặt vẫn chẳng khá hơn là mấy, làm Diệp đứng bên cạnh khẽ lườm một cái. Cơ sự thành ra thế này là tại ai cơ chứ.
Vợ chồng Diệp đang đứng ngoài cổng nhà hàng xóm, hai nhà ở liền sát nhau, ngọn nguồn là từ tối hôm trước khi chồng nàng được mời sang bên này nhậu. Người hàng xóm nói rằng ngày trước lúc xây nhà thì chồng nàng đã lấn sang cả phần đất của họ, bây giờ đo đạc lại mới phát hiện ra. Chồng nàng dĩ nhiên là phản bác, lại còn đang ngà ngà say nên càng hăng máu thêm. Thế rồi không biết lời qua tiếng lại thế nào mà chồng nàng cầm chai bia phang vào đầu người ta, kết quả là người hàng xóm kia phải đi viện khâu mấy mũi. Diệp là người phụ nữ tỉnh táo, trước tiên nàng căn vặn chồng xem chuyện đất cát ấy có thật không, chồng nàng mới đầu còn ậm ờ nhưng rồi cũng thừa nhận là có.
Khi ấy mảnh đất nhà hàng xóm vẫn để không, bên nhà chồng nàng nghĩ có lấn một chút cũng không sao, thế là cứ nhích sang một tí mà xây lên, tính cả chiều dài và chiều rộng thì phần đất bị lấn phải đến gần hai mươi mét vuông. Khi Diệp về làm dâu thì nhà đã xây xong từ trước, nàng hoàn toàn không biết gì cả. Giờ thì hay rồi, vừa lấn đất lại còn vừa đánh người ta nữa, từ đầu đến cuối đều là bên nàng sai hoàn toàn không có gì để cãi. Thế nên bây giờ hai vợ chồng mới xách quà cáp sang thăm hỏi xin lỗi đối phương, giảng hòa được là tốt đẹp nhất, chứ nếu họ mà kiện cáo thì to chuyện mất.
Sau hồi chuông, một người đàn ông tầm tuổi trung niên chậm rãi ra mở cửa, trên trán gần thái dương vẫn còn dán miếng băng gạc. Diệp nở nụ cười thân thiện chào hỏi:
– Anh ạ, anh đỡ đau chưa anh…
– Ờ… vẫn còn nhức lắm…
Sơn thủng thẳng đáp rồi không thèm liếc cái người đánh mình kia, gã chỉ nhìn Diệp rồi bảo vào nhà đi, giống như người đi cùng nàng không tồn tại vậy, chưa gì Huy đã cảm thấy bị coi thường rồi.
Ba người ngồi ở sofa phòng khách, Sơn vẫn làm tròn bổn phận của chủ nhà khi chu đáo rót nước cho vợ chồng nàng, Diệp đặt túi quà bánh lên bàn rồi nhẹ nhàng nói:
– Hôm nay vợ chồng em sang đây trước là để thăm hỏi anh, sau là để xin lỗi anh chuyện hôm nọ…
Rồi nàng quay sang nhìn chồng, đã được dặn dò từ trước nên Huy cố gắng điều chỉnh giọng nói sao cho thật dễ nghe:
– Hôm trước… là do em sai… mong anh bỏ qua cho…
Lúc này Sơn mới chịu nhìn đối phương lấy một cái. Vẫn chưa trôi chảy lắm nhưng chỉ cần nhân vật chính có lời như vậy là đủ rồi, Diệp nhanh chóng tiếp lời cho chồng:
– Anh cũng là đàn ông nên hiểu mà, dăm ba chén rượu vào là không kiểm soát được lời nói cử chỉ, hành động của chồng em cũng chỉ vì say quá thôi, mà người ta bảo không chấp người say, thế nên mong anh đừng để bụng chuyện này ạ…
Sơn nhấp một ngụm trà rồi ung dung bảo:
– Anh cũng không muốn làm to chuyện đâu, đều là hàng xóm cả mà, chủ yếu muốn xem thái độ của bên em thế nào thôi. Chứ anh nói thật, anh có đứa cháu làm bên công an, nếu thích ra ngô ra khoai thì anh cũng chiều được hết. Tình trạng anh thế này đủ để khép vào tội hành hung với cố ý gây thương tích rồi, mà nếu trong lý lịch có dấu vết như vậy thì sau này muốn làm gì cũng không dễ. À còn chưa kể vụ đất cát nữa, cái đó cũng đưa ra pháp luật được đấy…
Giọng điệu nghe thì bình thường nhưng ý tứ thì rõ ràng là đe dọa, gã đang muốn khoe khoang nhà mình có quen biết nọ kia đây mà, Huy thấy hơi khó chịu trong lòng. Diệp cũng nhận ra người ta đang thị uy sức mạnh bèn ngồi nhích lại gần gã rồi nhỏ nhẹ:
– Em cũng biết là vậy nên mới mong anh giơ cao đánh khẽ cho, nhà em còn trẻ nên còn bồng bột lắm, được anh bỏ qua cho lần này thì vợ chồng em mang ơn anh suốt đời…
Ánh mắt Sơn hoàn toàn tập trung vào người phụ nữ bên cạnh, gương mặt vốn đã xinh đẹp lại được trang điểm càng trở nên lung linh kiều diễm, nụ cười đẹp như hoa từ đôi môi đỏ mọng đúng là khiến người ta phải xiêu lòng. Nàng mặc một chiếc váy liền màu xanh da trời ngắn trên đầu gối, đang ngồi nên mép váy bị kéo cao thêm một chút lộ ra hai bắp đùi đầy đặn trắng muốt, bên dưới là cẳng chân nuột nà miên man cùng đôi giày cao gót. Chưa kể ngồi gần như thế khiến Sơn ngửi được rõ hơn hương thơm nồng nàn từ cơ thể nàng, và mùi hương đàn bà quả là thứ vô cùng quyến rũ với đàn ông. Cả nhìn cả ngửi, nàng mới chỉ ngồi cạnh thế thôi mà gã đang thấy rạo rực cả người rồi.
– Đúng là chỉ có người thông minh mới hiểu chuyện, hiểu lý lẽ, không ấu trĩ dốt nát như đám ngựa non háu đá…
Sơn nói rồi liếc sang chồng nàng một cái, miệng còn nhếch lên cười.
Huy biết là gã đang chửi khéo mình nhưng cũng chẳng làm gì được, chỉ biết đanh mặt lại. Diệp thì vẫn mỉm cười lấy lòng:
– Vâng, thế nên là, chuyện va chạm này coi như khép lại nhé anh, hai nhà vẫn là hàng xóm tốt của nhau, còn chuyện đất cát mình từ từ bàn sau…
– Anh nói rồi, chủ yếu phải xem thái độ của bên em…
Gã nói rồi thản nhiên đặt tay lên đùi nàng xoa nhẹ. Huy thấy vậy thì nóng cả mặt, tâm trạng đang khó chịu sẵn nên chẳng còn nhớ tình cảnh hiện tại nữa, Diệp còn chưa phản ứng gì thì chồng nàng đã đứng bật dậy chỉ tay vào mặt gã quát:
– Ông làm cái trò gì thế, có thích sờ mó lung tung không?
Diệp vội đứng dậy ngăn chồng:
– Khoan đã anh… bình tĩnh đi…
Sơn thì rất bình thản, lại nhấp một ngụm trà rồi cất giọng chế giễu:
– Vậy mới nói, ngựa non thì vẫn là ngựa non thôi, đầu óc chậm chạp tứ chi phát triển…
Huy lại càng thêm tức:
– Ngựa cái đầu ông à, loại đê tiện…
– Anh, em bảo thôi mà…
Diệp thấy tình hình không ổn bèn vừa đẩy chồng ra cửa vừa ngoái lại rối rít:
– Em xin lỗi, để hôm khác vợ chồng em lại sang…
Sơn tỏ vẻ thờ ơ:
– Ừ thôi về đi, bọn mình gặp nhau ở tòa vậy…
Về bên nhà, vừa vào trong Diệp đã mắng chồng:
– Anh làm cái gì thế, đang tốt đẹp lại tự nhiên sửng cồ lên làm gì?
Huy hậm hực:
– Tốt đẹp gì, sờ mó thế mà tốt à…
Diệp gắt lên:
– Thế giữa việc em bị sờ đùi với việc đi tù thì cái nào nghiêm trọng hơn?
Huy lập tức im bặt, nàng nhắc đến hai chữ “đi tù” làm hắn bị kéo trở về thực tại, đó là hắn đang đối mặt với cái án đánh người. Có thể không nặng đến nỗi đi tù nhưng hệ lụy sau này mới đáng lo, vì hắn đang dự định nhờ người quen xin vào một cơ quan nhà nước nên gặp chuyện này thì coi như xong. Thực ra Huy cũng không phải là người hung hăng gì, đúng là vì say nên mới có cái dũng khí mà cầm chai bia nện vào đầu người ta, chứ bình thường thì đâu dám. Bây giờ khi cơn tức đã nguôi ngoai thì hắn mới nhận thức được là mình lại làm hỏng chuyện nữa rồi, vẫn chưa giải quyết được gì cả. Thấy chồng im im Diệp liền nói như xả giận:
– Từ đầu đến cuối đều là mình sai có đúng được cái gì đâu, chuyện lấn đất chắc bố mẹ anh là người chủ trương nhỉ? Em còn chẳng phải người gây chuyện, thế mà vẫn phải dọn dẹp mớ bòng bong mà đằng nhà anh gây ra đấy, đã không giúp được cái gì thì thôi lại còn phá đám, coi như hôm nay phí công rồi còn gì nữa…
Huy ngồi im re không cãi được câu nào, Diệp lại tiếp tục:
– Mà cái phần đất bị lấn ấy, anh biết một mét vuông đất giờ bao nhiêu tiền không, nếu người ta chịu nhận tiền đền bù là còn may, người ta mà muốn đòi lại đất thì chỉ còn nước đập nhà đi mà xây lại thôi. Đập rồi anh có tiền để xây không, hay là ra đường mà ở, trước lúc hành động sao không chịu suy nghĩ lấy một chút…
Đúng thế, nhà này cũng là bố mẹ xây cho để cưới vợ chứ hắn có góp được bao nhiêu đâu, xây xong thì hai ông bà cũng hết vốn rồi. Huy im lặng giây lát rồi nhỏ giọng cố gắng bào chữa:
– Tại thấy em bị đụng chạm nên anh mới bực thôi…
Diệp nói ngay:
– Cũng chỉ là đụng chạm thôi chứ có gì nghiêm trọng, chẳng lẽ bị sờ thì em mất đi miếng thịt nào à, hay em bị sờ thì trong nhà mất đi cái gì mà anh phải nhặng cả lên. Mình vừa lấn đất lại còn vừa đánh người ta nữa, giờ nếu người ta đòi hỏi lợi ích gì đó từ mình thì cũng đâu quá đáng. Anh phải nhớ mình đang ở thế yếu, là cửa dưới…
Muốn thuyết phục phải có đủ cả cứng lẫn mềm, phần nặng lời đã xong, giờ đến phần nhẹ, Diệp ngồi xuống cạnh chồng, giọng mềm mỏng:
– Cố gắng nhẫn nhịn một chút, có thể sẽ còn nhiều thứ khó chịu nhưng mà đấy chỉ là thiệt thòi trước mắt thôi, tương lai sau này mới quan trọng. Chỉ là làm hài lòng một người đàn ông thôi mà, em còn không lo thì anh lo gì chứ…
Nghe đến mấy chữ “làm hài lòng một người đàn ông” mà tự nhiên Huy thấy bồn chồn khó tả, trong đầu suy nghĩ đủ thứ, thế nhưng tình cảnh hiện giờ khiến hắn không thể phản đối bất cứ điều gì được. Thấy chồng đã xuôi xuôi Diệp liền bảo:
– Để tối mai em làm mấy món ngon rồi mời anh ấy sang ăn cơm, tiện thể xin lỗi người ta cho đàng hoàng. Lần này anh phải thành tâm nhận lỗi đấy, đừng có làm hỏng việc nữa…
Huy chẳng biết là đang nghĩ gì, hắn im lặng một lát rồi ủ rũ gật đầu:
– Ừ…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chồng tôi mọc sừng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện NTR, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/02/2025 14:40 (GMT+7) |