– Không sao đâu chị Tư Nghi, cám ơn chị rất nhiều, bận rộn như vậy mà sắp xếp thời gian giúp tôi, sau này nếu có thời gian, xin mời chị đến thăm thị trấn Lâm Sơn, lúc đó tôi sẽ chiêu đãi chị, tại đây có thể cùng nhau đi dạo quanh cũng có cảnh đẹp không ít, chị có thể giải sầu khuây khỏa đấy.
– Được rồi, lần sau nếu có cơ hội, bây giờ tôi phải về TP Bạch Sơn trước rồi, xin hẹn gặp lại.
Cuộc điện thoại thứ hai gọi tới là của La Hương Nguyệt, nàng chờ đến khi La Gia Nghi cất bước mới gọi cho Đinh Nhị Cẩu.
– Chủ tịch Đinh, lần này kế hoạch của em tính, không bằng người khác tính rồi, vậy là chị không giúp được gì cho em rồi, tự mình cầu phúc đi nha…hì.
La Hương Nguyệt cũng không có bao nhiêu ảo não buồn phiền, bởi vì việc điều chuyển thành công thì đối với nàng có lợi, nhưng không làm được đối với nàng cũng không có tổn thất gì.
– Chị thì không sao, nhưng có biết là việc này em phí hết bao nhiêu sức lực, La Gia Nghi còn thiếu em một nhân tình, nhân dịp này em mới có cơ hội để dùng, không ngờ tới bên trên đầu còn có người khác, coi như là mất cả chì lẫn chài, chỉ còn cái trứng thôi hoắc…
– Em mới là cái trứng thối đấy, bất quá chị thấy chuyện này hình như vẫn còn chưa có yên đâu, hôm nay lúc nói đến vị trí Phó chủ tịch thị trấn, Lâm bí thư nói vị trí này hiện tại là không thể nào điều chị xuống tiếp nhận được, vì mới vừa mới có lãnh đạo gửi gấm người, nhưng bí thư Lâm lại hỏi chị, nếu điều chuyển qua huyện ủy thì có chịu không ? Xem ra cô ấy rất là nên nang mặt mũi của La Gia Nghi, muốn kiếm vị trí khác bù lại cho chị, chị cũng chưa biết là điều chuyển công tác gì ở bên huyện ủy nữa.
– Tại trong huyện ủy? Bí thư Lâm thật sự là nói như vậy?
Đinh Nhị Cẩu động linh cơ một cái hỏi.
– Đúng vậy a, chính là hỏi tại qua bên huyện ủy được hay không?
– Vậy chị trả lời như thế nào?
– Chị vẫn còn chưa kịp lên tiếng, thì đã bị La Gia Nghi đánh gãy câu chuyện rồi, việc này về sau tính đi.
La Hương Nguyệt suy nghĩ rồi nói ra.
Đinh Nhị Cẩu cũng trầm ngâm không có nói thêm gì, chỉ an ủi La Hương Nguyệt vài câu, cũng không biết là tự an ủi mình hay là an ủi người ta, việc này cứ như vậy tạm gác lại.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 3 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/chinh-phuc-gai-dep-chuong-3/
Về thành lập phòng xúc tiến chiêu thương, Vương Bạch Lệ đương nhiên cũng không có ý kiến gì với hắn, Hướng Cương cũng không có ý kiến, dù sao hiện tại bất kỳ chỗ nào, việc chiêu thương cũng đều là trọng yếu nhất, đặc biệt là ở thị trấn Lâm Sơn không có một nền công nghiệp trụ cột tại địa phương, tuy có mảng diện tích rộng lớn để đó không dùng, lại không có nền tảng gì để phát triễn công nghiệp cục bộ tại địa phương, nếu như không dựa vào kêu gọi đầu tư chiêu thương từ bên ngoài đến, sự phát triển kinh tế nhất định sẽ cực kỳ rất chậm.
– Về vấn đề thành lập phòng chiêu thương, tôi không có ý kiến, nhưng chúng ta bây giờ dù sao chỉ là một thị trấn, về vần đề chiêu thương này, vẫn phải thôn qua trên huyện để cùng nhất trí thì tốt hơn, cho nên việc thành lập văn phòng chiêu thương, nhất định phải có sự hổ trợ của phòng chiêu thương huyện, để chúng ta sau này trong quá trình chiêu thương mới có danh chính ngôn thuận, dù sao thì phòng chiêu thương của huyện cũng có uy tín hơn phòng chiêu thương thị trấn của chúng ta rất nhiều, có đúng không?
Vương Bạch Lệ sau khi tổng kết nói.
– Bí thư Vương nói về điều này, tôi rất tán thành, sau khi thành lập văn phòng chiêu thương, lập tức sẽ cùng phòng chiêu thương của huyện kết nối liên lạc, còn có một vấn đề, đó chính là cái văn phòng này, ai sẽ là tổng phụ trách, dù sao cũng phải có một người chịu trách nhiệm chung chứ.
Hướng Cương hỏi, đây là bí thư Vương Bạch Lệ họp hội ý, cho nên ba người dễ dàng đạt thành nhất trí, còn những cán bộ khác trên cơ bản cũng dễ nói rồi.
Đinh Nhị Cẩu muốn cho La Hương Nguyệt tới thị trấn Lâm Sơn là muốn để cho nàng phụ trách phòng chiêu thương, nhưng bây giờ đã không được như mong muốn, xem ra là phải thay đổi kế hoạch rồi, trên nguyên tắc hắn không muốn đem quyền lợi xúc tiến chiêu thương nhường cho những người khác, cho nên với câu hỏi này của Hướng Cương hắn cũng chưa nói trước được gì.
Do đó tạo thành một cục diện bế tắc, thành lập phòng làm việc chiêu thương là do Đinh Nhị Cẩu đề nghị, thông thường thì Đinh Nhị Cẩu là người phụ trách đứng đầu ủy ban thị trấn thì đương nhiên do bên ủy ban nắm giữ, nhưng Hướng Cương đem vấn đề này ném ra ra đã có dụng ý rất rõ ràng, đem việc này quyết định cho rỏ luôn, để nhìn xem bí thư Vương Bạch Lệ có ý kiến gì không..
Nếu Vương Bạch Lệ muốn tự mình nắm giữ ấn soái, thì Hướng Cương và Đinh Nhị Cẩu vẫn không nói được gì, nhưng Vương Bạch Lệ đã là rất thức thời với lại cô với Đinh Nhị Cẩu dù gì cũng đã dính nhau vào một chân, cho nên cơ hồ là không do dự, liền chỉ định người tổng phụ trách này chính là Đinh Nhị Cẩu.
– Chủ tịch Đinh, dì thấy được chuyện này cũng là do cháu đảm nhiệm thì tốt hơn, dì biết là chuyện bên ủy ban tương đối nhiều, cháu chịu thêm vất vả một chút, chuyện nào cụ thể có thể để cho người khác đi làm, còn cái văn phòng chiêu thương này cần đến người nào, cháu cứ nói với dì, công tác xúc tiến chiêu thương không thể chậm trễ, thị trấn Lâm Sơn Trấn chúng ta đã bị tụt hậu một mảng lớn rồi, hàng năm lúc trong huyện mở ra cuộc họp tổng kết kinh tế thì thị trấn đều bị nêu tên, xem ra năm nay cũng khó mà tránh khỏi, chúng ta chỉ hi vọng đến sang năm, là lúc nêu danh đó là lời khen ngợi chứ không phải chê bai chúng ta nữa.
Vương Bạch Lệ nửa đùa nửa thật nói, để cho ở giữa ba người có hào khí dễ cảm thông hơn.
– Bí thư Vương, cám ơn dì, cháu cũng biết trọng trách này không nhẹ, nhưng có dì và phó bí thư Hướng ủng hộ, cháu có lòng tin, chuyện này cháu sẽ làm được.
Cứ như vậy, xem như là chuyện đã thông qua, phòng làm việc chiêu thương cứ định như vậy xuống, Đinh Nhị Cẩu sẽ phụ trách chung, đúng ra là hắn định để cho phó chủ tịch thị trấn phụ trách công việc thường ngày của phòng xúc tiến chiêu thương, nhưng sau khi Đinh Nhị Cẩu biết được phẩm hạnh của Hạ Phi về sau, hắn liền quyết định đoạt trước một bước, đem trách nhiệm công việc thường ngày giao cho một vị phó chủ tịch thị trấn khác là Vương Hải Đào.
Nhân viên của phòng chiêu thương cũng thiếu nghiêm trọng, cho nên hắn xin trên huyện bổ sung cho người, năm nay trong huyện cũng thống nhất triệu tập sinh viên dự thi làm cán bộ thôn, toàn bộ đều ưu tiên đến công tác ở văn phòng chiêu thương các địa phương trong huyện, mà không hề chuyển xuống trong thôn công tác, điều này khiến cho các tân cán bộ thôn mừng rỡ, thật ra trong bọn họ, chẳng có ai thật sự là muốn xuống thôn nhận công tác cả.
– Chủ tịch Đinh, chúng ta thành lập văn phòng chiêu thương này, có làm cái bảng lớn treo lên không?
Vương Hải Đào năm nay cũng mới được điều đến thị trấn Lâm Sơn, nhưng không phải là chức Phó chủ tịch thị trấn chính thức, nói trắng ra là tạm giữ chức để rèn luyện, đơn vị của Vương Hải Đào là ban nhà đất của huyện, sau này khi trở về thì có thể được đề bạt làm chánh khoa, y cũng muốn đi đánh đánh bóng tên tuổi của mình, sau khi trộn lẫn dưới cơ sỡ tầm 1 năm thì quay trở về huyện, nhưng không ngờ đến Đinh Nhị Cẩu lại đem nhiệm vụ trọng yếu như vậy giao cho y, làm cho y rất là hưng phấn.
Dù sao cũng là người trẻ tuổi, trọng yếu không phải là trước đây ngươi đã làm được cái gì, mà là hiện tại khi giao nhiệm vụ quan trọng cho ngươi, thì ngươi có đạt được sự tín nhiệm hay không ? Vương Hải Đào hiện tại cũng rất muốn lấy được sự tín nhiệm như vậy, cho nên đừng nhìn hắn so với Đinh Nhị Cẩu còn lớn tuổi hơn, nhưng ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu, hắn biểu hiện rất là biết điều, bởi vì ở tại Huyện Hải Dương hầu như ai cũng biết con người Đinh Nhị Cẩu này, dám cùng con trai của bí thư Huyện ủy gây chiến tranh, hơn nữa còn đem hai cha con người ta đều tiến vào bên trong nhà giam, bản lĩnh phần này không phải là người nào cũng có thể làm được.
Còn có câu chuyện truyền kỳ, bên ngoài đều đồn đãi rằng Đinh Nhị Cẩu sở dĩ làm như vậy, vì để cho báo thù cho chủ tịch huyện Trọng Hải, bởi vì hầu như tất cả mọi người đều đem việc Trọng Hải âm thầm rời khỏi huyện, quy kết mọi chuyện đều đổ hết lên đầu của Trịnh Minh Đường, ngẫm lại, thì chủ tịch huyện Trọng Hải là một người có nhân phẩm, có tính quyết đoán lại là người tốt, thanh danh đó là dành cho một người lãnh đạo huyện ngay thẳng, đây cũng là nguyên nhân để cho Vương Hải Đào vui vẻ đồng ý tiếp nhận chức phó chủ nhiệm xử lý chiêu thương khi Đinh Nhị Cẩu đề nghị với y.
– Hải Đào, chuyện làm cái bảng treo coi như xong, bây giờ là đi tìm cái văn phòng, treo tấm bảng phủ lên là được rồi, hiện tại chúng ta cần phải khiêm tốn, đến khi nào làm ra thành tích thì muốn khoa trương như thế nào cũng không muộn, bây giờ mà phất cờ giống trống, mà làm chẳng ra gì, đến lúc đó sợ là không có chui mà trốn thôi.
Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng nói ra.
– Vâng.. Chủ tịch Đinh, tôi hiểu rồi, trước mắt cứ chuẩn bị cho tốt cái văn phòng, đến lúc công bố, cậu nhất định phải phát biểu động viên mấy người sinh viên mới ra trường, bọn họ hiện tại ý chí làm việc rất lên cao, chỉ là không biết cái sức lực này có thể tiếp tục bao lâu, cậu phải bơm tiếp sức cho bọn một chút mới được.
– Được, chuyện này không thành vấn đề, Hải Đào vần đề chiêu thương cậu quan tâm nhiều đến một chút, tất cả ai cũng đều có cơ hội, nhất định phải coi trọng.
Đinh Nhị Cẩu nói rất đàng hoàng, nhưng khi nghe qua thì có rất nhiều ám chỉ “Ngươi hãy quan tâm đến, đối với bất kỳ người nào cũng đều là có cơ hội ”
Những lời nói này lại làm cho Vương Hải Đào suy nghĩ trong thời gian rất lâu.
Trước khi kêu gọi đầu tư chiêu thương, công việc chủ yếu trước mắt là tìm kiếm lối ra của kinh tế từng địa phương cái đã, chiêu thương dù là rất trọng yếu, nhưng cũng không thế nào đem tất cả tiền đặt cược, đều đặt vào sự kêu gọi đầu tư chiêu thương, tại vì thật tế là khi kêu gọi thương nhân đến đầu tư là người ta tới đây để kiếm tiền, còn chính phủ thì thu thuế, còn phần dân chúng thì ở đâu ? Tiền thu thuế của chính phủ thì không thể nào đem phân chia lại cho dân chúng, cho nên dù là kêu gọi chiêu thương thành công đi nữa, thì đó cũng chỉ là về phần tài chính chính phủ thành công, chứ không phải là túi tiền của dân chúng thành công …
Cho nên, nếu muốn dân chúng chân chính giàu lên, bọn họ phải có cách làm của riêng mình cùng với các hạng mục, vì thế sau khi ở tại phòng làm việc chiêu thương xác định như thế, Đinh Nhị Cẩu vẫn là tiếp tục đâm đầu xuống ở các vùng nông thôn, hắn khảo sát nghiên cứu tìm kiếm con đường thoát ra cho nông thôn, hắn không có kinh nghiệm, nhưng hắn có tâm huyết, không ngừng bôn ba nghiên cứu khảo sát thì kinh nghiệm sẽ dần dần tích lũy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/08/2017 23:36 (GMT+7) |