Tiếu Hàn bất mãn hỏi.
– Chị dâu, gấp cái gì, thức ăn ngon còn ở phía sau đó, ở thôn hoàng thủy Loan này trong sông có một loại cá đặc sản, em cũng chưa từng có ăn qua, lão bí thư cũng là hôm nay mới bắt được hai con, đợi lát nữa sẽ mang lên cho chị thưởng thức, mỹ dung dưỡng nhan, cá này nếu là bán trên thị trường, đoán chừng 100 đồng một con đấy.
– Cá gì mà mắc như vậy, có phải là rất lớn phải không?
Tiếu Hàn hứng thú, nàng là như vậy, cả ngày trong phòng làm việc, nên rất ưa thích đến tất cả các địa phương nếm các loại đặc sản.
– Cá không lớn, chỉ bằng ngón tay nhỏ, không lớn hơn bao nhiêu a.
– Cái gì? Nhỏ như vậy mà cả 100 đồng, đây không phải là cướp bóc tiền người sao?
– Chị dâu… chị hãy từ từ nghe em nói đã, con cá này…
– Nhị cẩu, chị nhắc lại chỉ một lần, không nên gọi chị là chị dâu, cứ bảo chị là Tiếu Hàn thì được rồi, hơn nữa chị làm chị dâu của em từ hồi nào vậy?
– Cái này là em gọi theo người thầy huấn luyện Chu Hồng Kỳ của em đó nha.
– Dẹp ngay đi, Chu Hồng Kỳ lúc nào cũng gọi chị là Tiếu Hàn, cô ấy từ lúc nào thì kêu lên chị dâu vậy?
Tiếu Hàn bất mãn nói.
– Hì..cho dù chị Chu Hồng Kỳ không gọi, thì em phải gọi, không thể rối loạn bối phận được.
Đinh Nhị Cẩu cười hì hì nói.
Nào ngờ Tiếu Hàn nghe xong Đinh Nhị Cẩu nói, liền đem cái đùi gà ném vào trong mâm, cầm lấy giấy ăn trên mặt bàn lau tay :
– Vậy thì tốt rồi, chị không ăn nữa, đi về..
– Ai da…được…được.. từ giờ về sau em không bao giờ gọi là chị dâu nữa, chị Tiếu Hàn, như vậy được chưa.
Tiếu hàn cũng biết đến lúc nhân nhượng hắn, cười một tiếng, trở về chỗ ngồi xuống bên cạnh hắn :
– Có ăn đòn thì em mới chịu, sớm nói như vậy thì đâu có chuyện gì..
– Ha ha chẳng qua là thói quen thôi, à đúng rồi.. gần đây thầy của em như thế nào rồi?
– Thầy em? Chu Hồng Kỳ à?.
– Đúng vậy, dạo này chị ấy đang làm gì đó?
– Cụ thể đang làm gì chị cũng không biết, giống như đang tập huấn cái gì vậy, cả ngày không có nhà, đấy cũng là phong cách của nhà họ Chu, cả nhà đều bán mạng cho quốc gia, chưa từng thấy qua bọn họ là làm việc gì ở trong nhà, nói thật, ngay cả chồng chị họ Chu đó, cũng không biết là có còn sống không nữa, đã qua 1 năm, một cuộc gọi điện thoại cũng không có, em nói cái này gọi là đôi vợ chồng sao?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 3 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/chinh-phuc-gai-dep-chuong-3/
Bởi vì đây là chuyện trọng đại, hầu như truyền thông cả nước các nơi dần dần tụ tập về Thành phố Bạch Sơn, bí thư thành ủy Đường Bính Khôn cùng chủ tịch thành phố Hạ Nhật Tinh thấy có cần phải áp dụng các biện pháp khẩn cấp, vì vậy từng ban ngành suốt đêm xuất kích, áp dụng hành động đem Dương Tuệ Toàn khống chế, không có đợi Huyện Hải Dương làm ra phản ứng gì, tổ điều tra của ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố đã xuống đến Huyện Hải Dương rồi, dẫn đội là Lý Kế Ngũ chồng của Phó kiểm sát trưởng Huyện Hải Dương Diền Thanh Như.
Dương Đại Chí lúc này không có cách nào phân thân ra để làm việc, chỉ có thể là đem bản án Trương Nguyên Phòng nén lại, bởi vì Trương Nguyên Phòng mặc dù khai không ít, nhưng những vấn đề liên quan đến Trịnh Minh Đường cơ hồ không có, những chuyện này đều là thông qua Trịnh Đoạn Cương bắc cầu, trong khi lúc này Trịnh Đoạn Cương thì bặt vô âm tín, không biết là đã xuất cảnh hay chưa, cơ quan công an vẫn còn truy lùng đuổi bắt, bí thư ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố La Bàn Hạ cảm thấy vụ án Trương Nguyên Phòng này không có cái gì nhai đầu, vì y không phải là kẻ chủ chốt, nên ra lệnh co trưởng ban Dương Đại Chí toàn lực phối hợp với Lý Kế Ngũ truy xét điều tra vụ tai nạn trên công trình số 1 tìm hiểu các vấn đề mục nát ở bên trong qua quá trình xây dựng.
Vụ án này giám sát do chủ nhiệm ủy ban thanh tra kỷ luật Lâm Xuân Hiểu tổng phụ trách, ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố điều mười mấy người, cùng một lúc xuống tới tới Huyện Hải Dương.
Trịnh Minh Đường là chỉ huy trưởng công trình số 1, cho nên vụ án này vô luận như thế nào, cũng liên quan đến ông, cũng chính bởi vì như thế, hai ngày này thân thể ông rất kém cỏi, hình như là thoáng cái liền già hơn rất nhiều, thư ký Tưởng Minh Kiệt đã báo cáo đã qua, căn cứ tình huống hiện trường cũng đã trực tiếp điều tra tại chỗ mấy người làm việc tại công trình, lúc ấy đúng là chết 14 người, còn có không ít người bị thương vẫn còn nằm ở bệnh viện.
Tin tức này làm sụp đổ Trịnh Minh Đường, trong lúc ông còn muốn tìm Dương Tuệ Toàn tính sổ, thì điện thoại của Dương Tuệ Toàn cũng đã mất liên lạc.
– Bí thư Trịnh, sức khỏe của ông không có vấn đề chứ ?
Lâm Xuân Hiểu mang theo một trợ thủ không mời tự đến tiến vào trong phòng làm việc của Trịnh Minh Đường.
– Chủ nhiệm Lâm, hoan nghênh…hoan nghênh, tôi không sao, ngồi đi.
Tuy Trịnh Minh Đường có chút mỏi mệt nhưng nói chung thì khí sắc cũng không tồi tệ lắm.
– Vậy là tốt rồi, hiện tại Huyện Hải Dương đang rối loạn, ông là người cầm lái cũng không thể nhàn hạ được, có rất nhiều chuyện để bàn với người đứng đầu đây này.
Lâm Xuân Hiểu khách sáo nói.
– À..được rồi, chủ nhiệm Lâm hôm nay tới cũng là vì chuyện công trình xảy ra tai nạn phải không ?
Trịnh Minh Đường biết mà vẫn hỏi, ông và chủ tịch huyện Vu Toàn Phương cùng lúc bị gọi vào văn phòng ủy ban thành ủy bị bí thư lần lượt giáo huấn một trận, nhưng Vu Toàn Phương thì không có bất cứ vấn đề gì, bởi vì lúc ấy Vu Toàn Phương không tham dự gì vào do Trịnh Minh Dường cùng Trọng Hải quá cường thế, Vu Toàn Phương cơ bản không có tham dự vào bất kỳ công việc có tính thực chất bên trong, cho nên vô tình tránh thoát một kiếp nạn, bằng không thì Vu Toàn Phương này đang là chủ quản hành chính cũng không trốn thoát được trách nhiệm.
– Vâng..tôi muốn biết một chút về chuyện của công ty xây dựng Trường Hà, bí thư Trịnh có hiểu rõ không? Nói thật, tôi làm giám sát viên ban thanh tra kỷ luật cũng là thành viên trong ban chỉ huy công trình, nhưng đến bây giờ tôi đối với công ty xây dựng Trường Hà này đều không biết, không biết điều này có tính là thất trách cũa tôi không nữa?
Lâm Xuân Hiểu nói ra, tuy mặt cười như hoa, nhưng Trịnh Minh Đường đã cảm giá nơi đây đầy sát khí, Lâm Xuân Hiểu người đàn bà này được xưng là một con chó hung dữ của ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố Bạch Sơn, hơn nữa là cái loại chó căn chết người mà không hề có sủa để báo trước, nếu thật sự để cho người đàn bà này nhìn chằm chằm vào, thì rất khó mà thoát thân.
– Đúng ra là tôi đối với cái công ty xây dựng này cũng không rành lắm, chỉ biết đó là một công ty xây dựng nổi danh trong giới xây cất của thành phố Bạch Sơn, lão bản là họ Dương, chúng tôi cũng chỉ mới biết khi bọn họ trúng thầu các hạng mục của trông trình số 1 làm đường, lúc đó lão bản của công ty xây dựng Dương Tuệ An đại biểu với tư cách kiến trúc thi công mở màn phát biểu trong nghi thức, còn những vấn đề khác thì tôi cũng không thâm nhập hiểu rõ lắm.
Trịnh Minh Đường rất bình tĩnh nói, nếu như là La Bàn Hạ chính mình xuất đầu, thì ông còn có chút khẩn trương, nhưng trước mặt là người đàn bà này, không đến mức làm cho ông thất kinh, dù sao thì ông cũng là cấp cán bộ huyện đã từng hô phóng hoán vũ lâu rồi.
– Chuyện này nghe qua thấy rất kỳ quái, một công ty lại có thể trúng thầu làm hai mạng mục quan trọng nhất trên con đường mới này, mà nhắc tới bên trong thì không có hiểu lắm, chỉ sợ là chính bí thư Trịnh nói xong cũng sẽ không tin tưởng lắm a.
Lâm Xuân Hiểu từng bước ép sát, cô muốn chọc giận Trịnh Minh Đường, bởi vì cho tới bây giờ, Trịnh Minh Đường là trung tâm đầu mối trong ban chỉ huy đang nóng bỏng này, nếu như từ tại đây mà không mở ra được lỗ hổng, chuyện công ty xây dựng Trường Hàt vấn đề sẽ rất khó giải quyết, bởi vì Dương Tuệ Toàn tuy hỗn đãn, nhưng y biết rõ lợi hại của chuyện này, bởi vì anh trai của y đã chạy, như vậy chuyện này còn cò thể sẽ có xoay chuyển được, điều y hiện tại phải làm, là đối đầu cho đến chết, cố gắng giằng co thì mới có thể giải quyết được vấn đề, cho nên khi đối mặt với ủy ban thanh tra kỷ luật thẩm vấn, y cứ câm lặng như hến không nói một lời.
– À..cô nói lời này làm tôi mới nhớ tới, cô xem qua một chút cái này, có thể là sẽ có manh mối để cô tìm hiểu.
Trịnh Minh Đường đứng dậy quay trở lại sau cái bàn làm việc, từ trong ngăn kéo lấy ra một phong thư, đưa cho Lâm Xuân Hiểu.
Lâm Xuân Hiểu lấy ra xem xét, ánh mắt sáng lên, nhưng ngay lập tức cũng hiểu cái gì, không khỏi ngẩng đầu liếc nhìn Trịnh Minh Đường.
– Bí thư Trịnh, vật này ở đâu ra?
– Là ai trực tiếp nhét vào trong nhà của tôi đấy, tôi cũng lấy làm quái lạ, nhưng khi tôi xem những tấm ảnh có hiện lên ngày tháng, thì mới hiểu được dụng ý người này, những hình này chụp vào ngày mở đấu thầu, ngày đó chủ nhiệm Lâm cũng đã ở đúng không ? Cho nên tôi cảm thấy những vật này đối với chuyện các người đang tìm kiếm manh mối chắc có điểm tác dụng.
– Bí thư Trịnh, cám ơn ông, tôi sẽ lập tức điều tra kỹ càng, nếu có tình huống gì, tôi sẽ gặp lại ông sau nhé.
Lâm Xuân Hiểu đứng lên nói ra.
– Được, chỗ này của tôi lúc nào cũng hoan nghênh chủ nhiệm Lâm đến.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/08/2017 23:36 (GMT+7) |