Cho nên tối qua tôi lấy những suy nghĩ trong lòng mang ra nói hết với Thuyền. Tưởng nàng phản đối, nhưng không ngờ rằng nàng lại e thẹn đồng ý, điều này làm tôi vô cùng hưng phấn.
Ba cũng không phải người ngoài, mẹ tôi mất sớm, một mình ba gà trống nuôi con, dưỡng dục tôi thành người, cả đời này tôi cũng không thể báo đáp hết công lao của ba. Nếu Thuyền còn giúp ba được phần nào, cũng như giúp tôi báo đáp ân tình đó rồi.
Nếu Thuyền cùng người đàn ông khác phát sinh mối quan hệ, tôi tuyệt đối không tha thứ. Nhưng ba đã 60 tuổi, đã trải qua trăm ngàn cực khổ mà không một lời than thở, giờ hai vợ chồng tôi phải tranh thủ thời gian để cho ba hưởng phước, sợ không còn cơ hội vì cuộc sống vốn vô thường.
Hiện tại cái triệu chứng mà ba mắc phải, đã có cách giải quyết, tôi thật sự hy vọng Thuyền sẽ bỏ qua những mặc cảm, cấm kỵ, một lòng giúp ba giải quyết.
– Anh, anh dậy hồi nào vậy? Đang suy nghĩ gì đó? Nghe Thuyền hỏi, tôi cắt ngang dòng suy nghĩ, giật mình. Nhìn qua thì thấy đôi mắt tròn xoe xinh đẹp của vợ đang nhìn mình chăm chú.
– Em dậy rồi hả, anh có nghĩ gì đâu, giờ việc nhà có ba làm rồi, sao em không ngủ thêm một chút?
– Quen giấc rồi, tới giờ này là tự nhiên thức dậy, anh, anh mới suy nghĩ chuyện gì đó? Thuyền vừa hỏi vừa lấy tay sờ sờ vào đầu ti của tôi. Gò má trắng hồng của nàng thì đặt lên đầu ti còn lại.
– Anh có suy nghĩ gì đâu mà, không biết ba trong bệnh viện thế nào rồi? Tôi nói để Thuyền nghĩ rằng mình đang lo lắng cho tình hình của ba vợ.
– Không phải là ba ổn rồi sao, anh có gì mà lo lắng nữa. Em thấy anh đang nghĩ chuyện khác, đúng không? Thuyền đúng là thấu hiểu và tinh tế, nhìn ra được tôi đang nghĩ đến chuyện khác. Tôi nghe xong, lúng túng cười nói:
– Haiz, em à, đúng là không có chuyện gì giấu được em hết.
– Được rồi, anh không cần suy nghĩ nữa, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên, nếu anh không ghen, thì lần sau… em cho ba sờ vào vú một lần… Thuyền mang nét ngượng ngùng nói với tôi rồi rúc vào ngực, trông đáng yêu vô cùng. Thì ra nàng đã nhìn thấu được chuyện tôi đang nghĩ, không cần tôi phải nói ra.
Thấy nàng thẹn thùng, tôi càng hưng phấn, vội vàng nói: “Em à, làm sao mà anh có thể ghen đâu chứ. Em cũng biết anh là người có chút suy nghĩ biến thái loạn luân mà.”
– Em biết là anh hư hỏng rồi mà haha! Thuyền cười duyên nói với tôi.
– Hì hì, em mà giúp anh thỏa mãn được mấy suy nghĩ đó, anh càng yêu em nhiều hơn.
– Chà chà, đem vợ mình đưa vào tay người đàn ông khác, còn nói yêu vợ, khó tin ghê! Đến lúc đó ghen lên, em chịu không nổi đâu à!
– Ơ, em đã giúp ba… thủ dâm 2 lần rồi, anh có ghen tuông chưa? Có thương em nhiều hơn không? Em không nhận thấy anh càng yêu thương em hả? Có không? Có không? Haha… Tôi nói xong liền lấy tay chọt vào nách Thuyền, chọc lét rồi cười ha hả.
– Haha… buông ra… haha… nhột em, buông… haha… – Thuyền nhột chịu không nổi la lên. Tôi mới chịu buông tay ra, nhìn nàng càng cười càng thấy đáng yêu, xinh đẹp.
– Anh mà coi thường em, em sẽ không nhìn mặt anh nữa.
– Coi thường đâu nè, em biết rõ là anh không ghen, cũng sẽ thương em nhiều hơn mà lại nói anh như vậy, rốt cuộc là ai coi thường ai đây? Haha!
– Được rồi được rồi, cho dù là coi thường thì sao đâu, hehe! Thuyền nói xong lại rúc vào lòng tôi tò mò hỏi: ‘Nhưng mà không biết ba sẽ nghĩ gì, có hậu quả gì không nữa?
– Anh đâu biết được, chuyện này phải hỏi em chứ!
– Sao hỏi em, em đâu có biết! Thuyền trợn mắt nhìn tôi một cái.
– Em cùng ba đã tiếp xúc thân mật với nhau, không hỏi em thì hỏi ai? Uida đau quá… Tôi đang nói tự nhiên thấy hông đau nhói, nhíu mày kêu lên.
– Ai cùng ba tiếp xúc thân mật? Anh nói ai tiếp xúc thân mật? Thuyền nhéo vào hông tôi, nghiến răng hỏi.
– A ui da… em buông ra đi, đau quá, em muốn giết chồng hả… Anh sai rồi uida!
– Sau này không được nói như vậy biết chưa? Thuyền nói xong buông tay ra.
Cốc cốc! Cửa phòng có tiếng gõ, sau đó là tiếng ba tôi truyền vào: “Phong, Thuyền, hai đứa dậy chưa, dậy đi!” “Mới 7 giờ mà ba, có chuyện gì không ba?” Tôi nghe liền cảm thấy có chút kỳ lạ, ba chưa bao giờ gõ cửa phòng tôi, cũng không gọi chúng tôi thức dậy, giờ vẫn còn sớm, sao ba lại gõ cửa, chắc là có chuyện gì!
– Cũng không có gì, ba hứa vào bệnh viện thăm anh sui sớm, sợ đi trễ lại không hay. Ba muốn nhờ con chở đi bệnh viện. Tôi nghe rõ giọng khàn khàn của ba.
Nhưng trong đầu lại lóe lên ý nghĩ, không phải Thuyền đang nằm trên giường, mặc đồ ngủ gợi cảm hay sao. Hay là giờ mình mở cửa, tôi nghĩ đến đây liền hứng lên, xuống giường đi tới cửa phòng nói: ‘Ba, vẫn còn sớm, lát nữa con chở ba đi! Tôi nói xong liền xoay người lại nhìn Thuyền nằm trên giường, nàng không có đắp mền, mặc bộ váy ngủ màu hồng mỏng tang nhìn thấu vào bên trong, lộ cả áo cánh và quần lót. Váy nàng lộ hết cặp đùi trắng nõn nà, thon dài miên man.
Thuyền nằm ở tư thế này, nhìn vào khiêu khích, ngay cả tôi cũng không khỏi nuốt nước bọt. Tôi hưng phấn cực điểm, nếu giờ mở cửa phòng, ba nhìn vào thấy Thuyền khêu gợi như vậy, kết quả sẽ ra sao? Bệnh của ba sẽ tái phát sao? Thuyền có giận không? Nhưng đầu óc tôi lúc này đã bị những ý nghĩ loạn luân xâm chiếm, bất chấp hậu quả. Tay tôi không thể điều khiển được nữa, cầm lấy tay nắm cửa, vặn chốt.
Nhưng tôi lập tức trấn tĩnh lại, nếu mở ra làm ba tái phát, mà Thuyền tức giận lên rồi không chịu thủ dâm giúp cho ba, thì phải làm sao? Tôi nghĩ lại, toan bấm khóa cửa, nhưng đã chậm rồi, ba từ bên ngoài đẩy vào, tôi hoảng sợ, đầu tiên là ngẩn người, sau đó thấy ba đứng ở cửa, hai mắt nhìn chằm chằm vào Thuyền.
“Á…” Thuyền sợ ngây người, nhưng sau đó chợt nhớ ra đang mặc hở hang, la lên một tiếng rồi vội vàng lấy mền trùm kín mít.
– A… ba xin lỗi… Ba thấy con mở chốt cửa, tưởng hai đứa thay đồ xong xuôi sắp đi ra, tiện tay đẩy vào… Ba thấy Thuyền la lên, liền chuyển hướng sang nhìn vào tôi, lúng túng nói.
– À… ừm… không sao… không sao đâu ba… Tôi chưa nói xong thì cửa phòng bị ba đóng lại, không biết nói gì thêm nữa.
– Anh!!! Anh lại đây cho em! Thuyền nằm trên giường thấy cửa đóng lại, liền ngồi dậy nhìn tôi, giận dữ hét lên. Tôi biết bão tới, biết lỗi, liền cúi đầu đi lại giường.
– Anh nói cho em biết, chuyện vừa rồi là sao? Thuyền sợ ba vẫn đang đứng ngoài cửa, giận dữ nhưng vẫn kìm giọng nói vừa phải.
– Anh cũng đâu biết… em không nghe ba nói hả, ba tưởng mình mặc đồ kín kẽ hết rồi mới đẩy cửa vào… Tôi chống chế.
– Anh đừng có xạo, anh cố ý, cửa phòng khóa trái, làm sao ba đẩy vào được? Anh mà không nói rõ ràng, em giận anh luôn! Hừ! Thường khi giận lắm, Thuyền mới hừ một tiếng như vậy. Tôi nghe âm thanh đó, biết là không thể chống cự được, bèn chạy đến cạnh vợ, lựa lời ngon ngọt nói:
– Em bớt giận, coi coi em xinh đẹp vậy, giận là mau già lắm nha. Việc vừa rồi là anh sai, làm em giận, anh thành tâm xin lỗi mà! Được không em? Thuyền thấy tôi hối lỗi, nhẹ giọng lại trả lời:
– Nhìn thái độ thành khẩn, biết nhận sai, lần này tạm tha cho anh, nhưng mà phải nói rõ ràng, vừa rồi là sao hả?
– Không lẽ em không biết chuyện gì hả? Thấy Thuyền tha lỗi, tôi vui mừng nói.
– Em tất nhiên biết! Nhưng muốn nghe anh tự nói ra. Tôi thấy điệu bộ nàng giận nhưng rất dễ thương, cứ nhìn chằm chằm không nói gì.
– Này, sao anh im lặng, nhìn em làm gì? Thuyền vừa nhẹ giọng giờ lại như giận dữ lên, hỏi tôi. Giật mình, tôi trả lời:
– Hì hì, em à, em giận mà cũng đẹp nữa!
– Bớt xạo, bớt cợt nhả, em hỏi thì trả lời! Nói hay là không? Hừ!
Thuyền lại Hừ một tiếng, tôi hoảng sợ, nàng đang nghiêm túc chờ tôi nói. Trước khi có lần nàng Hừ một tiếng nhưng tôi gân cổ cãi lại, kết quả là không thể vào phòng ngủ trong 3 ngày liền. Một lần khác, nàng Hừ một tiếng mà cả tuần không thèm nói chuyện với tôi. Nên giờ mỗi lần nghe Hừ là tôi biết không xong rồi.
– Em à, bình tĩnh, đừng làm anh sợ mà!
– Vậy thì nói đi!
– Em à, thì anh lại có ý nghĩ biến thái một chút, đầu óc không được tỉnh táo, bị kích thích không kiềm chế được mới mở khóa phòng. Nhưng mà lúc đó anh đã tính khóa lại rồi, nhưng ba đẩy vào nhanh quá anh không phản ứng kịp. Tôi thành khẩn khai báo, mong được nàng tha thứ.
– Em hỏi vậy thôi chứ em biết, nhưng mà sau này những chuyện quan trọng anh phải nói trước với em, tự làm như vậy là không được. Vừa rồi em chỉ mặc váy ngủ, lỡ em không mặc gì, để ba nhìn thấy thì có chết hay không hả?
– Anh biết rồi, anh biết rồi, lần sau anh sẽ nói cho em nghe, vừa rồi bất ngờ quá nên… Tôi nói xong tự nhiên sực nhớ, ba vừa nhìn thấy Thuyền mặc hở hang vậy, có khi nào phát bệnh rồi không liền hô lên một tiếng ‘Á’.
– Anh sao vậy. Thuyền nghe tôi hô lên, hai mắt nhìn tôi chằm chằm.
– Em ơi, có khi nào lúc nãy, ba bị phát bệnh không?
– A… Thuyền nghe xong sắc mặt cũng thay đổi, nhớ lại đúng là ba vừa nhìn thấy mình hở hang, lấy tay che miệng la nhẹ một tiếng, sau đó nóng nảy nói tôi:
– Anh còn ngồi trơ ra đó làm gì, không mau đi xem ba sao rồi?
– Để anh đi liền! Tôi chạy ra ngoài mà không mặc gì thêm ngoài cái quần đùi.
Thuyền ở lại cũng vội vội vàng vàng bước vào nhà vệ sinh, cởi áo ngủ thay bằng một bộ áo liền váy. Nàng rửa mặt mà trong lòng ngổn ngang. Một bên là muốn ba đừng có chuyện gì, một mặt lại muốn ba tái phát triệu chứng khó chịu kia…
Tôi chạy ra ngoài phòng khách, nhà bếp đều không thấy ba, chạy tiếp vào phòng bé Mây nhưng cũng không. Con gái tôi lúc này đã thức dậy, thấy tôi vào liền nói: “Ba ơi, giúp con thay đồ, con muốn đi học!”
Tôi đang gấp gáp, chỉ kịp dỗ con gái vài câu rồi bước ra ngoài, nhìn thấy cửa phòng ba đóng kín, tôi biết ba đã về phòng và chắc chắn có chuyện gì xảy ra.
… Bạn đang đọc truyện Cha con chung vợ tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/cha-con-chung-vo/
– Ba sao rồi anh? Thuyền vừa thấy tôi bước vào liền hỏi, nàng cũng sốt ruột như tôi, nếu ba tái phát thì tôi chẳng thể làm gì, tất cả chỉ trông chờ vào Thuyền mà thôi.
– Phòng khách, phòng ăn đều không thấy ba, anh trở lại thì thấy phòng ba đang đóng cửa. Anh nghĩ ba đang ngồi trong phòng.
– Vậy có khi nào ba tái bệnh rồi? Thuyền hỏi mà sắc mặt hiện lên một cảm giác không may.
– Anh không biết nữa, à, con gái vừa thức dậy, em qua thay đồ cho con trước đi, để anh qua phòng ba.
– Vậy cũng được, em qua phòng con, mong là ba không sao.
Tuy rằng biết bản thân có sở thích loạn luân, nhưng trong lúc này tôi đặc biệt lo lắng cho tình hình của ba. Lại nghĩ tới lúc này còn chính tay mở khóa cửa làm ba đi vào, giờ tôi hơi sợ hãi, sợ ba phát bệnh, hận chính mình trong lúc không kiềm chế có thể gây ra khó chịu cho ba.
Tôi không dám nghĩ lâu hơn, mặc quần áo rồi bước lại cửa phòng ba, tần ngần một lúc rồi mới gõ cửa: “Ba ở trong đó hả?” Trong phòng không có chút động tĩnh, tôi lo lắng lại gõ cửa: “Ba, ba có trong phòng không?”
– Con ơi… Con để ba về quê đi… Trong phòng đột nhiên có tiếng ba vọng ra, giọng khó chịu, khổ sở.
– Ba, sao lại nói vậy nữa rồi, không phải chúng ta đã bàn với nhau rồi mà, giờ sao ba lại nói như vậy nữa.
– Phong à… nơi này không hợp với ba rồi… ba muốn về quê… con đừng giữ ba ở lại… Con đi mua vé xe cho ba về đi… chiều nay ba lên đường về quê là êm chuyện… Ba lại nói vọng ra.
Tôi đứng ngoài cửa nghe vậy, mồ hôi chảy lạnh cả trán, ghé vào cửa phòng nói tiếp: “Ba, con vào trong nói chuyện được không?”
– Phong… con đừng vào, không cần nói gì nữa… ba không muốn làm trò hề trước mặt con vì căn bệnh này… lòng ba đã quyết… chiều nay ba về quê… đúng… đúng rồi… ba nấu cơm sáng rồi… hai đứa ăn đi rồi còn đi làm… không cần vào đây… ba cũng làm bữa sáng cho anh sui… con giúp ba đưa vào bệnh viện, nói với anh sui là… ba không đi được… nói là ba phải về trong chiều nay… xin lỗi anh sui vì đi mà không chào hỏi gì cả…
Tôi càng nghe ba nói, nước mắt càng chảy ra, tôi không biết phải trả lời thế nào, chỉ đau lòng và rơi nước mắt. Mỗi lần ba bị tái bệnh là rất khó chịu, đau đớn, nhưng mà vẫn lo cho chúng tôi từng bữa ăn…
– Anh, anh sao vậy? Thuyền dẫn bé Mây từ phòng ra, thấy tôi đang đứng gục ở cửa phòng ba, lại còn thút thít, nên mới ngạc nhiên hỏi. Tôi nén lại rồi nói: “Em đưa con gái đi nhà trẻ đi, anh ở lại đây coi chừng ba!”
Vợ tôi ngay lập tức nhận ra có vấn đề, thậm chí là vấn đề nghiêm trọng, nếu không thì sao mà tôi lại khóc như vậy. Nàng mới vội nói với bé Mây: “Con ngoan, đi ra phòng khách đợi một chút đi…” Con gái của chúng tôi ngoan ngoãn nghe lời, liền đi tới phòng khách.
Lúc này Thuyền tỏ ra rất bình tĩnh, dù thấy tôi khóc và lờ mờ đoán ra tình hình của ba. Nàng nhẹ nhàng hỏi: “Anh, ba không chịu mở cửa hả anh?”
– Ừ, ba tự nhốt mình trong phòng, lại đòi về quê. Ba còn dặn là bữa sáng làm xong rồi, dặn mình ăn sáng rồi mới đi làm, không cần quan tâm. BA còn chuẩn bị đồ ăn cho ba em, còn gửi lời chào từ biệt nữa. Tôi nói mà nước mắt không ngừng chảy ra.
Thuyền nghe xong mặt xúc động, nói: “Anh, giờ anh đưa con gái đi nhà trẻ, rồi đưa đồ ăn vào bệnh viện và đi làm đi, ở đây giao cho em!”
– Em, vậy là sao… Tôi bỗng ngạc nhiên, nhưng sau đó trong lòng đã đoán được sự việc.
– Anh nghe lời em, cứ đi làm mấy việc em vừa nói, xong rồi lên công ty làm việc. Em cũng tranh thủ để đi làm, anh yên tâm, em không để ba về quê đâu. Thuyền khẳng định chắc nịch cho tôi yên tâm.
Tôi thấy thương Thuyền quá, vừa rồi còn giận dữ với tôi trong phòng, giờ lại sẵn sàng vì tôi mà giải quyết mọi thứ, tôi nói với nàng bằng giọng cảm kích: “Em, anh không biết phải báo đáp thế nào cho em, anh… anh thật sự rất biết ơn em!”
– Anh thôi nha, được rồi, đừng có như con nít vậy, để con gái mình thấy không hay đâu. Thuyền vừa nói vừa vỗ lên lưng tôi, an ủi rồi lấy hay bàn tay lau nước mắt cho tôi. “Anh… anh…”, tôi không thể nói nên lời, nàng thật sự quá tốt, vì ba tôi mà gạt hết mọi thứ, sẵn sàng giúp ba giải quyết. Bây giờ tôi đã không còn có những ý nghĩ biến thái, chỉ lo lắng cho ba và Thuyền.
– Em anh cảm ơn em! Tôi nói rồi vào phòng vệ sinh rửa mặt, bước ra đã không thấy Thuyền đứng ở cửa phòng ba nữa. Tôi tự nhủ nàng không thể đi vào nhanh như vậy được, liền bước ra phòng khách, thấy vợ đang đút cho con gái ăn.
– Anh cũng ăn sáng đi, xong rồi còn đi làm. Thuyền quan tâm tôi.
– Anh không đói, không ăn đâu! Tôi vì lo chuyện của ba mà không còn muốn ăn gì, nên trả lời với Thuyền như vậy.
– Haiz, ba đã dậy sớm chuẩn bị, anh cũng phải ăn một chút chứ, không ăn lát đi làm đói bụng bây giờ!
Tôi nghe nàng nói thêm một câu, ráng ngồi vào bàn ăn một chén, đồ ăn ba làm không chê vào đâu được, nhưng bây giờ tôi không còn quan tâm đến mùi vị, ăn chỉ để no và Thuyền đỡ lo.
Tôi trở lại phòng khách, Thuyền đã đút cho con gái xong, đang ngồi chỉnh quần áo lại cho bé Mây và nói: “Con gái ngoan, giờ ba đưa con đi nhà trẻ, con đi đến đó phải ngoan ngoan, nghe lời cô biết chưa?”
– Dạ, con ngoan, con ngoan! Con gái tôi nhanh nhảu trả lời. Thuyền nựng mặt con gái một cái rồi nói: “Giờ con theo ba đi nhà trẻ nè!” Tôi nắm tay con gái dẫn đi, tay xách 2 cái cặp và tiến ra cửa. Bất giác tôi quay đầu nhìn lại, thấy Thuyền cũng nhìn theo chúng tôi. Hai ánh mắt chạm nhau, Thuyền đang có vẻ ngượng ngùng, tôi liền nhớ lại sau khi hai cha con chúng tôi bước ra ngoài, đóng cửa lại, Thuyền sẽ vào phòng ba, sau đó sẽ cởi quần giúp ba…
Có lẽ nãy giờ đã bình tĩnh, những ý nghĩ loạn luân đã bắt đầu trở lại, khiến tôi hưng phấn, nhưng vẫn có chút ghen tuông ở trong lòng, bây giờ suy nghĩ của tôi khó lòng mà giải thích bằng lời.
– Anh lái xe cẩn thận nha! Thuyền thấy tôi nhìn lại, liền hé miệng cười nói.
– Anh đi trước, ở đây giao cho em, em cực khổ rồi!
– Nè, anh cầm cái này theo, nếu không có thời gian ghé bệnh viện thì cầm lên công ty ăn lúc đói, nãy anh ăn nhanh chắc không ăn nhiều, không no đâu! Thuyền vội lấy hộp cơm trên bàn đưa cho tôi rồi dặn dò.
– Giờ cũng còn sớm, anh ghé bệnh viện đưa cho ba em.
– Vậy được rồi, anh mau đi đi, byebye 2 cha con!
– Byebye mẹ! Bé Mây giơ bàn tay bé nhỏ ra chào tạm biệt với Thuyền, rồi theo chân tôi ra cửa thang máy.
Sau lưng, tiếng cửa nhà đóng lại làm tôi hơi chột dạ, trong đầu nghĩ ra rất nhiều kịch bản. Nhưng giờ bao việc, tôi không có thời gian đứng suy nghĩ, liền đưa bé Mây đến nhà rẻ. Nhưng xuống tới tầng hầm, trong đầu lại nghĩ tới cảnh vợ và ba mình ở trong phòng, đột ngột hưng phấn.
Nhưng tôi phải tập trung lái xe đưa con gái đến nhà trẻ, rồi ghé ngang bệnh viện. Vào tới hành lang dẫn tới phòng bệnh của ba vợ, tôi thấy mẹ vợ đang ngồi, có vẻ buồn.
Mẹ vợ tôi tuy rằng 49 tuổi, nhưng giữ gìn nhan sắc rất khéo léo, da của bà cũng trắng nõn như vợ tôi, dáng người cũng cao cao, dù không còn xuân sắc nhưng ở tuổi này, ít người được như bà. Thuyền vẫn hay nói nét đẹp được di truyền từ mẹ.
Mẹ vợ đang ngồi suy tư chuyện gì, tôi đi đến cũng không hay biết. Tôi lên tiếng hỏi: “Mẹ, mẹ sao vậy, hình như mẹ không được vui.” Mẹ hơi giật mình vì tôi hỏi bất ngờ: “Con tới hồi nào sao không lên tiếng, làm mẹ sợ muốn chết!”
– Haha, mẹ, con có hù mẹ đâu, sao mẹ sợ vậy.
– Mẹ mà có gì là hai người cùng nằm viện thật đó. MÀ ba con đâu, ổng nói nay qua đây sao giờ chưa thấy? Tôi nghe xong lại nghĩ tới chuyện hai người ở nhà, không biết giờ vợ và ba tôi đang làm gì. Trong lòng lại hưng phấn kèm chút ghen.
– Con sao vậy, đang suy nghĩ gì hả?
– Ơ dạ, không có gì đâu mẹ! À, đúng rồi, ba con hôm nay thấy hơi mệt nên nói con mang bữa sáng qua cho ba vợ ạ.
– À… vậy hả…
– Mẹ sao vậy? Tôi thấy mẹ cũng đang suy nghĩ gì đó nên hỏi.
– Ba mẹ vừa cãi nhau…
Hèn gì thấy mẹ ngồi ở cửa phòng có vẻ buồn buồn, thì ra là cãi nhau, tôi mới hỏi: “Sao lại cãi nhau ạ? Là vợ chồng, nhịn ba một chút đi mẹ, ba đang bệnh nữa!”
– Ổng đòi mẹ về nhà, để ba con qua đây nói chuyện mới chịu nổi. Con biết tính ổng ngang ngược mà, mẹ chịu đựng mấy chục năm rồi còn gì!
– Mẹ đừng tức giận, mấy chục năm nhịn được, giờ cũng không phải vấn đề, vui lên một chút là ổn, hihi. Tôi an ủi mẹ.
– Được rồi, con tới đây rồi, mẹ cũng đỡ buồn, vào trong đi con. Tôi đi cùng mẹ vào phòng ba vợ đang nằm.
– Ba cảm thấy sao rồi, có khỏe hơn hôm qua không? Tôi hỏi, nhưng thấy ba đang vắt chân lên đọc báo, rất thoải mái tự nhiên, nhìn không giống như người đang bệnh.
– Phong đó hả, ủa, mà ba con đâu rồi? Buông tờ báo xuống, ba hỏi tôi.
Tôi nhớ tới tình huống ở nhà, lúc này Thuyền có thể đang ngồi ở mép giường, còn ba nằm ở trên giường, quần bị kéo xuống đầu gối, Thuyền đang dùng tay để giúp ba thủ dâm… Chỉ cần nghĩ vậy thôi, tôi cũng thấy hưng phấn lạ thường.
– Con sao vậy Phong, ba hỏi con không nghe hả? Ba vừa kéo quần tôi, vừa hỏi. Tôi mới giật mình, hoảng hồn lại: “Ba… ba… ba con có chút không khỏe trong người nên dặn con mang bữa sáng qua đây. Tự tay ba con nấu đó!”
– Haha, anh sui đúng là thông gia tốt, còn tự tay nấu bữa sáng cho mình! BA vợ tôi cười haha, nhưng sau đó nhớ lại liền hỏi: “Mà anh sui bị gì, có ổn không?” “Dạ, ba chỉ bị cảm nhẹ thôi, không có gì nghiêm trọng đâu ạ!”
Tôi trò chuyện thêm một chút rồi chào từ biệt ba mẹ vợ, lái xe đến công ty mà trong lòng lúc nào cũng có những suy nghĩ vẩn vơ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cha con chung vợ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Cho người khác đụ vợ mình, Dâm thư Trung Quốc, Đụ lỗ đít, Truyện bóp vú, Truyện dịch, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện NTR, Truyện sex cuckold |
Tình trạng | Update Phần 117 |
Ngày cập nhật | 14/08/2022 12:39 (GMT+7) |