Một lão vẫn đang nâng cái chai xanh xanh cũ kỹ tu ừng ực. Nuốt xong mấy ngụm tràn cả ngoài mép, lão ựa lên một hơi nồng nặc mùi rượu mạnh. Lão hà một hơi rồi ư ử ngân nga mấy câu văn vẻ bằng cái giọng lè nhè không rõ chữ:
– Thời gian trôi qua, gió bay bay…
Lão bên cạnh như nhớ ra chuyện gì bèn huých vai:
– Ông có nghe tin gì chửa?
– Hở?
Hai lão chụm đầu thì thầm bí hiểm nhưng vẫn không quản được cái giọng oang oang của bản thân đang vang khắp ngõ vắng:
– Ông có biết về căn nhà ở cuối đường…
Ngửa đầu dốc cạn mấy giọt rượu cuối chai, nhưng bạn chí cốt đang nói lửng lơ lại dừng, nên lão cũng hé mắt ra nhìn:
– Sao không nói…
Lão ngẩng đầu thúc giục. Nhưng cũng đành bỏ lửng nửa câu bên mép với bộ ria dài lởm chởm. Đôi mắt ti hí bỗng to ra bất thường! Bởi ngược chiều với hai lão, như bừng sáng giữa đêm tối, một bóng dáng yểu điệu đang cúi đầu chậm rãi bước đi.
Dưới ánh đèn mờ mịt, cô gái rất trẻ, chẳng chút phấn son, nhưng lại mang một vẻ đẹp thanh xuân rực rỡ. Gương mặt trái xoan hoàn mỹ. Làn da trắng nõn với sắc hồng phơn phớt Mắt ngọc mày ngài như điểm ý cười quyến rũ. Đôi môi đỏ mọng với đường lượn sóng nhè nhẹ như một nụ hoa chúm chím.
Một nét đẹp cực phẩm!
Cô hoàn toàn dửng dưng đi phớt qua hai lão. Khuôn mặt chẳng hề có chút cảm xúc, dù vui buồn hay hờn giận. Chẳng cần chào hỏi. Cũng như chẳng quản ánh mắt họ đang dán lên thân thể mình! Cô đi ngang qua, để lại trong bốn con ngươi già một bóng lưng uốn lượn và cặp mông tròn lẳn sau lớp quần jean đã bạc màu.
Hai lão già ngẩn ngơ nhìn theo cô gái được vài bước, thì thấy cô dừng chân trước cổng của căn nhà to lớn nhất làng. Đây là nơi ở của ông Phú, người giàu nhất cái Tỉnh thành này, cũng là người mà khắp cái làng này, ai ai cũng vừa kính vừa sợ…
Ông Phú đã rất lớn tuổi, về làng này đã được chục năm có lẻ. Nơi đây không phải xuất thân của ông. Chỉ là ông chọn làm nơi an hưởng tuổi già! Ông về đây xây lên cái biệt thự to lớn này, trên mảnh đất lớn nhất và đẹp nhất của làng. Trước cổng là con đường trải nhựa mà ông tự bỏ tiền đóng góp cho làng. Bên hông là con sông nhỏ róc rách chảy xuôi.
Hiện tại, ông Phú đang đứng trước cổng, nói với cô gái trẻ kia:
– Vào đi!
Hai lão già say cũng đã khuất bóng sau ngã rẽ từ lúc nào. Chỉ còn cô gái cúi đầu ngần ngừ cất bước. Ông Phú nghiêng đầu thúc giục:
– Muốn kiếm tiền không? Em càng làm sớm thì càng được về sớm nấu bữa tối cho gia đình!
Cơn gió thổi qua! Mái tóc dài bay trong gió! Bước chân ngần ngừ cũng đã nhanh hơn…
… Bạn đang đọc truyện Bí mật sau cánh cửa tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/bi-mat-sau-canh-cua/
Trong căn biệt thự xa hoa, một căn phòng rực sáng ánh đèn hoa lệ!
Ông Phú với mái tóc bạc trắng, đang phơi cái thân già nhăn nheo. Ánh mắt đăm đăm chăm chú, tay sục nhẹ cái dương vật, nhìn cô gái trẻ đang từ từ cởi từng lớp áo…
Cô gái chẳng hề nói năng, chẳng thay đổi sắc mặt, cúi đầu, tuột nốt chiếc quần con ôm sát bờ mông thật đẹp. Bàn tay thả nhẹ, chiếc quần con rơi xuống đất, cùng với mớ quần áo ngổn ngang. Cô cúi người, bò dần lên giường, hướng về nơi đang căng dần đợi cô!
Chùn chụt! Soàm soạp!
Ông Phú mỉm cười nhìn chăm chú đôi môi đỏ mọng ôm lấy cái dương vật to dài. Tiếng xì xụp nhanh dần! Ông Phú thở dốc, khuôn mặt già ửng đỏ:
– Sướng lắm! Ta mừng vì đã bỏ công dạy em! Nhớ lần đầu gặp nhau, em còn chả làm ta lên được… Nhưng giờ, em đỉnh hơn cả bọn gái chuyên ngành!
Tiếng xì xụp vẫn đều đều! Dương vật ông Phú căng lên hết cỡ. Ông giơ tay luồn qua mái tóc mềm mại, sờ lên bờ vai thon thả, hưởng thụ vẻ mịn màng của làn da tươi trẻ:
– À mà nhắc mới nhớ, em định…
Cô gái vẫn ngậm đầy cuống họng ngước lên nhìn ông, nghe ông ta nói:
– Bú nó tới bao giờ nữa?
Bàn tay khô đét nhăn nheo đã lần đến bờ mông xinh đẹp, giơ ra một ngón, luồn lách vào khe lạch:
– Em ướt đẫm rồi phải không?
Ông ta vẫn độc thoại trong hơi thở hổn hển, khi ấn hết cái dương vật căng lên và gân guốc như của một thanh niên trẻ, vào cái lồn ướt nước do ngón tay ông ta:
– Ta cảm thấy như trẻ ra 30 tuổi!
Bóp chặt đôi mông trắng trẻo bằng cả hai tay, ông ta đẩy không ngừng vào phía sau cô gái đang cắn răng chịu đựng. Từng cái lắc lư dồn dập, như muốn bẻ đôi chiếc eo mong manh nhỏ bé!
– Hồi bằng tuổi em, vợ ta không giỏi thế này! Kỳ lạ nhỉ? Ta có việc muốn nhờ… hờ hờ… Chỉ một lần thôi…
Nhóp nhép!
Cô gái vẫn chỉ cắn chặt hai hàm răng đều tăm tắp!
– Ta muốn nghe em rên!
Tét tét!
– Em không hét lên lúc ta nện em hay đánh em… hư… Ta không thể trả tiền để em rên à? Nhưng em biết gì không… hờ hờ… Em càng làm vậy thì đàn ông càng bị kích thích!
Ông Phú vỗ mạnh đến nỗi một bên mông đã đỏ rực một dấu tay! Nhưng dương vật ông vẫn không ngừng nghỉ… đâm chọc… Ông cúi người áp sát chiếc lưng ong, thò tay xoa nắn bầu ngực mơn mởn. Bàn tay thô ráp tha hồ ngắt nhéo, vân vê nơi đầu vú mịn màng. Ông liếm láp một bên tai đã ửng đỏ:
– Em ăn gì mà lớn lên ngon như thế này nhỉ?
Một bàn tay ông sờ đến viên ngọc giữa hai chân run rẩy:
– Nhìn em chảy nước này… khiến ta phấn khích vô cùng… hà hà… khít chặt lấy con cu của anh… rất sướng!
Ông Phú thúc thật nhanh, rồi vội vàng rút ra bắn đầy trên lưng của cô gái trẻ… Nhìn cô run run xoay người trở lại, ông vung vẩy nốt vài giọt trắng đục lên mặt cô, mỉm cười hài lòng:
– Em chăm chỉ lắm! Lần nào cũng tới bú rồi nện! Bây giờ em muốn thêm tiền không? Nếu em bú thằng nhỏ của ta, ta sẽ trả gấp đôi?
Cô gái chỉ ngẩng khuôn mặt rịn mồ hôi liếc ông, rồi xoay người xuống giường mặt, mặc lại từng mảnh quần áo! Dường như chẳng để tâm với đề nghị nhiều tiền hơn!
Nhìn chăm chăm vào cơ thể đẹp như một tuyệt tác điêu khắc. Thậm chí còn đẹp hơn khối người siêu mẫu nơi thành thị mà cả đời ông Phú từng nhìn thấy! Ông châm một điếu thuốc, than thở:
– Tiếc thật! Ta còn không được ra thêm lần thứ hai! Em về luôn à? Tại sao em có thể bú nó trước khi cho vào bên trong… nhưng em lại ghét bú nó khi có nước của bản thân? Ta nói là trả gấp đôi đấy? Gấp ba nhé?
Chiếc quần lót đã được kéo lên, che đi khe mông quyến rũ. Khiến ông Phú không kiềm được mà nhào tới, thò tay nắn bóp:
– Chúng ta quen nhau cũng lâu rồi, ta cũng đã tiêu rất nhiều tiền để nện em rồi! Vậy bắn bên trong tốn bao nhiêu tiền em mới chịu đây? Hay em để dành nó cho ai?
Cô gái vẫn lẳng lặng liếc nhìn, rồi đẩy tay ông Phú ra, tiếp tục mặc quần áo!
Nhìn đôi mắt long lanh như hai viên ngọc lấp lánh dưới ánh đèn, ông Phú cũng chẳng ép buộc, để cô ra về.
Khi cô xỏ xong chiếc giày bệt cũ xỉn trước cửa nhà, thì nghe tiếng trầm ấm của một người đàn ông trẻ:
– Lâu rồi không gặp!
Cô quay đầu, nhận ra đó là anh Thiện, con trai út của ông Phú, vừa trở về. Cô cúi đầu lễ phép, cất lên một thứ âm thanh ngọt ngào:
– Chào anh!
Thế rồi cô gái lại tiếp tục không cảm xúc, để lại thêm một người đàn ông sau lưng, giương mắt nhìn theo vẻ đẹp của cô!
Tám giờ tối…
Cô bước chân vào cửa nhà mình. Đó là một căn nhà gạch đỏ, nhỏ bé. Chỉ rộng chừng 20 mét vuông. Dù đã thấm mệt, nhưng lịch trình hàng ngày của cô vẫn chưa xong.
Mặc kệ âm thanh từ chiếc tivi cũ đang ồn ào, nhìn một người đàn ông đang nằm ngủ quên, cô cúi người nhấc lên một chiếc chai nhựa, chứa đầy thứ chất lỏng màu vàng sẫm màu.
Và…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bí mật sau cánh cửa |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Lão già bẩn bựa |
Tình trạng | Update Phần 4 |
Ngày cập nhật | 03/12/2023 05:59 (GMT+7) |