Bởi vì nhị nương cùng huynh trưởng khi dễ mẫu thân, cho nên Ân Ly một đao giết chết nhị nương, dẫn đến mẫu thân cũng vì thế mà tự sát mất mạng, về sau mặc dù được Kim Hoa bà bà ra tay cứu, truyền thụ cho võ công, nhưng nói cho cùng Kim Hoa bà bà chỉ là xem nàng như công cụ, nếu nói đúng có thật là lòng tốt hay không thì chưa chắc.
Hơn nữa bởi vì luyện tập công phu Thiên Chu Vạn Độc Thủ mà mẫu thân nàng truyền, trên mặt lưu lại vết sẹo độc khó coi, từ đó về sau người nào lúc nhìn thấy mặt nàng cũng lộ vẻ kinh tởm, nhất là nam nhân khi nhìn thấy, bất luận là người có niên kỷ lớn nhỏ gì nhìn thấy nàng cũng không ưa thích, đến cùng thì nàng chỉ là một tiểu cô nương, dù cho còn tuổi trẻ nhưng cũng rất quan tâm đến cách nhìn của người khác, cùng vì sự việc này càng làm cho nàng về sau càng cực đoan hung dữ…
Hôm nay nhìn thấy Dương Bất Hối cùng với nàng niên kỷ tương tự, nhưng dung mạo hai người lại là khác biệt một trời một vực, mà Dương Bất Hối ánh mắt từ đầu đến cuối cứ nhìn theo tại trên thân Cố Hàn Uyên, Ân Ly nhìn thấy tướng mạo anh tuấn bất phàm của Cố Hàn Uyên, nàng cảm thấy hắn một dạng người giống như thiên nhân chắc chắn chỉ sẽ nhìn xem để ý d0e6n1 những cô nương có mỹ mạo xinh đẹp như Dương Bất Hối, còn đối với nhan sắc của mình thì sẽ chỉ nhìn bằng một mắt a.
Tự nhiên Ân Ly phát sinh ra cảm xúc tự ti xuống rất thấp, lại thấy Cố Hàn Uyên chỉ trong vòng mấy chiêu đã liền bức lui Ân Ly, một Kim Hoa bà bà mà nàng rất sùng bái, nữ nhân có lòng hâm mộ mãnh liệt vốn là thiên tính, vì thế cho nên hảo cảm Ân Ly đối với Cố Hàn Uyên càng lan tỏa ra.
Nhưng không ngờ Kim Hoa bà bà vì tránh né kiếm khí, mà không thèm quản đến sinh tử của nàng đang đứng ở phía sau, cũng may nhờ có Cố Hàn Uyên cứu giúp, hơn nữa bên trong ánh mắt của hắn nhìn mình không có chút nào lộ vẻ chán ghét, hắn lại ôm mình vào tại trong ngực của hắn rất là nhẹ nhàng thân thiết, ánh mắt hắn ôn hòa quan tâm, nàng đã nếm hết ấm lạnh của nhân tình, nên cảm xúc dâng lên suýt nữa thì rơi lệ.
Một lúc lâu sau Ân Ly mới đem cảm xúc kích động c bình phục lại, cũng không tránh thoát Cố Hàn Uyên đang ôm ấp mình, nàng cứ như vậy ngẩng đầu nhìn hắn.
– Không có chuyện gì, đại ca ca, cảm ơn ca ca đã cứu muội…
– Vậy là tốt rồi, Diệt Tuyệt sư thái cùng Kim Hoa bà bà đang giao chiến quá mức nguy hiểm, tiểu cô nương hãy theo ta tránh qua một chút a.
Cố Hàn Uyên đưa tay nhẹ vỗ về trên mái tóc Ân Ly, trên mặt Ân Ly lộ ra thần sắc hưởng thụ, ngoan ngoãn để Cố Hàn Uyên dắt tay đi tới bên cạnh mẫu tử Kỷ Hiểu Phù, Dương Bất Hối nhìn thấy Cố Hàn Uyên trở lại cùng với Ân Ly, liền bĩu môi, trên mặt thần sắc ghen ghét bất mãn.
Nàng vẫn cho rằng động tác Cố Hàn Uyên sờ lên mái tóc là thuộc về mình, không ngờ đột nhiên xuất hiện ra một cô nương xấu xí cướp đi đặc quyền của nàng, lúc này thấy Cố Hàn Uyên cũng không chào hỏi, trên mặt tức giận nhìn hắn, Cố Hàn Uyên nhìn ra liền cũng vuốt lấy mái tóc của Dương Bất Hối cho đồng đều, tiếp lấy cũng nắm tay Dương Bất Hối, cùng hai tiểu cô nương đứng quan chiến.
Mà Dương Bất Hối cùng Ân Ly thật giống như trời sinh để đối phó với nhau, liền cãi vã chê bai lẫn nhau, Dương Bất Hối chê Ân Ly xấu xí, Ân Ly thì trả đũa lại đối phương vô dụng không biết võ công, thẳng đến Cố Hàn Uyên bị hai nàng om sùm làm cho có chút đau đầu, đưa tay đặt tại trên đầu của hai nàng thì lúc này mới ngừng công kích.
Bất quá hắn thấy hai nàng cảm xúc có chút thấp xuống, vì nàng nào cũng bị đối phương nói trúng tâm sự khó chịu trong lòng, nên Cố Hàn Uyên khuyên giải, trước tiên hướng về Ân Ly tự ti dung mạo nói:
– Tiểu cô nương… vết sẹo trên mặt là do tu luyện độc công tạo thành, chỉ cần ngừng tu luyện, lại phối hợp với dược vật thì liền có thể chữa trị được. Nếu như tiểu cô nương nguyện ý, ta có thể giúp cho tiểu cô nương chữa khỏi vết độc sẹo trên mặt của tiểu cô nương, chỉ cần không có vế độc sẹo nửa, thì sau này lớn lên, tiểu cô nương hẳn là một mỹ nhân thanh tú tuyệt tục…
Ân Ly nhìn Cố Hàn Uyên không e dè mà nhìn độc sẹo trên mặt mình, có chút tự ti e lệ không dám nhìn vào ánh mắt của hắn, khi nghe đến lời nói của hắn thì sinh ra hy vọng, chỉ là đặc tính của Thiên Chu Vạn Độc Thủ nếu như không còn tu luyện, thì toàn bộ võ công sẽ bị hoàn toàn biến mất.
Do dự một chút, Ân Ly vẫn là cự tuyệt nói.
– Đại ca ca, muội gọi Chu nhi, đa tạ ca ca, chỉ là võ công Thiên Chu Vạn Độc Thủ là do mẫu thân của muội truyền lại, một khi không luyện thì võ công sẽ hoàn toàn biến mất, trong khi muội muốn học võ công để báo cừu cho mẫu thân, cho nên không thể để mất đi.
Cố Hàn Uyên sau khi nghe xong, lại quay đầu nhìn Dương Bất Hối, bởi vì Kỷ Hiểu Phù không thể tự tiện truyền thụ võ công phái Nga Mi, cho nên tới bây giờ Dương Bất Hối vẫn là không biết võ công…
Đưa hai nàng kéo đến trước người, cùng ngồi xuống nhẹ vỗ về khuôn mặt của các nàng, ôn hòa cười nói.
– Chu nhi, ta gọi Cố Hàn Uyên, là đệ tử phái Võ Đang, ta không hẳn là người tốt, nên không khuyên người khác làm việc thiện, vì thế không can ngăn muội việc báo thù, Thiên Chu Vạn Độc Thủ cũng không thể coi là võ công cao thâm, ta mặc dù không thể truyền thụ cho các ngươi võ công phái Võ Đang, nhưng mà các loại võ công khác thì không có vấn đề, nếu như các ngươi nguyện ý, ta có thể truyền dạy cho các ngươi.
Ân Ly nghe được lời nói Cố Hàn Uyên thì thật sự có mấy phần tâm động.
Dương Bất Hối thì đơn giản hơn, nghe được Cố Hàn Uyên hứa hẹn, liền cao hứng tại trên mặt hắn hôn lên một cái.
Ân Ly nhìn thấy động tác của Dương Bất Hối, cũng không cam chịu tỏ ra yếu kém, ôm chặt một bên cánh tay Cố Hàn Uyên, do dự một chút, thấy hắn không có tỏ vẻ khó chịu, nàng cũng tại bên kia trên mặt hôn lên một cái, tiếp đó Ân Ly xấu hổ sắc mặt đỏ bừng, không biết phải làm sao, nhưng mà nhìn nét mặt hắn vẫn là bộ dương quang ôn hòa, trong lòng nàng thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại đưa tay cánh tay ôm chặt hắn hơn nữa mấy phần.
Hai người cùng mở miệng gọi “Hàn uyên ca ca”, ngẫu nhiên lại liếc mắt nhìn nhau, rồi mất hứng ” hừ…”lẫn nhau, bấy giờ bên trong tràng diện đang kịch chiến, hai nàng cũng không thèm để ý.
Kỷ Hiểu Phù ở bên cạnh nhìn ba người đang trao đổi tương tác, một mặt vô cùng cổ quái, biết nhi nữ ai bằng mẫu thân, nàng liền có thể nhìn ra Dương Bất Hối đã là một khỏa nho nhỏ xuân tâm gửi ở trên thân Cố Hàn Uyên rồi.
Ân Ly trên mặt độc sẹo xấu xí vô cùng, ngay cả chính nàng cũng không dám nhìn lâu, không ngờ Cố Hàn Uyên lại không chút nào ghét bỏ mà nhìn chằm chằm Ân Ly, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nói có mấy câu, liền dỗ Ân Ly từ người xa lạ biến thành người thân cận…
Kỷ Hiểu Phù cảm thán Cố Hàn Uyên mị lực chi lớn, ngay nàng cũng có mấy phần bị hắn hấp dẫn, chớ đừng nói chi chỉ là hai tiểu cô nương, nàng lại có chút do dự, nên chăng ngăn cản Dương Bất Hối tiếp tục cùng hắn thân cận?
Không nói trong lòng Kỷ Hiểu Phù chỉ có những điều mà tự nàng hiểu, hơn nữa toàn bộ thân thể đã còn bị hắn thấy qua, quan hệ của hai người có thể sẽ trở nên phức tạp, chỉ cần nhìn Cố Hàn Uyên tất nhiên sau này sẽ đi đến đỉnh phong, trong đời của hắn sẽ có rất nhiều nữ nhân ái mộ…
Ưa Thích hắn cũng không biết là may mắn hay là bất hạnh?
Do dự rồi cuối cùng, Kỷ Hiểu Phù vẫn là quyết định thuận theo tự nhiên.
Kỷ Hiểu Phù đặt tên cho nữ nhi của mình là Dương Bất Hối, ngoại trừ ý là không hối hận vì Dương Tiêu mà sinh hạ, còn hy vọng cuộc đời của Dương Bất Hối có làm gì cũng không hối hận.
Thật vất vả nếu ưa thích một người, nếu như Dương Bất Hối bị nàng ngăn cản, về sau vô luận hạnh phúc hay không, cũng không thể nói lên một câu “bất hối…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ân Tố Tố |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Tình trạng | Update Phần 144 |
Ngày cập nhật | 16/01/2024 12:51 (GMT+7) |