Đương nhiên, mặc dù truyền đạt pháp chỉ khá quái dị, nhưng tất cả mọi người đều hiểu được, dù sao thì cũng đang căng thẳng, lúc này Ngưu Hữu Đức lại chạy tới, mọi người đều cảm nhận được áp lực.
– Vâng!
Mọi người âm thầm lĩnh mệnh, nhanh chóng lấy linh tinh ra triệu tập đội ngũ của mình.
Vương Trác tức thì bước nhanh vào trong hậu đường, không còn tâm trạng nói chuyện cùng thủ hạ dưới tay nữa.
Nghiêm Tố nhìn tình cảnh này, trong lòng không ngừng than vãn tiếc rẻ, còn chưa thấy thân ảnh của Ngưu Hữu Đức, chỉ nghe nói người ta đến thôi mà tất cả những người ở Canh Tử Vực này đều căng thẳng bối rối, nàng nhớ lại năm đó đám người kia, trong đó có nàng ra sức làm nhục Ngưu Hữu Đức, giờ nhìn lại hiện tại trước mắt, phát hiện sự chênh lệch trong đó đã quá lớn rồi, ngay cả chính nàng cùng không hiểu nổi vì sao bản thân nàng lại đi nhục nhã người ta làm gì nữa?
Ngu xuẩn, quả thực không phải là ngu xuẩn bình thường, cái gọi là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, tình cảnh trước mắt là ví dụ điển hình cho việc đừng khinh thiếu niên nghèo xưa kia, năm đó nàng ỷ vào chút bối cảnh của mình đã khi dễ người ta không có bối cảnh chống lưng, phỏng chừng đám người kia đều không có ai sống tốt được bằng Ngưu Hữu Đức.
Vương Trước đi vào hậu điện, lập tức lấy linh tinh liên hệ Hạ Hầu gia, hắn muốn hỏi xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, chẳng phải đã sớm nói rằng Hạ Hầu gia không đụng vào hắn rồi sao, vì sao tên Ngưu Hữu Đức lại đột nhiên chạy tới đây? Tuy rằng Ngưu Hữu Đức thoạt nhìn không phải là người của Hạ Hầu gia, nhưng là người của Hạ Hầu Thừa Vũ, cũng xem như là người của Hạ Hầu gia chứ?
Kẻ điên này lại chạy tới đây quang minh chính đại như vậy, thực sự rất dọa người, mang đến áp lực còn lớn hơn cả việc người Hạ Hầu gia phái người đến đây âm thầm trả thù, hắn ngụy trang chúc mừng mà công khai đến đây, cho người nọ đi vào hay không cho người nọ đi vào cũng là vấn đề lớn, nếu cho người nọ đi vào thì lại sợ người nọ bới móc, nhưng nếu không cho người ta đi vào thì chính là quá mức khinh người, Ngưu Hữu Đức có thể dựa vào lý do này mà tìm cơ hội nổi bão.
Nhìn vào tất cả những gì mà kẻ điên này đã từng làm, quy củ gì đó của Thiên Đình có tác dụng đối với hắn không? Đó chính là kẻ dám tuyên bố thẳng thừng sẽ tàn sát toàn bộ dân trong thành, đụng đến người không xem quy củ ra gì chính là chuyên đau đầu nhất.
Ngưu Hữu Đức? Hạ Hầu gia vừa nhận được tin thì hết sức kinh ngạc, sau đó bảo hắn phải thật bình tĩnh, Hạ Hầu gia sẽ điều tra rõ ràng xem đã có chuyện gì xảy ra.
Vương Trác đi ra hậu đường thì chạm mặt với ba lão già mặc bộ đồ người hầu ở trong viện, đó đều là cao thủ do Doanh gia phái đến, ba tu sĩ Hiển Thánh, còn có hai mươi tu sĩ Hóa Liên ẩn nấp trong phủ không lộ mặt.
Vương Trác cũng không biết ba người này là ai, bình thường đều gọi là Tần Đại, Tần Nhị và Tần Tam, không cần đoán cũng biết đó là tên giả, mặc kệ tên thật của người ta là gì, hiện tại cần người ta thực hiện chức trách bảo hộ cho gia đình mình thật tốt mới là điều hắn quan tâm nhất.
– Ngưu Hữu Đức?
Sau khi ba người nghe xong liền thì thầm với nhau, sau đó Tần Đại cau mày hỏi:
– Ngươi có xác định đó là Ngưu Hữu Đức không?
Vương Trác lắc đầu:
– Người bẩm báo cho ta biết cùng không nói rõ đó có phải là hắn thật không, nhưng phỏng chừng không sai đâu, ai dám chạy tới đây giả mạo tên kia chứ?
Tần Đại:
– Mang đến bao nhiêu người?
Hai vị kia cùng chú ý đến điều này, bời vì thực lực của Phủ Đô Thống U Minh đúng là không thể xem thường.
Vương Trác:
– Biểu hiện ra bên ngoài chỉ mang theo hai gã tùy tùng, sau lưng có quân đội mai phục hay không thì không rõ.
Tần Đại có chút ngạc nhiên:
– Chỉ có hai người? Có phải là Thanh Nguyệt và Long Tín không? Nếu là hai người này thì e răng có chút phiền phức rồi, hai người này đều là chiến tướng trong thiên hạ tranh bá năm đó, khi ấy Thanh Nguyệt là chiến tướng dưới tay Hạo Đức Phương, chỉ một mình nàng thôi, ba người chúng ta liên thủ cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng đâu.
Vương Trác cười khổ:
– Không biết, người của ta sợ rằng chưa gặp qua hai người họ đâu.
Tần Đại lập tức nghiêng đầu nói:
– Tần Tam, ngươi mau chóng dò xét đi.
Tần Tam gật đầu, nhanh chóng rời đi, mà cũng nhanh chóng trở về, chưa được một lát thì Tần Tam đã chạy về gật đầu:
– Là Thanh Nguyệt, còn người kia thì ta không nhận ra đó là ai, không phải Long Tín, gương mặt như người chết, không rõ thực lực thế nào, nhưng trở thành phụ tá đắc lực như Thanh Nguyệt thì phỏng chừng thực lực không kém Thanh Nguyệt bao nhiêu đâu.
Tần Nhị trầm giọng nói:
– Nếu Thanh Nguyệt đến đây, xem ra không cần phải suy đoán nữa, tên Ngưu Hữu Đức thực sự đã đến.
Vương Trác vội hỏi:
– Nếu Ngưu Hữu Đức đến chất vấn, ba vị tiên sinh có mang người đến ngăn cản hay không?
Ba người không khỏi nhìn nhau, trong Phủ Đô Thống này đã có sẵn quân đội, hơn nữa ba người bọn họ đều là cao thủ, chỉ ứng phó với các loại ám sát tập kích mà thôi, chưa bao giờ nghĩ đến sẽ đối đầu với tiến công của một đại quân, hơn nữa theo dự tính ban đầu của họ thì Hạ Hầu gia không thể nào quang minh chính đại tổ chức một đội ngũ thật lớn đến ngăn cản Ngưu Hữu Đức, phô bày thực lực ra ngoài ánh sáng không phải là phong cách của Hạ Hầu gia, hơn nữa Hạ Hầu gia không thể chịu nổi một nhược điểm lớn như vậy, cần biết đây chính là giết phi tử Thiên Đế, không phải trò đùa, được không bù nổi mất, Hạ Hầu gia không ngu xuẩn đến vậy.
Thế nhưng bọn họ lại không ngờ Ngưu Hữu Đức đã mai danh ẩn tính nhiều năm lại xuất hiện, phong cách của kẻ lỗ mãng này vẫn trước sau như một, chẳng bao giờ có cách nói “được không bù nổi mất” gì cả, làm thịt cả cháu trai của vương gia, những việc “được không bù nổi mất” mà hắn làm vẫn còn nhiều lắm, đó chính là nhân vật gây họa xong rồi mới bắt đầu chùi đít, hiện tại hắn ta đã tìm tới cửa rồi, hơn nữa là quang minh chính đại trực tiếp tìm tới cửa, thể hiện phong cách ngu xuẩn trước sau như một kia.
Một khi Ngưu Hữu Đức dùng thủ đoạn cứng rắn, lệnh cho đại quân U Minh tấn công, đám người bọn họ không nắm chắc được điều gì.
Tần Đại chần chừ nói:
– Nếu chỉ có ba người thì dễ nói, bọn ta có thể ngăn cản được, hơn nữa cộng thêm đại quân của Đô Thống phối hợp, có lẽ không có vấn đề gỉ lớn, nhưng nếu đối phương có bố trí quân mai phục, ắt hẳn Vương Đô Thống cùng đà từng nghe nói thực lực quân đội U Minh rồi chứ, phỏng chừng bên chúng ta sẽ quá sức.
Trong nội tâm Vương Trác gấp đến độ như kiến bò trong chảo nóng, vội vàng chắp tay nói:
– Kính xin tiên sinh báo ngay cho vương gia, mau chóng phái cao thủ đến giúp đỡ một phen.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 31 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/01/2020 11:29 (GMT+7) |