Già Tác Tư và Cách Lại Ai đều là những lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm, ánh mắt nhận định bảo vật của họ rất tốt. Sau khi trong đầu họ có phong ấn, Hàn Thạc đã nắm giữ sinh tử của họ, không sợ họ bày trò gì cả.
Hai người cũng thật sự sợ hãi Hàn Thạc, vẻ mặt đau khổ bay tới bay lui trên mấy tòa Băng Phong, thu thập sưu tầm tất cả những vật có giá trị cho hắn.
Nếu không gặp phải Hàn Thạc, hai người cũng là những nhân vật không ai dám trêu vào ở đại lục kỳ Áo, ác nhân chỉ có ác nhân trị. Cũng đáng đời họ xui xẻo, ai bảo vừa mới nghe Hàn Thạc nói bị trọng thương hai người lại sinh ra tâm lý làm loạn.
A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn thân là cường giả kiến quốc của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, sau khi biết mục đích của Hàn Thạc chính là làm cho đế quốc này nhất thống đại lục kỳ Áo, đã thật tâm xem Hàn Thạc là người mình, thật sự cố trợ giúp cho hắn. Hàn Thạc vẫn bảo trì sự tôn kính với lão, khác hẳn sự đối đãi với Già Tác Tư và Cách Lại Ai.
Khi hai người cúi đầu ủ rũ đi làm việc cho Hàn Thạc, Hàn Thạc và A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn mỉm cười đàm thoại, như là hai anh em kết nghĩa.
– Ngươi vừa nói Băng Tuyết thần điện có Thần phủ xuống, thực lực người nọ như thế nào?
A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn cực kỳ tò mò về người của Băng Tuyết thần điện vừa tới, hắn ở đại lục kỳ Áo một thời gian rất lâu, sớm đã biết sự cường đại của Băng Tuyết thần điện.
– Là một Trung vị thần, rất cường đại, nếu không phải thực lực hắn không thể hoàn toàn phát huy hết, còn bị ta tập kích đắc thủ, chỉ sợ ngươi bây giờ không thấy được ta nữa rồi. – Hàn Thạc cười cười, giãi bày với lão.
– Không ngờ lại là Trung vị thần, quả nhiên rất đáng sợ. – A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn vẫn còn lạnh mình. Hắn cũng biết phân cấp của Thần, hiểu được chênh lệch một cấp bậc có nghĩa như thế nào.
– Hắc hắc, hắn khinh địch, đáng đời hắn. – Hàn Thạc cười nói.
– Căn cơ Băng Tuyết thần điện ở đại lục kỳ Áo xem như bị ngươi hủy diệt rồi, họ nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu những người này vượt qua vị diện mà đến, ngươi có nghĩ làm sao ứng phó được không? – A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn dù sao cũng sống rất lâu rồi, có một số việc hắn cũng đã biết.
Hàn Thạc trầm mặc một lát, vấn đề này hắn sớm đã nghĩ qua. Từ miệng Bối Hi Ma Tư, Hàn Thạc biết được sự đáng sợ của những cường giả đáng sợ của vị diện cao cấp. Cũng biết thông qua vị diện truyền tống trận những vị Thần ở vị diện cao cấp cũng có khả năng tới đây. Lần này tên Trung vị thần đó vì linh hồn chỉ lợi dụng Đế Á Na làm môi giới để phủ xuống, nên mới bị hắn tập kích làm bị thương linh hồn mà lui bước. Nếu tên Trung vị thần thật sự sử dụng vị diện truyền tống trận mà xuyên giới đến đây, Hàn Thạc biết bằng vào thực lực hắn bây giờ, hắn chẳng có lấy một cơ hội thủ thắng nào.
– Ta vẫn chưa biết, đích thật là việc vô cùng đau đầu. – Lát sau, Hàn Thạc lắc lắc đầu, bất lực than nhẹ.
– Chà, xem ra cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước đó vậy. Hy vọng hắn sẽ không xuyên giới mà đến. – A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn cũng bất lực, thực lực hắn có hạn, muốn trợ giúp Hàn Thạc cũng không có biện pháp, chỉ có thể an ủi bằng lời.
– Không có việc gì, thế nào cũng nghĩ ra biện pháp thôi. – Hàn Thạc giả vờ dễ dàng, tâm tình lại càng ngày càng trầm trọng.
Trong lòng hắn cũng hiểu, ở đại lục kỳ Áo ngoại trừ tên viễn cổ Cự Long tự xem là người thủ hộ, phỏng chừng không có người nào thật sự có thể uy hiếp hắn, cho dù là viễn cổ Cự Long, Hàn Thạc cũng không sợ. Nhưng những vị diện khác có rất nhiều cường giả, chỉ cần một Trung vị thần xuống đây, chỉ sợ hắn sẽ gặp thiệt thòi nhiều. Lần trước Hàn Thạc đã đắc tội với Tri Thù nữ thần La Ti. Bây giờ lại đánh bị thương tên Trung vị thần của Băng Tuyết thần điện, cừu hận này xem như đã kết rồi, chỉ không biết ngày nào sẽ phải đối mặt đây. Áp lực này làm Hàn Thạc cảm giác hơi trầm trọng.
– Tiếp theo nên làm cái gì? Có phải là còn tiếp tục tới Thánh sơn Quang Minh giáo hội một chuyến không? – A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn biết kế hoạch của Hàn Thạc, nhịn không được đặt câu hỏi.
Do dự một chút, Hàn Thạc lắc lắc đầu, cười khổ nói:
– Từ từ đã, ta lần này bị thương, trên Thánh sơn Quang Minh giáo hội không chừng còn có gì ỷ lại, nếu lại gặp phải một thứ tương tự như ở Băng Tuyết thần điện, ta thật không nắm chắc có thể chịu nổi đâu. Ừm, về trước, chờ thương thế ta khôi phục, trở lại làm thịt bọn chúng sau. Lợi dụng khoảng thời gian này, ta cũng phải ngẫm lại làm sao ứng phó được với nguy cơ trong tương lai.
– Được, ta cũng nhớ đế quốc Lan Tư Lạc Đặc lắm, ha ha, ta bị viễn cổ Cự Long cầm tù năm trăm năm rồi. Trong suốt năm trăm năm này, cũng không biết đế quốc Lan Tư Lạc Đặc xảy ra bao nhiêu sự tình, dân chúng và hoàng tộc đế quốc không biết có còn nhớ tới ta không?
Khi A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn nhắc tới đế quốc Lan Tư Lạc Đặc như có một cảm giác thỏa mãn vui mừng. Đây cũng là nguyên do vì sao sau khi hắn biết Hàn Thạc đang tiến hành kế tục sự nghiệp mà hắn chưa hoàn thành, lại đối đãi với hắn nhiệt tình như vậy.
Đối với A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn, Hàn Thạc đến từ đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, cũng tương đương với dân chúng của hắn. Hơn nữa Hàn Thạc còn là một cường giả có thực lực đã cống hiến rất nhiều cho đế quốc, hai người có cùng ích lợi, thêm nữa tính tình Hàn Thạc lại rất hợp khẩu vị lão, do đó lão chuyển thái độ nhanh như vậy.
Khi Hàn Thạc và A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn nói chuyện, Già Tác Tư và Cách Lại Ai cũng không nhàn rỗi. Một lát sau, hai người rốt cục thu thập toàn bộ tài sản quý báu trong Băng Tuyết thần điện, một trước một sau đi tới trước mặt Hàn Thạc. Già Tác Tư cung kính cầm vài không gian giới chỉ, hai tay đưa cho Hàn Thạc nói:
– Đều ở bên trong, có vài thứ không tệ đâu, đại nhân kiểm tra đi.
Hàn Thạc cũng không lấy mấy thứ này, ngược lại cười nói với A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn:
– Băng Tuyết thần điện hoạt động nhiều năm rồi, tự nhiên sẽ có một vài thứ đồ vật thú vị, nhưng ngươi cũng biết, với thực lực ta như vậy, rất nhiều thứ bây giờ hoàn toàn vô dụng, trên người ta hiện còn có thương tích, phiền ngươi giúp ta xử lý đi.
– Không có vấn đề gì. Về phương diện này ta rất quen, ha hà, năm đó nam chinh bắc chiến nhiều năm, rất nhiều tiểu quốc bị ta tiêu diệt, cũng làm những việc như thế này rất nhiều lần rồi. – A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn cười hắc hắc, trong nụ cười có vẻ âm trầm.
– Vậy cảm ơn nhé. Đi thôi, rời khỏi nơi này trước cái đã. Ta phỏng chừng việc Băng Tuyết thần điện bị diệt chẳng mấy chốc sẽ truyền khắp cả đại lục, Băng Tuyết thần điện chính là sức mạnh căn bản nhất của đế quốc Tạp Tây, chuyện này nhất định sẽ giáng một đòn vào nhuệ khí của đế quốc Tạp Tây, tin rằng sau này cũng không có lực chống lại đế quốc Lan Tư Lạc Đặc chúng ta nữa.
Hàn Thạc mặc dù bị thương, song vì đã báo được mối thù với Băng Tuyết thần điện, nên tâm tình rất phấn chấn.
– Đúng đó, không có Băng Tuyết thần điện, đế quốc Tạp Tây nhất định lâm vào đại loạn. Quốc gia này sở dĩ vẫn luôn luôn vững vàng trong tay Bì Long gia tộc, đều vì có Băng Tuyết thần điện. Bây giờ thần điện bị diệt, chỉ sợ Bì Long gia tộc không thể tiếp tục an ổn chấp chưởng đế quốc này nữa.
A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn đối với đế quốc Tạp Tây vô cùng quen thuộc, nói thẳng vào yếu điểm nhất của đế quốc Tạp Tây là tranh quyền đoạt lợi.
– Đi thôi.
Không nói thêm gì nữa, nhóm bốn người Hàn Thạc thong thả ly khai Băng Tuyết thần điện, theo đường cũ quay lại đế quốc Lan Tư Lạc Đặc.
Ngang qua Long cốc sâu trong U Ám sâm lâm, Hàn Thạc do dự một chút, nhưng cũng không tới Long cốc điều tra xem viễn cổ Cự Long có trở lại hay không. Trước khi thương thế hoàn toàn khôi phục, hắn phải bình tĩnh, không được lỗ mãng ra tay.
Khi đến gần Tử Vong Mộ Địa, hai hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc xuất ra ngoài, đều tiến vào trong Tử Vong Mộ Địa khôi phục thương thế trên người. Bản thể Hàn Thạc nhờ vào tu luyện ma công, nên tốc độ khôi phục vượt xa hai hóa thân ngoại thân, khi tới Tử Vong Mộ Địa cơ bản đã không còn đáng ngại, do đó cũng không cần tiến vào Tử Vong Mộ Địa, mà mang theo ba người A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn đi tới Nhật Diệu cốc.
Lần này Hàn Thạc không lưu lại Nhật Diệu cốc lâu, tìm đến Khiết Bích Nhi dặn dò vài câu, để họ trước tiên ở Nhật Diệu cốc tiếp tục làm quen với thế giới mới tại đại lục kỳ Áo, rồi dặn dò Đặc Lan Khắc Tư vài câu, dẫn ba người A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn tới thành Áo Sâm của đế quốc.
A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn rời đế quốc Lan Tư Lạc Đặc đã quá lâu, hắn thật sự rất nhớ quốc gia. Hàn Thạc vì không muốn làm xáo động đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, nên không đem thân phận A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn lộ ra cho bất kỳ ai. Đối với A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn mà nói, hắn cũng không quan tâm đến hư danh. Năm trăm năm trước, hắn phải tự mình làm mọi việc, cả đế quốc Lan Tư Lạc Đặc sùng bái hắn như thần linh, hắn cũng không quan tâm lắm.
Sở dĩ phải về thành Áo Sâm, một mặt là để cho A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn gặp lại cảnh cũ chuyện xưa, mặt khác cũng muốn tự mình bàn với Lao Luân Tư, hợp kế toàn diện tiến công một quốc gia khác.
Hai người Già Tác Tư và Cách Lại Ai, vừa tới thành Áo Sâm được Hàn Thạc an bài vào Ám Mạc, trở thành hai át chủ bài ghê gớm nhất của tổ chức Ám Mạc, chuyên môn phụ trách xử lý một vài nhiệm vụ khó khăn nguy hiểm nhất của Ám Mạc. Hai người đều có thực lực Cơ Thần, có họ ở Ám Mạc, đế quốc Lan Tư Lạc Đặc có thể đảm bảo vạn vô nhất thất trước mọi âm mưu.
Tỷ như trong khi hai quân giao chiến, để họ trước tiên giết thống lĩnh của địch quân, hoặc bố trí ma pháp trận cường đại, thoáng cái thay đổi chiến cuộc. Việc này Hàn Thạc không có khả năng tự mình làm cả, có họ ở đây sẽ đỡ cho hắn rất nhiều.
Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, Hàn Thạc sẽ không đem cao thủ từ Thâm Uyên giới tới đây. Dù sao sinh vật ở Thâm Uyên giới và nhân loại ở đại lục kỳ Áo cũng khác nhau nhiều, một khi cường giả Thâm Uyên giới đi tới đại lục kỳ Áo, sẽ tạo thành khủng hoảng khó đoán trước cho nhân dân đại lục này, Hàn Thạc không muốn trở thành địch nhân của toàn bộ đại lục kỳ Áo. Do đó không đến thời khắc mấu chốt, tuyệt đối sẽ không vận dụng lực lượng Thâm Uyên giới.
Nhưng với thực lực Hàn Thạc bây giờ, thêm vào vài đại cao thủ trong tay, cho dù không dùng cường giả Thâm Uyên giới, việc đế quốc Lan Tư Lạc Đặc nhất thống đại lục kỳ Áo dường như cũng không phải là việc khó khăn gì mấy.
An bài Già Tác Tư và Cách Lại Ai xong, A Nhĩ Mai Lý Khắc Kha Đốn cũng tìm được rất nhiều vật phẩm sau khi tiêu diệt Băng Tuyết thần điện.
Lúc này, người quen cũ của Thiên Tai giáo hội đã lâu không gặp, từ xa tới bái kiến Hàn Thạc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2022 03:36 (GMT+7) |