Lúc đó hắn tạm thời phải ở bên trong Trương gia, hắn vốn định ủy khuất chính mình một lần, nhưng mà Trương Liên Hoa lại không quý trọng, lại cùng Phong sư huynh của nàng phóng đãng.
Mà nay hắn bị Trương gia vứt bỏ, để cho hắn cùng người của Cao gia huyết chiến mấy ngày mấy đêm.
Bây giờ đánh xong rồi mới nói ra lời tốt với hắn, người mù cũng có thể thấy được phong cách làm việc của Trương gia là để cho long người lạnh ngắt cùng vô sỉ đến bực nào.
Lăng Tiếu sớm muộn sẽ rời khỏi Trương gia, chỉ là hiện tại sớm một bước mà thôi.
Trương Liên Hoa không vì lời nói của Lăng Tiếu mà tức giận, ngược lại là kề sát Lăng Tiếu vài phần, trên khuôn mặt hiện lên vẻ si mê lạc lạc thanh thanh nói:
– Ta biết ngươi tức giận, nhưng đây không phải là chủ ý của ta, chỉ cần ngươi chịu trở về Trương gia chúng ta, nhân gia… Nhân gia tùy ngươi làm như thế nào đều được!
Lăng Tiếu không muốn ngó ngàng tới hoa ngôn xảo ngữ của Trương Liên Hoa, nhẹ nhàng tách ra khỏi nàng, đối với Phạm Quan Trường nói:
– Phạm thành chủ, chúng ta đi thôi, đánh mấy ngày rồi, bụng ta đều đói chết!
Tiên Vu Dã ở một bên cũng phụ họa nói:
– Không sai, bụng của ta cũng rất đói rồi, không biết thành chủ đại nhân có chuẩn bị thịt linh thú thượng đẳng hay không, một mình ta có thể ăn nửa đầu thịt linh thú đó.
– Ha ha, được dược, chỉ cần các ngươi có thể ăn, bao nhiêu cũng có!
Phạm Quan Trường cười to nói, tiếp theo hắn đối với Trương Liên Hoa nói:
– Trương tiểu thư nếu như không ngần ngại có thể cùng chúng ta đi thưởng thức đấy!
– Ừ, vậy Liên Hoa cung kính không bằng tuân lệnh rồi!
Trương Liên Hoa không do dự liền nhận lời, nàng còn vô cùng đắc ý hướng về phía Lăng Tiếu ném đi một cái mỵ nhãn.
Chỉ tiếc Lăng Tiếu đối với cái này làm như không thấy.
Đang lúc đoàn người hướng về phía phủ thành chủ mà đi, Cao gia nhận lấy công kích hợp lực của những thế lực khác.
Một gia tộc truyền thừa gần vạn năm liền triệt để bị diệt như thế.
Trong một đoạn thời gian liên tục, ở bên trogn Thạch Thiên thành đều lưu truyền hành động của Lăng Tiếu cùng Tiên Vu Dã.
Có thể nói bởi vì hai người này lại đem một đại gia tộc hủy diệt, đây nhưng không phải là người bình thường có thể làm được.
Ở một chỗ thương phố giao dịch xa hoa trong thành, có một gã Thánh Hoàng vội vã hướng về phía trên lầu cao nhất đi tới.
Tên Thánh Hoàng này đến trước cửa nhẹ nhàng gõ vài tiếng, sau đó quỳ xuống một gối nói:
– Đại nhân Tiểu đã trở về rồi!
Một lúc sau, bên trong phòng truyền đến một đạo thanh âm nói:
– Tiến vào đi!
Sau khi Thánh Hoàng kia đi vào, hai bàn tay cung kính đem một khỏa ký lục thủy tinh châu để lên trên bàn ở bên cạnh lão giả đang nằm ở trên ghế thái sư.
– Đại nhân, đây là tình hình vài ngày nay, ngài có thể nhìn xem một chút!
Thánh Hoàng kia một mực khom người, trên mặt mang theo vẻ cung kính nói.
Lão giả kia thong thả mở mắt ra, khí thế của lão bỗng thay đổi, từ lão nhân ở gần nhà biến thành lão giả uy nghiêm mười phần, cho người khác một loại áp lực vô hình đáng sợ.
Lão đem ký lục thủy tinh châu cầm vào trong tay xem xét.
Trong này rõ ràng chính là ký lục tràng ảnh mà Lăng Tiếu cùng Tiên Vu Dã vài ngày nay chiến đấu với những người của Cao gia mà lưu lại.
Lúc lão giả kia rõ ràng thấy có thêm hai cái Lăng Tiếu, trong con mắt phát tán ra tinh mang đại thịnh, đồng thời không nhịn được kinh hô lên:
– Cư nhiên là huyết nhục thần hồn!
Thần sắc trên khuôn mặt của lão giả càng lúc càng kích động, cuối cùng không nhịn được mà cười to lên:
– Ha ha, tốt tốt… Khó trách lúc trước ở trong Đấu ngục tràng có thể phá được phòng ngự của Man phong tử, nguyên lai là còn có chỗ dựa cường đại như vậy a, còn chưa tới cao cấp Thánh Hoàng liền ngưng luyện thành huyết nhục thần hồn rồi, hơn nữa còn chưa đến trăm tuổi, thiên tư như thế không thể không nói là có một không hai, nhưng là dõi mắt ra cả Thiên Long vực đều là cực độ khó tìm rồi, chỉ sợ chỉ có một chút thần thể hoặc Thần Vương chuyển sinh mới có thể so sánh được.
Ngừng một chút lão đối với Thánh Hoàng kia nói:
– Nhanh, nhanh đi đem tiểu tử này mời đến cho ta… Không, vẫn là ta tự mình đi một chuyến, bằng không không hiển lộ ra thành ý của chúng ta.
– Đại nhân, cái này làm sao có thể, ở chỗ này có ai đáng giá để ngươi hạ mình đi gặp, vẫn là do Tiểu đi mời hắn tới!
Thánh Hoàng kia lộ ra vẻ kinh ngạc nói.
– Không không… Ngươi nhanh chóng mang theo mấy người đi theo lão phu mời hắn.
Lão giả vội vàng ngăn cản nói.
Không đến một lúc sau, một cỗ hào xa do mấy đầu Thất giai Liệt Văn Hổ kéo lấy hướng về phía phủ thành chủ đi tới.
Người ở trên đường nhìn thấy cỗ hào xa nào đều là tránh ra, trong ánh măt tràn đầy vẻ kính sợ.
Sau một nửa thời thần, hào xa do Liệt Văn Hổ kéo đi này dừng ở trước đại môn của phủ thành chủ.
Lúc này Lăng Tiếu đang cùng với Tiên Vu Dã, thành chủ Phạm Quan Trường uống đến hứng khởi.
Trương Liên Hoa lại là bởi vì giữa đường bị người nhà gọi về mà trở về rồi.
– Lăng lão đệ, sau này ta gọi ngươi như vậy đi, sư huynh ta không có nhãn quang nên không nhìn được lão đệ là thiên tài tuyệt đỉnh, lại không dám thu ngươi vào cung, đây tuyệt đối là tổn thất của Thanh Nguyệt cung chúng ta.
Phạm Quan Trường uống một ngụm rượu, hồng quang đầy mặt mà nói.
– Thành chủ đại nhân, Phùng trưởng lão đều là tuệ nhãn nhìn người, ta tu luyện đa trọng thuộc tính, con đường phía trước khó đi a!
Lăng Tiếu thở dài một tiếng nói.
– Lão đệ chớ xem ta là người ngoài, không ngần ngại mà nói thì gọi ta là Phạm lão ca đi, ta là người bản lĩnh không lớn, nhưng chính là thích kết giao bằng hữu, nhân tài giống như Lăng lão đệ nhưng là ngàn năm khó gặp.
Phạm Quan Trường nói, ngừng một chút hắn lại nói:
– Ngươi dù là tu luyện đa trọng thuộc tính, nhưng mà lấy niên kỷ trẻ tuổi như thế của ngươi có thể tu luyện đến cảnh giới này, chắc hẳn lão đệ cũng có thần công tu luyện độc hữu của mình, ta kiên trì tin tưởng lão đệ ngày sau tuyệt đối có thể ở bên trong Thiên vực đại phóng dị thải.
– Ha hả, Phạm lão ca ngươi nói quá rồi!
Lăng Tiếu cười mỉm nói.
– Ta nói lão đại ngươi cũng đừng khiêm tốn, ta cũng cảm tháy lời này của Phạm lão ca là đúng, không tới trăm năm chỉ sợ người nhất định bước vào Thần Vương!
Tiên Vu Dã vừa cắn một khối thịt vừa nói.
Trên mặt hắn tràn đầy dầu mỡ, nhìn đến hết sức lỗ mãng, đây chính là cá tính hào sảng độc hữu của Man tộc nhân, hết sức thật tình.
– Ha ha, Tiên Vu lão đệ cũng không tệ, ngươi đã kích phát huyết mạch Man tộc của ngươi rồi, tin tưởng nếu như chuyện này truyền đi, tộc nhân các ngươi nhất định sẽ tìm đến ngươi.
Phạm Quan Trường cười to, tiếp thao hắn lại nói:
– Hai vị lão đệ không biết sau này có tính toán gì không?
Lăng Tiếu ứng nói:
– Tạm thời còn chưa có cái tính toán gì!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/08/2019 11:29 (GMT+7) |