Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 55

Hàn Lập - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 55

Ba người này chậm rãi đi tới trung tâm đại điện, sóng vai dừng lại.

Người đứng ở chính giữa là hắc bào đại hán tướng mạo có chút dữ tợn, lạnh lùng mở miệng:

“Ba người chúng ta là ai thì chắc không cần giới thiệu. Cho dù có người không nhận ra chúng ta thì bây giờ cũng đã biết rồi. Tụ hội lần này do ba chúng ta chủ trì, có ai có ý kiến gì khác không?”

Thanh âm hắc bào đại hán cực kỳ băng hàn, lời vừa dứt thì bỗng nhiên một cỗ khí thế cường đại từ trên người toát ra, theo sau linh áp thật lớn đè xuống cả gian đại điện. Các tu sĩ đang ngồi cảm ứng được linh khí ba động thâm bất khả trắc thì sắc mặt khẽ biến.

Nhưng Hàn Lập không những kinh hãi bởi vì pháp lực cường đại của người này mà trong lòng còn kinh ngạc bởi vì từ ma khí âm hàn trên người, Hàn Lập khẳng định vị này là Hợp Hoan lão ma nhưng bộ dáng của lão ma thật sự không giống như trong tưởng tượng của hắn. Tuy là Đại trưởng lão Hợp Hoan Tông nhưng công pháp thoạt nhìn lại như ma công của Quỷ Linh Môn!

Nguyên nhân là do Hàn Lập không biết Đại trưởng lão Hợp Hoan Tông từ xưa đến nay đều được xưng là Hợp Hoan lão ma. Mặc dù công pháp hắc bào đại hán tu luyện cùng với ma công Hợp Hoan Tông quan hệ không lớn nhưng vẫn không thể không mang danh hiệu đó.

Lúc này những người khác đều cảm nhận được sự đáng sợ của đại hán nên trong lòng tuy có chút không quá thoải mái nhưng cũng không ngu xuẩn đến mức nhảy ra khiêu chiến với quyền uy của tam đại tu sĩ.

Trong lúc nhất thời cả gian đại điện trở nên yên tĩnh không tiếng động, coi như đồng ý với lời nói vừa rồi của Hợp Hoan lão ma.

“Tốt! Nếu không có ý kiến gì, vậy không cần nói dông dài, vòng vo nữa và trên thực tế cũng không có thời gian để nói nhảm. Ngay buổi sáng hôm nay, Mộ Lan nhân đã phái sứ giả tới đưa ra Khiêu chiến thư. Nói là nếu không đáp ứng điều kiện của bọn họ thì bảy ngày sau tại biên giới sẽ quyết một trận tử chiến.” Hắc bào đại hán mặt không chút thay đổi nói.

“Khiêu chiến thư?”

“Bảy ngày sau?”

“Điều kiện gì?”

Chúng tu sĩ một trận dao động.

“Lời vừa rồi của Dịch huynh là thật. Đây là chiến thư của đối phương. Chư vị đạo hữu xem trước một lần rồi sau đó chúng ta tái thương nghị đối sách. Mặc dù đại chiến sớm hơn một chút so với dự tính của chúng ta nhưng lấy thần thông của mọi người đang ngồi ở đây, chẳng lẽ lại sợ người Mộ Lan sao?” Đạo sĩ lưng giắt kiếm khẽ cười một tiếng, bình tĩnh nói.

Thanh âm mặc dù không lớn nhưng khi tiến vào trong tai mọi người thì lại giống như gió xuân thổi qua, bỗng nhiên làm cho mọi người lập tức tâm bình khí hòa.

Các tu sĩ khác trong lòng cả kinh, dao động lập tức bị dẹp yên nhưng có người thấp giọng nói thầm một câu.

“Tĩnh Tâm quyết của Thái Chân môn quả nhiên là có chút môn đạo!”

Nghe lời nói tựa hồ không quá tâm phục nhưng trung niên đạo sĩ làm ra vẻ như không nghe thấy, ngược lại lấy từ trong áo ra một khối ngọc giản, tiện tay vứt cho một lão giả áo xám đối diện, mỉm cười nói:

“Đây là Khiêu chiến thư của Mộ Lan nhân, đạo hữu trước tiên hãy xem một chút!”

Lão giả sau khi ngẩn ra thì không nói gì, đưa tay cầm ngọc giản, dùng thần thức đảo qua nội dung bên trong, sắc mặt bỗng nhiên trở nên âm trầm, sau đó khuôn mặt lạnh lùng đem ngọc giản trực tiếp ném cho người bên cạnh.

Người nọ sau khi tiếp nhận ngọc giản cũng tò mò dụng tâm thần lướt qua một cái, sắc mặt cũng nhăn nhó.

Lúc chúng tu sĩ đang truyền nhau Khiêu chiến thư, Hàn Lập lại đánh giá đạo sĩ cùng thanh sam lão giả nọ.

Đạo sĩ này ước chừng hơn bốn mươi tuổi. Da dẻ trắng hồng, ngũ quan đoan chính nho nhã, làm cho người ta vừa nhìn đã sinh hảo cảm, chính là Chí Dương thượng nhân của Thái Chân môn thuộc Chính Đạo minh.

Về phần thanh sam lão giả nọ từ bề ngoài mà xem thì thật sự rất bình thường, vô luận quần áo trang phục hay là tướng mạo khí khái, cũng không có chút nào đặc thù. Duy nhất làm cho Hàn Lập lưu tâm chính là mười ngón tay để móng dài. Những móng tay kia thoạt nhìn cực kỳ sắc bén, lóe lên quang mang màu tím đen, thật sự rất bắt mắt.

Người này tự nhiên là Ngụy Vô Nhai – Đại trưởng lão của Cửu Quốc Minh.

Ngụy Vô Nhai tựa hồ cảm nhận được ánh mắt Hàn Lập, khẽ liếc mắt nhìn hắn một cái, sau khi đối mắt thì biểu tình lộ ra một tia ngoài ý muốn, mỉm cười.

Hàn Lập có chút xấu hổ, đồng dạng cười đáp lễ nhưng trong lòng không khỏi thầm nghĩ nếu người này biết quan hệ của mình với Nam Cung Uyển thì không biết còn có thể cười được không.

Ngay lúc Hàn Lập đang tự đánh giá thì Long Hàm bên cạnh đã xem xong ngọc giản được người khác đưa tới, biểu tình trở nên không tốt, ném cho Hàn Lập.

Thấy thần sắc của mấy người phía trước cũng như vậy, Hàn Lập có chút tò mò.

Lúc này vẻ mặt hắn bình thường, đem tâm thần đắm chìm vào trong ngọc giản. Một hồi lâu sau Hàn Lập chau mày, thu hồi thần thức, yên lặng đem ngọc giản giao cho một vị tu sĩ khác.

Không bao lâu ngọc giản đã được xem hết một lượt. Sắc mặt mỗi một người thoạt nhìn đều không được tốt lắm. Thậm chí có một hai người sau khi xem hết, không thể nhẫn nại, hừ lạnh một tiếng.

“Chư vị đạo hữu đã xem xong chiến thư rồi, không biết có ý kiến gì không?” Chí Dương thượng nhân của Thái Chân môn như cười như không, hỏi một câu.

“Khẩu khí thật lớn! Đem một nửa Thiên Nam nhường cho bọn hắn. Bọn hắn tưởng rằng dễ thắng chúng ta lắm sao?” Một vị tu sĩ sắc mặt âm lệ, thân mặc cẩm bào (áo gấm) lạnh lùng nói.

“Không sai! Cái gì bảo là bỏ ra một chút đất đai thì có thể hóa giải can qua. Bọn họ nghĩ rằng chúng ta không biết việc Mộ Lan nhân bây giờ chỉ như chó nhà chạy tang thôi sao! Sợ rằng không cần chúng ta cùng bọn họ quyết chiến, chỉ cần cầm cự một chút là có thể đem bọn họ sát tử!” Một lão giả đầu to, mặt lộ vẻ gian trá nói.

“Lỗ đạo hữu, ngươi nói lời này là có ý tứ gì? Có phải là do Thiên Huyễn Tông các ngươi nằm sâu trong Thiên Nam nên không thèm để ý đến chết sống của các tông môn chúng ta? Kéo dài chiến tranh đối với Thiên Huyễn Tông các ngươi đương nhiên chẳng can hệ nhưng đối với căn cơ của tông môn chúng ta thì phải làm sao bây giờ?” Một gã đại hán ngăm đen ngồi bên lão già béo phì mặt lộ vẻ bất thiện nói.

“Ta cũng không phải là vì mọi người suy nghĩ sao? Tông môn thì có thể tái kiến nhưng người chết thì không cách nào sống lại được.” Lão giả béo phì không sợ chút nào, nghiêng nhìn một cái rồi thản nhiên nói.

“Hừ! Ngươi nói nghe dễ dàng quá. Nếu buông bỏ vài quốc gia của chúng ta thì tại sao tu sĩ chúng ta phải thay ma đạo các ngươi ngăn cản pháp sĩ đại quân, chúng ta dứt khoát đem cả tông môn di chuyển đến Thiên La Quốc các ngươi thì không phải là sẽ không chết một ai sao.” Lại có một người lạnh nhạt nói.

“Các ngươi…”

“Đủ rồi, chuyện có hay không kéo dài chiến tranh đã sớm quyết định rồi, không cần thảo luận nữa. Bây giờ việc chúng ta phải làm là ứng phó pháp sĩ đại quân Mộ Lan nhân như thế nào, không phải nghe các người tranh cãi!” Hắc bào đại hán nghe đến đó, sắc mặt trầm xuống, đột nhiên quát lớn vài câu.

Ba người này vừa thấy vị Hợp Hoan lão ma mở miệng, mặc dù trong lòng không phục nhưng không dám nói gì.

Dù sao trong tu tiên giới đều lấy thực lực nói chuyện.

“Kỳ thật chuyện tranh chấp của ba vị đạo hữu căn bản không cần thiết vì chúng ta đã sớm tính toán qua. Lấy khí thế của pháp sĩ đại quân lần này, việc kéo dài chiến tranh căn bản là không có khả năng. Nếu không tập trung hơn phân nửa lực lượng của Thiên Nam thì căn bản không có cách nào ngăn cản thế công của đối phương. Chỉ bằng vào lực lượng một tông phái hay một quốc gia thì sợ rằng vừa giao chiến đã lập tức hỏng mất. Đến lúc đó tám chín phần mười lực lượng bị tiêu hao chính là chúng ta cho nên trận này phải đánh. Hơn nữa nhất định phải đánh bại Mộ Lan nhân, ở đây tuyệt đối không có cái gì gọi là may mắn cả.” Sắc mặt của Chí Dương thượng nhân cũng ngưng trọng nói.

Vừa nghe thế, các tu sĩ khác sau một trận thì thầm liền an tĩnh trở lại.

“Bất quá Mộ Lan nhân rút cuộc làm cái trò quỷ quái gì vậy? Đánh thì đánh, vì sao còn muốn trước tiên tiến hành đổ chiến (cuộc chiến có tính chất đánh cược) gì đó? Hơn nữa còn muốn cược to nữa chứ. Nhiều tài liệu quý trọng như vậy cho dù là đại tông đại phái cũng không thể có được. Không phải tư nguyên tu luyện của Mộ Lan thảo nguyên thiếu thốn sao?” Vị Đông Môn Đồ Ngự Linh Tông đột nhiên ánh mắt chớp động, hỏi một câu.

“Cái này thì ta biết, Mộ Lan thảo nguyên xác thực tư nguyên thiếu thốn nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi. Linh thạch, quặng mỏ và một ít nguyên liệu thường dùng so sánh với số lượng pháp sĩ khổng lồ mà nói thì đích xác là không nhiều lắm. Nhưng tài liệu hi hữu thì Mộ Lan thảo nguyên lại không hề ít, thậm chí có vài loại so với Thiên Nam chúng ta lại giàu có hơn. Có thể xuất ra nhiều tài liệu như thế cũng không có gì phải ngạc nhiên.” Tu sĩ kia tựa hồ biết rất nhiều về người Mộ Lan nên giải thích.

“Hóa ra là vậy! Nhưng bọn hắn nếu đã tự tin như thế thì nhất định có thể thắng cuộc. Trong trận đổ chiến đó trừ tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ ra thì mọi người còn lại đều có thể tham gia. Một lần đánh cuộc lại gồm mười trường chiến đấu sinh tử. Chẳng lẽ bọn họ cho rằng tu sĩ chúng ta đều là tép riu hết hay sao?” Đông Môn Đồ chậm rãi nói, trên mặt hiện ra vẻ trầm tư.

Những tu sĩ đang ngồi đây, ai ai cũng là hạng người suy tính sâu xa, tự nhiên biết Mộ Lan nhân đưa ra đổ chiến này khẳng định là có chút quỷ quái hoặc là ám hàm quỷ kế gì đó nên đều tự đánh giá xem trong đó có gì không ổn hay không.

Hàn Lập cũng có chút nghi hoặc khó hiểu.

Trong Khiêu chiến thư đã nói rất rõ ràng. Đổ chiến lần này là do song phương cử hành trước mặt hai bên nên không có khả năng thi triển thủ đoạn ám toán gì. Hơn nữa tu sĩ xuất chiến cũng trực tiếp mang theo tài liệu đánh cuộc vào tỷ thí. Người thắng có thể trực tiếp lấy Túi Trữ Vật của đối phương.

Duy nhất có chút kỳ quặc là trong Khiêu chiến thư nói rất rõ ràng là mười trận đổ chiến này phải đồng thời cử hành, hơn nữa tu sĩ cho dù bại cũng không được đào tẩu, chỉ có thể chết trận đương trường mà thôi vì thế đổ chiến sẽ tiến hành trong một không gian bị phong bế. Mà bình chướng này thì do song phương phái người bố trí, trong thời gian tiến hành đổ chiến cũng đồng thời phái người giám sát sự vận hành của pháp trận để ngừa đối phương động tay động chân.

“Mặc kệ Mộ Lan nhân có quỷ kế gì, việc này đối với chúng ta tựa hồ cũng là một cơ hội không tồi. Nếu có thể tiêu diệt mấy pháp sĩ cao cấp trước khi đại quân giao chiến thì khẳng định sẽ có lợi không ít.”

“Hừ, sợ rằng chủ ý của bọn Mộ Lan nhân cũng giống như của ngươi đó!”

Một vị tu sĩ sau khi chần chờ liền mở miệng nói nhưng lập tức có một tu sĩ khác cười lạnh phản bác.

“Việc này cần gì phải nghĩ nhiều. Mộ Lan nhân muốn đổ chiến nhưng căn bản chúng ta không nhất thiết phải theo. Bảy ngày sau chúng ta vẫn dựa theo an bài của chính mình, không tiếp nhận đổ chiến. Như vậy đối phương dù bày ra quỷ kế gì đi chăng nữa cũng bị phá giải hết.” Lời này đúng là do vị tu sĩ họ Huống của Nghê Hàng Trai nói.

“Tuy Huống đạo hữu nói rất phải nhưng đáng tiếc là đổ chiến lần này chúng ta phải tham gia và không thể không thắng!” Chí Dương thượng nhân thở dài, có chút bất đắc dĩ ứng lời.

“Sao? Thượng nhân nói lời này là có ý tứ gì. Chúng ta không thể bị bọn Mộ Lan dắt mũi được!” Lão giả họ Huống nhướn mày, có chút bất mãn nói.

Trong mấy lão quái còn lại cũng có vài người gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với lời này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Đi đâu đây? Cao Tù vừa nghe thế cảm thấy rất khẩn trương: Cần ta triệu tập binh mã âm thầm bảo vệ không? Mười vạn đại quân đủ chứ?! “Lão Cao này cái gì cũng dám nói vậy hả? Mười vạn?! Ta ngất!” Lâm đại nhân hừ một tiếng, nói thẳng: Đệ muốn làm là một chuyện trọng yếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 3
Tiếng sói hú bỗng thưa đi, tôi ngó ra ngoài tường, lũ sói từ triền núi đi xuống gần chùa mỗi lúc một đông. Có vài con đi qua đi lại giữa các bức tường đổ, có lẽ chúng nhìn thấy ánh lửa ở trong này nhưng không dám tự tiện hành động khi chưa có hiệu lệnh của vua sói, chỉ dám đi quanh ngôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Đạo mộ bút ký
Nhân dịp Tết Nguyên Đán, dịp lễ lớn nhất trong năm, mình xin gửi tặng các bạn bộ truyện “Đạo mộ bút ký”, truyện này thuộc thể loại giống với “Ma thổi đèn” mà mình đã đăng vào dịp Tết năm kia. Vì dịp Tết nên có thể một số truyện dài trên TSTV sẽ tạm ngưng update với...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ
Liên kết: - - - - - - - - -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex ban của em traitruyện chinh phục gái đẹpđọc truyện sex và những thứ kháctruyện sex mẹ và con traitruyensex 18truyen sex u40truyen sex moi dangtruyen sex loan luqntruyen sex chi maitruyen sex hoc sinh cap 2phim tinh duc tuoi hoc trotruyện sex nặngtruyen sex di huongtruyen dâm dụctruyện sex lần đầutruyen sex lam me lam votruyen sex hay ma ngantruyen sex 2017truyen sex 17truyensex damtruyen sex dâm dụctruyen sex sinh vien co thattruyen sex captruyện loạn luân hay nhấttruyện sex đổi vợtruyen sex onltruyen sex 17truyen sex loan luantruyen sex hiep dam em gaitruyensex vltruyen sex cu todu toet lontruyen sex 17truyện sex cổ trangtruyen sex tu dai danh botruyen sex me con toitruyen sex co giao day vantruyensex.ttruyen sex chi dau damtruyen sex gay chu nhoc mua quan lottruyen sex hatruyện sex bạo lựctruyện sex đổi vợtruyen sex mien quetruyện sex khiêu dâmtruyen sex hoc nhom voi phuongtruyen sex dong nghieptruyện sex mẹ và con traitruyen sex kim dungchuyen sex dai taptruyện sex 21truyen sex co tichtruyen sex hiep dam con gaitruyện sex hoa thiên cốttruyen sex co giao phuongtruyện sex 21co nang dam dangtruyện sex ảnhnha phuong sexsex nữ sinh lớp 12 ở bình dươngtruyen sex nangtruyen sex damdangtruyen sex hay ma ngantruyen sex vo damtruyen sex gai mot contruyen sex htruyen sex tuoi thotruyen sex hoc sinh trung hoc co sotruyen sex me ke con chongtruyen sex me con dit nhautruyện sex nữ sinhtruyen sex tuoi thotruyện sex hàitruyen sex hoc sinh moitruyen sex văn phòngtruyện sex bé gáiba chi dam dangtruyện sex tình cảmtruyen sex bien thaitruyen sex kiem hieptruyen sex cuc suongtruyen sex lien minh